Editor: Kimkashian4
18. Thân thể cô gái nhỏ vừa mẫn cảm lại vừa dâʍ đãиɠ, quan trọng nhất chính là tiểu huyệt non mềm vừa nhỏ lại vừa chặt, còn chảy rất nhiều nước.
Quần áo trên người hai người còn chưa kịp cởi, vừa kéo qυầи ɭóŧ, dươиɠ ѵậŧ phía dưới lập tức xổ ra, thân thể dán chặt vào nhau càng thuận tiện cho hắn đưa đẩy, Thẩm Minh Duyệt còn chưa kịp tức giận đã bị hắn thúc sâu đến hoa tâm.
Hai cánh mông tròn tròn trắng trắng giống hệt quả đào, cùng xương mu của hắn va chạm vào nhau phát ra tiếng vang bành bạch, Thẩm Minh Duyệt cùng quẫn đến mức muốn che kín hai tai.
Cổ họng Lục Hoài Dữ khô nóng, rút dây thắt lưng ra khỏi quần, gấp gáp dùng đuôi thắt lưng khẽ đánh vào mông nhỏ của nàng, bang một tiếng, trên cánh mông trắng nõn liền hiện lên một vết đỏ.
Thẩm Minh Duyệt bị đau la lên, "Ô ô...... Chú...... Đau quá...... Ô...... Chú...... Đừng đánh mông Duyệt Duyệt......"
Thẩm Minh Duyệt đưa tay về phía sau che lại mông mình, bị người đàn ông bắt lấy hai cổ tay, rồi lại bị hắn quất thêm một cái, tuy rằng đã khống chế lực đạo đến mức thấp nhất, nhưng da thịt bé gái mẫn cảm, để lại vết đỏ hồng đến chói mắt.
Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng lấy dây thắt lưng đánh vào mông cô gái nhỏ, bộ dáng tuấn tú tao nhã, mày rậm mắt sâu, mũi thẳng, môi mỏng khẽ nhếch, khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt lơ đãng, mặt mày tỏa ra sự thỏa mãn, thư giãn.
Hạ thân người đàn ông va vào mông cô gái nhỏ, côn ŧᏂịŧ ở trong tiểu huyệt nàng nhào lộn, quấy đảo đến mức tiếng nước vang lên òm ọp, ở chỗ hai người giao nhau nhỏ giọt trên ghế xe.
"Duyệt Duyệt thật là ngoan, hút chặt quá."
Mỗi lần hắn phát vào mông nhỏ, tiểu huyệt lại chặt thêm một chút, hút đến mức hắn phát cuồng vì du͙© vọиɠ, con ngươi màu đen nhuốm màu tìиɧ ɖu͙© trở nên đỏ ngầu.
Lục Hoài Dữ mới vừa rồi bắn tinh trong miệng nàng, còn không bắn lần thứ hai nhanh như vậy, khoang xe chật chội, vóc người hắn cao to nên phải cong eo thật khó chịu.
Hắn vội vàng mặc lại quần cho nàng, nhét lại côn ŧᏂịŧ đang ngẩng cao chót vót ướt dầm dề vào lại trong quần, gậy thịt cứng ngắc vô cùng thô tráng, hắn thiếu chút nữa kéo khóa lên không được, ôm nàng đẩy cửa xe đi ra ngoài.
Xe sớm đã đến dưới lầu, tài xế Tiểu Dương thấy phía sau không động tĩnh, cung kính đứng ở bên ngoài đợi hồi lâu mới thấy người trong xe bước ra, cô gái nhỏ thì bị hắn ôm trong tay.
Lục Hoài Dữ ôm bé gái đi vào thang máy, hắn ôm nàng giống như ôm trẻ con, tay lót dưới mông nhỏ.
Thẩm Minh Duyệt gắt gao ôm cổ hắn, vùi đầu vào cổ hắn, khóc đến không ngừng được, thân mình nhỏ mềm mại uốn éo, hai mắt hồng ngập nước mắt, nước bên dưới cũng không ngừng chảy ra.
Lục Hoài Dữ có thể cảm giác được cánh tay hắn bị dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng chảy ra làm ướt nhẹp, ở thang máy quay lưng che lại camera theo dõi, ngón tay nhấn nhấn vào giữa hai chân nàng, cô gái nhỏ nằm trên tay hắn run rẩy.
Âm thanh nàng bật ra từ cổ họng, đáng thương nức nở, "Ô ô...... chú...... Đừng mà......"
Chọc cho hắn cười nhẹ, nàng không hề biết lúc nàng khóc có thể làm Lục Hoài Dữ nổi điên, chỉ nghĩ hung hăng khi dễ nàng, nằm dưới người hắn khóc lóc không ngừng, miệng gọi chú.
