Editor: Bùi Bùi
Beta: Hạ Hạ
39. Bé gái bị hắn chơi hóa thành mèo cái, chờ không kịp tự mình an ủi tiểu huyệt bằng ngón tay của hắn
Nàng nhả qυყ đầυ ra, nôn khan vài tiếng.
Lục Hoài Dữ sờ đầu nàng, "Tiểu da^ʍ oa đừng nóng vội, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chú là của em, xoay người nào, nâng mông nhỏ lên."
Thẩm Minh Duyệt chùi chùi miệng, trong miệng toàn là mùi vị của chú, ngoan ngoãn xoay người, đầu quay lên trên, mông hướng về phía chú, còn nhẹ lắc lắc, muốn hắn cắm dươиɠ ѵậŧ vào trong.
Lục Hoài Dữ gom lưng xuống một chút, một tay cởi váy và qυầи ɭóŧ của nàng ra, da thiếu nữ trắng nõn, dáng mông xinh đẹp hệt như quả đào mọng nước, cúc huyệt hồng nhạt và tiểu huyệt non mềm no đủ nằm thẳng một hàng.
Cúc huyệt của nàng trông non mềm đáng yêu khiến trong lòng Lục Hoài Dữ khô nóng, bốc lên một trận lửa lớn.
"Tiểu tao hóa!"
Phát một phát lên bờ mông vểnh của nàng, mông bị đánh nên lắc nhẹ, nếp nhăn ở cúc huyệt gấp gáp run rẩy mấp máy.
Ngón tay thon dài chạm vào, nếp nhăn gấp đến mức run rẩy càng thêm lợi hại, e lệ đáng yêu cực kỳ, Lục Hoài Dữ đè xuống lối nhỏ bị cấm đoán khiến bé gái run rẩy.
Thẩm Minh Duyệt lắc lắc mông, muốn ngăn cản động tác của hắn, "Ô... Chú đừng mà..."
Lục Hoài Dữ cắm ngón tay vào, bởi vì bên trong khô khốc nên hắn chỉ cắm vào được nửa ngón tay, thọc thọc vào trong, vô cùng chật hẹp, "em gái" bị dị vật xô đẩy xâm lấn đi vào, ngăn trở hắn không thể xâm nhập vào sâu hơn dù nửa phần.
Thẩm Minh Duyệt khó chịu, cảm giác này quá kỳ quái, chú vì sao cứ luôn thích cắm vào mông nàng.
Lục Hoài Dữ rút ngón tay ra, dời xuống sờ soạng đến khi ướt đẫm một tay, hai múi thịt bé gái non mềm không biết từ lúc nào mà nước đã chảy ra nhiều đến vậy, quét hết dâʍ ɖị©ɧ lên cúc huyệt của nàng bôi trơn, nếp nhăn ướt dầm dề, lần này hắn dễ dàng cắm ngón tay đi vào.
Thẩm Minh Duyệt bò về phía trước, ngón tay của chú vẫn cắm chặt ở bên trong mông nàng.
Lục Hoài Dữ chậm rãi đào xới, đôi mắt vẫn nhìn văn kiện, lật qua trang sau, kí tên của mình xuống.
Rõ ràng thứ đang đùa bỡn cúc huyệt non mềm của bé gái là ngón tay, nhưng dươиɠ ѵậŧ của hắn lại trướng đến tím đen, lộ rõ vẻ chói lọi, lại vẫn như cũ thản nhiên phê duyệt văn kiện.
Người đàn ông này luôn có loại định lực ác liệt đến vậy, mặc dù côn ŧᏂịŧ trướng đến điên rồi, muốn chơi bé gái đến khi nũng nịu thở dốc rêи ɾỉ, nói lời dâʍ đãиɠ cầu xin hắn đi vào.
Xếp văn kiện đã phê duyệt xong qua một bên, lấy thêm một phần khác, khi nhìn đến chỗ nào đó không ưng thì trầm mặc trong chốc lát, mày nhíu lại, ngón tay ngoáy bút ký tên.
"Chỗ này làm việc càng ngày càng không được."
Phía dưới vẫn như cũ thong thả ung dung chà đạp cúc huyệt nhỏ của bé gái, Thẩm Minh Duyệt đáng thương bị ngón tay hắn cắm đến mềm cả người, lắc mông rên ê ê a a.
