Bát Hệ Triệu Hoán Sư: Phế Vật Đích Tiểu Thư

Chương 1090: Không gian yên lặng

Lúc Phong Hề vẫn còn đang suy nghĩ, lại không ngờ, bọn họ mới từ không trung hạ xuống, đã khiến học viện chú ý……

“Kia không phải Phong Hề sao……”

“Còn viện trưởng nữa?”

“Viện trưởng……”

“Là Phong Hề đại nhân……”

Trong nháy mắt, đám học viên trong học viện nhìn thấy mấy người Phong Hề lập tức kinh hô lên, cảm xúc dâng cao.

“Chủ nhân! Học viện không có khí tức của Ma Nô, nhưng ta phát hiện một chỗ, bên trong lộ ra khí tức kỳ quái.” Hồn Thiên Dực từ nơi xa mà đến, nhìn đám học viên trong học viện mắt đầu tụ tập đến, thấp giọng nói với Phong Hề.

Nghe vậy, Phong Hề quay đầu lại, “Dẫn đường!”

Chỉ thấy Phong Hề vừa dứt lời, thân ảnh Hồn Thiên Dực lại lần nữa bay về phương hướng vừa rồi.

Phong Hề cũng lưu loát đi theo, giống như cố ý tránh đám học viện kia, phóng ra một tầng Huyễn Tâm Ma Vụ bao trùm lên người mọi người.

Pháp lão nhìn thấy đám đạo sư nghe tiếng mà đến, nhưng vẫn đi theo Phong Hề.

Nhưng lúc Hồn Thiên Dực dẫn đường, đi đến một cánh cửa nhỏ được ẩn giấu ở trung tâm nội viện của học viện.

Pháp lão vẫn luôn đi theo không khỏi nhăn mày.

“Đây là nơi lúc trước lão viện trưởng thường xuyên đi vào, nhưng sau đó lão viện trưởng đã phân phó, bất cứ ai cũng không được tiến vào, chẳng lẽ ngươi nói khí tức kỳ quái kia chính là từ nơi này phát ra?”

Nói xong lời cuối cùng, Pháp lão không nhịn được đưa mắt nhìn Hồn Thiên Dực.

Hồn Thiên Dực gật đầu: “Ừm, khí tức từ nơi này phát ra rất kì lạ, hình như có lực lượng nào đó áp chế khí tức của Ma Nô.”

Nghe nói vậy, Phong Hề không khỏi đưa mắt nhìn cửa nhỏ mấy lần.

Nơi này không phải là không gian lần trước nàng tới học viện đã xông vào sao?

Bên trong hình như là…… Không gian yên lặng.

Chẳng lẽ, nơi này chính là khe hở bổ khuyết của Ma tộc?

Sau khi Hồn Thiên Dực nói xong, Phong Hề cũng không chần chờ, đẩy cánh cửa nhỏ ra.

Lúc mấy người đi vào, đều rất kinh ngạc nơi đó còn có động thiên khác.

“Đây là khai thác ra một không gian khác?”

“Thật thần kỳ, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy chuyện như vậy.” Giáp Tư Nhất nhìn bốn phía, kinh ngạc mở miệng.

Bốn phía ở nơi này cũng giống như thế giới bên ngoài, có không trung, mây, gó, hoa cỏ cây cối……

Khai thác không gian cũng không khiến người kinh ngạc, mà biến không gian thành như vậy, đã có thể khiến người kinh ngạc cảm thán phân.

Nhưng sau khi tiến vào, Pháp lão nhìn cảnh vật bốn phía, lại cau mày: “Trước kia biết lão viện trưởng thường xuyên tiến vào nơi này, nhưng ta vẫn luôn cho rằng, đây có lẽ là một mật thất, không nghĩ tới, lại là không gian như vậy.”

“Nhưng nguyên tố không gian dư thừa như vậy, vì sao viện trưởng lại không muốn ai tiến vào?”

Nguyên tố không gian dư thừa như vậy, đến đây tu luyện, tuyệt đối là làm ít công to.

Đây là lần thứ hai Phong Hề đến nơi này, đối với đại thụ rậm rạp ở bốn phía, cũng không có nhiều kinh ngạc.

Nhưng cảm nhận được khí tức tràn ngập trong không gian này, lông mày nàng lại nhíu chặt.

Có lẽ lần trước nàng đến, bởi vì thực lực còn quá thấp, cho nên chỉ cảm thấy khí tức trong không gian này khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.

Nhưng lúc này, nàng có thể rõ ràng cảm giác được được, khí tức tràn ngập trong không gian này chính là dao động lực lượng cùng loại với lão nhân ở Tây Đại Lục.