Lục Hoài Dữ vuốt ve ấn vào chỗ thịt non mềm phình ra trên người nàng, "Bảo chú đừng chơi tiểu huyệt của Duyệt Duyệt nữa sao?"
Nơi này là thang máy, Thẩm Minh Duyệt xấu hổ đến mức muốn vùi hết cả người mình vào ngực hắn, nhưng vẫn nhẹ nhàng nói, "Muốn ạ."
Lục Hoài Dữ không nghe rõ nên hỏi lại, "Duyệt Duyệt có cho chú chơi tiểu huyệt hay không?"
Chẳng lẽ nàng không cho hắn sẽ không chơi sao, Lục Hoài Dữ chính là thích bắt nạt nàng, da mặt bé gái mỏng, mỗi lần đều bị hắn chơi đùa đến mặt đỏ bừng, thân thể nhiễm một tầng hồng nhạt, giống hệt quả hồng mềm mại.
Thẩm Minh Duyệt lần này lớn giọng nói, "Dạ có, Duyệt Duyệt thích cho chú chơi."
Giọng nói của nàng thành kính, tâm nàng cam nguyện dâng lên cho hắn.
Lục Hoài Dữ nghiêng đầu hôn xuống đỉnh đầu nàng, "Cô bé của chú thật ngoan."
Về đến nhà Lục Hoài Dữ cũng không thả nàng xuống dưới, ở ngay cửa đã gấp không chờ nổi muốn cắm dươиɠ ѵậŧ vào tiểu huyệt non mịn của nàng một lần nữa.
Một tay ôm nàng, một tay kéo quần của mình xuống, tiếp theo cởϊ qυầи của nàng, qυầи ɭóŧ nhỏ đã sớm bị dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng làm ướt đẫm.
Hai tay ôm mông nàng, dươиɠ ѵậŧ lớn chống tại kẽ mông nàng, Thẩm Minh Duyệt sợ rơi xuống, mặt dán vào ngực hắn, tay ôm cổ hắn dùng sức ngoi lên trên, hai đùi câu vào eo hắn, lại vừa vặn dâng tiểu huyệt ngập nước đến trước côn ŧᏂịŧ của hắn, dâʍ ŧᏂủy̠ lập tức chảy ra đầm đìa.
Thẩm Minh Duyệt không nghĩ tới vừa mới vào cửa chú liền cởi vội quần nàng ra muốn chơi đùa tiểu huyệt của nàng, ở bên ngoài phòng ngủ mà làʍ t̠ìиɦ quả thật quá thẹn thùng, vừa rồi ở trên xe nàng cũng vô cùng sợ nhưng thật sự rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Lục Hoài Dữ tách hai cánh mông nàng ra, banh tiểu huyệt của nàng ra, nâng côn ŧᏂịŧ đang nóng đến thiêu người đến gần, thử vài lần muốn cắm vào tiểu huyệt của nàng, mỗi lần đều trượt sang một bên khiến côn ŧᏂịŧ của hắn nghẹn đến mức muốn bùng nổ.
Lục Hoài Dữ thở phì phò nói, "Duyệt Duyệt, cầm dươиɠ ѵậŧ của chú cắm vào tiểu huyệt của em đi."
Thẩm Minh Duyệt đỏ mặt, khẽ dạ một tiếng.
Tay nhỏ ở dưới sờ soạng, đυ.ng phải cây gậy nóng bỏng kia, nó bị tay nàng sờ đến ngoe nguẩy, rồi chịu cho Thẩm Minh Duyệt bắt lấy.
Nhắm vào tiểu huyệt của mình, qυყ đầυ tách cánh hoa ướt đẫm ra, phút chốc bị hoa huyệt của nàng làm cho ướt theo.
Lục Hoài Dữ nâng mông nàng lên, nắm lấy tay nàng ấn sâu vào trong, đường đi ướŧ áŧ làm hắn không chút nào phí sức đã đi sâu vào trong, dùng lực đạo không thể chống đỡ là phẳng từng đường cong, nếp gấp trong hoa huyệt, hai mảnh thịt nhỏ ở hai bên cánh hoa bị thao đến hồng hồng, dán chặt vào côn ŧᏂịŧ trần trụi.
Lực đạo của hắn thúc sâu tận đỉnh, giống như muốn đâm thủng tiểu huyệt của nàng, điểm tựa cả người cũng chỉ có mỗi côn ŧᏂịŧ của hắn chống đỡ, Thẩm Minh Duyệt sợ tới mức hét lên, bám vào bờ vai của hắn muốn nâng thân mình lên.
"A...... Chú...... Sâu quá sâu quá......"
Sâu đến mức nàng phải hoài nghi có phải cắm vào trong bụng nàng rồi không.