Ngón tay chú một lúc nhẹ lại một lúc nặng, không hề có quy luật mà đùa bỡn mông nàng, mông có chút tê tê dại dại, tiểu huyệt nhỏ phát ngứa cầm lòng không đậu chảy nước, nàng muốn đến phát điên rồi, sao có thể nhẫn nại được nữa.
Gương mặt bé gái nóng lên, cắn môi, tự cho là không dấu vết nâng mông ma xát trước sau với ngón tay của hắn. Tâm tình Lục Hoài Dữ lúc trước còn có chút không tốt, nhưng nhận thấy động tác của cô gái nhỏ, khóe miệng gợi lên ý cười, rút tay ra đánh vào mông nàng một cái
"Duyệt Duyệt có phải là mèo cái không vậy!"
Còn gì nữa, bé gái nhỏ bị hắn chơi đến hoá thành mèo cái, chờ không kịp tự mình an ủi tiểu huyệt bằng ngón tay của hắn.
"Ô ô..."
Thẩm Minh Duyệt đỏ mặt, chú quá xấu rồi, còn không phải bởi vì hắn chơi mông nàng nên nàng mới có thể như vậy.
Lục Hoài Dữ dừng bút trong tay rồi cầm bút cắm vào trong cúc huyệt của nàng, vừa rồi bị hắn đùa bỡn như vậy một lúc lâu, cúc huyệt mềm xốp không ít, lúc này hắn mới có thể đút vào dễ dàng.
Nàng bị đau mông nên co chặt lại, thân thể không nhịn được phát run, "A... Chú..."
Chú vì sao cứ thích dùng bút cắm nàng như vậy, lần trước là hoa huyệt, lần này là mông.
Đồng thời, Lục Hoài Dữ đỡ côn ŧᏂịŧ của mình nhắm ngay khe thịt đẩy đầu nấm đi vào, bé gái nhỏ đột nhiên cong eo, đυ.ng đầu vào bàn một cái.
Thẩm Minh Duyệt còn chưa kịp thanh tỉnh đã bị cự vật của chú lấp đầy, mồ hôi đổ đầy trán, tay chân phát run, rốt cục không chống đỡ nổi liền ngã xuống.
Hắn xoa xoa vào nơi vừa rồi nàng đυ.ng phải, không quên vuốt ve nếp gấp căng chặt bên ngoài cúc huyệt của nàng.
"Phải vào cúc huyệt trước cho em quen đã, nếu không dươиɠ ѵậŧ chú cắm vào sẽ làm em càng đau."
Hơi thở Thẩm Minh Duyệt chậm lại, cây bút cắm ở trong mông nàng làm nàng có cảm giác muốn bài tiết, qua một hồi lâu mới quen được.
Mặc dù chú không động, nhưng nàng vẫn cảm thấy hai lỗ của mình bị làm đến hoảng loạn.
Lục Hoài Dữ lần nữa túm lấy mông nàng, "Cục cưng ngoan, tự mình động đi, giống như vừa rồi động mông ăn ngón tay của chú."
Thẩm Minh Duyệt chống hai tay lên sàn nhà, nâng mông lên trên, cây bút đang cắm ở trong cúc huyệt cũng rung lắc theo.
Mông bị nâng quá cao, côn ŧᏂịŧ từ tiểu huyệt của nàng bị tuột ra.
Nàng lắc lắc mông muốn chú cắm trở vào, nhưng hồi lâu hắn cũng không động, vẫn như cũ ngồi xem văn kiện, đành phải tự mình đưa tay ra sau sờ soạng côn ŧᏂịŧ thô to nóng phỏng tay, cắm vào phía tiểu huyệt.
Tiểu huyệt chảy nước quá nhiều, khá khó để cắm được vào hai múi thịt, ngược lại chọc cho cây bút đâm vào mông nàng một cái, trong lúc vô tình đẩy sâu nó vào trong cúc huyệt.
"A ——" tựa hồ đụng tới chỗ nào đó, nàng đột nhiên run lên, tiểu huyệt nhỏ trào ra một đợt chất lỏng giống như đi tiểu phun ra tung tóe, cứ như vậy đạt tới cao trào.
Lục Hoài Dữ cũng không biết rằng bé gái bị cây bút cắm tới cao trào, chỉ biết tay nàng cầm côn ŧᏂịŧ của hắn phát run, còn bắn ra một bãi nước làm ướt hết quần của hắn.
(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง