Hiến Thân Cho Ma Vương

Chương 4: Xử nữ?

Dươиɠ ѵậŧ cứng rắn của Balliol không nhịn nổi nữa, nhắm ngay âʍ ɦộ non mịn không lông của Tô Nhạc Mỹ, nhưng vừa chen vào được một chút thì đã thoáng nghi hoặc.

“Xử nữ?”

Balliol kéo chân Tô Nhạc Mỹ rồi nâng lên, kề sát mặt lại gần âʍ ɦộ non mềm đang co rút. Hai cánh môi khép chặt trắng mịn, ở giữa là một khe mảnh như sợi chỉ, không tách ta thì không thể thấy được lối vào.

Balliol đưa lưỡi liếʍ thử, hương vị ngọt ngào khiến tâm trạng của hắn trở nên quá đỗi sung sướиɠ. Hắn mặc cho cô giãy dụa, vùi đầu liếʍ láp âʍ ɦộ của cô. Đầu lưỡi thô ráp của hắn như một con rắn linh hoạt nhanh chóng cọ xát âm đế, tiếng mυ'ŧ nước truyền đến, Tô Nhạc Mỹ không kìm nổi phải ngửa đầu kêu rên:

“Đừng mà! Xin anh, đừng liếʍ… Aaa… A… A… Ưm… Không chịu nổi… Aaaa… A A A A!!! Đừng liếʍ mà!”

Âʍ ɦộ của Tô Nhạc Mỹ càng lúc càng căng chặt, run rẩy đón đợt cao trào đầu tiên. Dâʍ ɖị©ɧ trào ra khỏi âʍ đa͙σ của cô, vừa khéo chảy lên môi Balliol.

Hắn đưa lưỡi liếʍ, quái lạ là dâʍ ɖị©ɧ của cô lại khiến miệng vết thương của hắn nhanh chóng hồi phục.

“Cô thật đúng là báu vật!” Balliol cảm thán, nhìn cô gái đang run rẩy nằm trên lớp lông vũ màu đen. Gương mặt cô đỏ bừng đẫm nước mắt, đang ấm ức nhìn hắn.

“Này cô gái, giờ tôi sẽ yêu thương cô ngay đây.”

Balliol vung tay, móng tay sắc nhọn lập tức biến mất. Hắn cúi người hôn lên cổ Tô Nhạc Mỹ, đầu lưỡi liếʍ láp cơ thể đã rịn ra lớp mồ hôi mỏng của cô, hệt như một con dã thú đang nếm thử đồ ăn. Ngón tay hắn từ từ cọ xát âʍ đa͙σ của cô, khiến cơ thể cô mềm nhũn, sau đó từ từ đút vào bên trong âʍ đa͙σ.

Tô Nhạc Mỹ mở to hai mắt, hoảng sợ lắc đầu. Nhưng người đàn ông nằm phía trên vẫn chẳng hề nhúc nhích, ngón tay đâm càng lúc càng sâu, đến khi chạm vào lớp màng mỏng bên trong thì mới dừng lại.

Tô Nhạc Mỹ cực kỳ sợ hãi. Cô cảm thấy nơi riêng tư của mình cực kỳ khavs thường. Rõ ràng chỉ là một ngón tay thon dài nhưng lại khiến cô cảm giác như đang bị một lưỡi dao sắc bén đe doạ. Tô Nhạc Mỹ giãy dụa, liều mình muốn đẩy hắn ra.

Nụ hôn nóng rực mang tính chiếm đoạt rời khỏi mặt Tô Nhạc Mỹ, đầu lưỡi trơn ướt liếʍ láp tai cô. Tô Nhạc Mỹ lập tức kẹp chặt hai chân. Âʍ ɦộ của cô xinh xắn khót chặt, Balliol mới chỉ đút một ngón tay vào đã thấy chặt đến nỗi khó mà cử động nổi.

“Ngoan, thả lỏng đi.” Balliol liếʍ mυ'ŧ tai Tô Nhạc Mỹ, nghe thấy tiếng rên yêu kiều của cô.

“A… đừng chạm vào tai tôi… lạ quá… ngứa.

Balliol lại càng khát vọng hơn, hung dữ xoa bóp bầu vυ' của Tô Nhạc Mỹ. Bầu vυ' mềm mại bị hắn bóp thành nhiều hình dáng khác nhau. Balliol cúi đầu ngậm lấy một bên núʍ ѵú, hút vào thật mạnh.

“A A A!!! A… Đừng… Ưm… Aaa…” Tiếng rên của Tô Nhạc Mỹ dần cao vυ't, âʍ ɦộ co rút không ngừng. Balliol cảm nhận được âʍ đa͙σ đang không ngừng mυ'ŧ chặt tay hắn nên lại mạnh mẽ đút thêm một ngón vào.

Hai ngón tay gian nan ra vào, lúc rút ra còn kéo theo dâʍ ɖị©ɧ. Trong hang động yên tĩnh chỉ còn lại tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ của Tô Nhạc Mỹ và tiếng nước nhóp nhép do ngón tay của Balliol tạo ra, vừa hấp dẫn lại vừa gợi cảm.

Ngón tay của Balliol đút vào rất nhanh, da thịt bên trong đỏ bừng ướt mềm, dâʍ ɖị©ɧ không ngừng trào ra, chảy ướt cả tay Balliol.

“Nước của cô nhiều thật.” Balliol nở nụ cười ác liệt. Gương mặt của hắn mày rậm mũi cao, mái tóc đen dài rũ sau lưng, tướng mạo như con lai Á Âu lại thêm đôi nét tà khí xấu xa. Hắn hôn xuống cơ thể đang ưỡn lên của Tô Nhạc Mỹ, rút hai ngón tay ra trước khi hai chân cô kẹp chặt lại.