Lục Hoài Dữ ôm chặt mông nhỏ của nàng, vô luận nàng cố sức nâng thế nào, cự vật kia trước sau chặt chẽ như được khảm ở bên trong nàng, ngược lại động tác của nàng lại khiến cho tiểu huyệt có chút co rút lại, nhẹ nhàng giống như liếʍ mυ'ŧ cự vật của hắn.
Lục Hoài Dữ bất động, để cho nàng động, nàng hiện tại đang cố nâng mông, dùng tiểu huyệt cắn nuốt cự vật của hắn.
Thẩm Minh Duyệt cũng phát hiện, hoa tâm trước sau bị qυყ đầυ của hắn cố định, khiến thân mình nàng trở nên mềm nhũn.
Không còn sức lực vận động, nàng thở hổn hển ghé vào ngực hắn.
Lục Hoài Dữ cười nhẹ, "Duyệt Duyệt giỏi quá, tiểu huyệt thật là chặt."
Mặt Thẩm Minh Duyệt đỏ rực, rõ ràng không phải như vậy, chú thật là xấu.
Lục Hoài Dữ xoa xoa cặp mông trắng mềm của nàng, đặt nàng trên tủ giày ngay cửa ra vào, "Vừa rồi chú đánh em có đau hay không?"
Lục Hoài Dữ vừa rồi say rượu lúc xuống xe bị gió thổi thanh tỉnh lại, nhớ tới lúc trong xe lấy dây thắt lưng tét vào mông nhỏ mềm mại của cô gái nhỏ, làm hai cánh mông của nàng trở nên đỏ hồng.
"Đau ạ......"
Giọng điệu vừa mềm mại vừa ủy khuất lại đáng thương, ghé vào ngực hắn giống như con mèo nhỏ nũng nịu, hiện tại đang làm nũng muốn chủ nhân vuốt ve đầu.
Thẩm Minh Duyệt tuy ủy khuất nhưng cảm nhận được chú lại thật thỏa mãn.
Nhìn xem, cô gái nhỏ thật đáng yêu, được hắn dịu dàng hỏi một câu lập tức liền vui vẻ.
"Vậy chú làm nhẹ chút, Duyệt Duyệt thích không?"
Lục Hoài Dữ nguyện ý dỗ dành nàng, ai bảo cô gái nhỏ đáng yêu như vậy, làm người khác thật đau lòng.
"Dạ thích."
Thẩm Minh Duyệt gật đầu, khuôn mặt nhỏ cọ cọ ngực hắn.
"Duyệt Duyệt muốn về phòng làm hay vẫn muốn làm ở chỗ này?"
"Chú....Có thể về phòng làm hay không?"
Mặc dù hắn cho nàng quyền lựa chọn, Thẩm Minh Duyệt vẫn thật cẩn thận dò hỏi.
"Ha ha, nghe Duyệt Duyệt."
Lục Hoài Dữ ôm nàng xuống dưới, cự vật vẫn gắt gao chôn trong thân thể nàng, mỗi một bước đi liền chọc sâu một lần vào hoa tâm nàng.
Cả người Thẩm Minh Duyệt tê tê dại dại, thật là từng bước dày vò.
"Ô......"
Nàng thật sự chịu không nổi nữa, còn chưa đi đến phòng đã bị chú làm cho hai đùi nhỏ run rẩy, cả người co rút mềm nhũn, tiểu huyệt ướt dầm dề, giống như vừa mới đi tiểu.
Bọn họ vừa mới đi đến cầu thang, cô gái nhỏ đã bị hắn làm đến thất thần, tiểu huyệt chảy ra mật dịch trơn trượt, sượt qua hai viên tinh hoàn của hắn chảy xuống dưới đùi.
Thân thể cô gái nhỏ vừa mẫn cảm vừa quá dâʍ đãиɠ, quan trọng nhất chính là tiểu huyệt non mềm vừa nhỏ lại vừa chặt, còn chảy rất nhiều nước.
Đi cầu thang càng tiện cho hắn đưa đẩy, vừa nhấc một chân lên hoa tâm lại bị đâm một cái, tiểu huyệt nàng không ngừng co rút, hút chặt gậy thịt của hắn, đi đến bậc thang cuối Lục Hoài Dữ mới ngừng bước chân.
Nâng cao mông nàng rút côn ŧᏂịŧ ra ngoài, chống ngay kẽ mông nàng, côn ŧᏂịŧ to lớn run rẩy vài cái, phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh tưởi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng nồng mùi vẩy đầy ra đất, làm bẩn hết thảm trải sàn.
Lục Hoài Dữ không muốn dẫm lên tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, ôm nàng cúi đầu nhìn mặt đất đi trở về phòng, lần sau vẫn là nên rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng cô gái nhỏ thôi, đầu lưỡi nhỏ hồng phấn của nàng ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng của hắn, vừa da^ʍ mĩ lại vừa hương diễm.
_____________
"Hello Hello Hello, đc gặp lại mn vui quá!!! 🤧"