Bát Hệ Triệu Hoán Sư: Phế Vật Đích Tiểu Thư

Chương 1089: Khí tức của Ma tộc?

Nhưng lúc nhìn thấy Phong Hề nhíu mày, Pháp lão vẫn không nhịn được hỏi một tiếng.

Phía trước, sắp đến phạm vi của học viện triệu hoán sư kinh đô.

Nhưng nhìn vẻ mặt ngưng trọng của nàng, không phải đã xảy ra chuyện gì chứ?

“Tại sao khí tức của Ma Nô lại nồng đậm như vậy?” Lúc này, giọng nói trầm thấp của Giáp Tư Nhất đứng sau Pháp lão lại truyền đến.

Trong vùng đất bị lãng quên, hắn đã dược kiến thức khí tức của Ma Nô, đã quen thuộc với khí tức khiến người ta chán ghét kia, sao có thể quên được.

Chỉ là, tại sao Đông Đại Lục lại……

“Khí tức Ma Nô cái gì?” Pháp lão quay đầu, nhìn về phía Giáp Tư Nhất, nghi vấn nói.

Quan trọng nhất là, tại sao ông ta lại không cảm giác được?

Lời nói của Giáp Tư Nhất vừa rơi xuống, vẻ mặt Phong Hề đứng ở phía trước lập tức lạnh xuống: “Là học viện triệu hoán sư kinh đô.”

Lão nhân ở Tây Đại Lục đã từng nói, một trong nhưng khe hở bổ khuyết, chính là học viện triệu hoán sư kinh đô.

Nhưng lúc trước nàng ở học viện kinh đô lại không cảm giác được, bây giờ mới rời đi mấy tháng, ma khí lại nồng đậm như vậy rồi?

Không đến mức như vậy mới đúng!

Pháp lão nghe Phong Hề nói, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống, chau mày.

“Sư tỷ, ngươi nói học viện kinh đô đã xảy ra chuyện?”

Thân là viện trưởng của học viện triệu hoán sư kinh đô, mặc dù Pháp lão luôn không ở học viện, nhưng ông ta không quên sự thật mình là viện trưởng của học viện kinh đô.

Vừa nghe thấy học viện kinh đô xảy ra chuyện, vẻ bất cần đời trên mặt đã được thay thế bằng vẻ nghiêm túc.

“Hoàng Long, tốc độ nhanh hơn chút!” Phong Hề cũng không trả lời Pháp lão, mà thấp giọng nói với Hoàng Long một câu.

“Vâng! Chủ nhân!”

Nói xong, Hoàng Long vẫy đuôi, tốc độ phi hành lập tức nhanh hơn.

Càng đến gần học viện kinh đô, khí tức của Ma tộc càng thêm nồng đậm.

Phong Hề nhìn tầng mây xẹt qua xung quanh, mơ hồ, có thể nhìn thấy màu đen.

Nếu không nhìn kĩ, sẽ không phát hiện điều khác thường.

“Cẩn thận một chút!” Lúc nhìn thấy học viện kinh đô ở phía xa, Phong Hề đột nhiên thấp giọng nói với mấy người phía sau.

Đồng thời, một chiếc nhẫn màu trắng xuất hiện trên ngón tay, Hồn Thiên Dực xuất hiện.

“Chủ nhân!” Hồn Thiên Dực vừa xuất hiện, đã gọi Phong Hề một câu, nhưng lúc cảm giác được khí tức ở bốn phía, vẻ mặt trở nên căng thẳng.

“Khí tức của Ma tộc?” Giọng nói có chút kinh ngạc.

Xem ra, Hồn Thiên Dực không biết học viện kinh đô là khe hở bổ khuyết.

“Đi trước nhìn xem là chuyện như thế nào?” Trong giọng nói kinh ngạc của Hồn Thiên Dực, Phong Hề nhàn nhạt mở miệng nói.

Trong đám ma thú khế ước của nàng, chỉ có hắn ta mới có một nửa huyết thống của Ma tộc, nên không bị khí tức của Ma tộc ảnh hưởng.

Cảm giác ma khí nồng đậm ở xung quanh, cũng không biết tình huống của học viện kinh đô là thế nào.

Phong Hề Vừa dứt lời, Hồn Thiên Dực lập tức gật đầu, sau đó giương cánh đen bay đi, vọt về phía học viện kinh đô trước.

Lúc đến vị trí của học viện kinh đô, Hoàng Long bắt đầu hạ xuống, trong không khí tràn ngập khí tức của Ma tộc, theo độ cao giảm xuống mà dần dần tán đi.

Lúc mấy người Phong Hề dừng trên không trung quảng trường rộng lớn của học viện kinh đô, khi tức Ma tộc nồng đậm trong không khí kia đã biến mất.

Sao lại thế này?