Editor: Bùi Bùi
Beta: Hạ Hạ
40. Trâu già gặm cỏ non, dươиɠ ѵậŧ lớn thao tiểu huyệt non mềm
Thẩm Minh Duyệt bị cây bút cắm đến toàn thân vui sướиɠ, cả người rùng mình, không nghĩ rằng mông cũng sẽ cảm giác được sung sướиɠ như này, trách không được chú nghiện chơi mông nàng.
Còn chưa thoát khỏi sự vui thích cực hạn trước đấy, tay chân đã nhũn hết ra, tay không cầm nổi dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng, để tuột nó từ trong tay, thân mình mềm như bông bò rạp trên mặt đất, mông hạ thấp xuống, nâng dậy không nổi.
Lục Hoài Dữ cúi đầu nhìn tiểu cúc hồng nhạt và khe thịt đỏ bừng ào ạt nước của tiểu da^ʍ oa, cây bút cắm trong mông nàng không ngừng rung lắc.
Không kìm được cười, hóa ra là cao trao mà vẫn sướиɠ đến phun nước.
"Tiểu da^ʍ oa, bản thân sung sướиɠ lại dám mặc kệ chú."
Vật giữa háng hắn trướng đến phát tím, thân gậy ướt dầm dề, qυყ đầυ đậm màu đón ánh đèn tỏa sáng, kêu gào muốn được lần nữa vùi vào "em gái" non mềm ngập nước của nàng.
Đôi mắt lấp lánh ánh nước của Thẩm Minh Duyệt sáng ngời, dụ hoặc người nhìn, nàng mềm yếu làm nũng, "Nào có."
Tự mình chống mông nâng lên một lần nữa, tay nhỏ cố bắt lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, nhưng bắt mấy lần toàn bắt trúng không khí, bỗng nhiên một vật cứng rắn nóng bỏng được nhét vào trong tay nàng.
Lục Hoài Dữ cười, "Tiểu da^ʍ oa muốn tìm côn ŧᏂịŧ này à."
Nàng rầm rì một tiếng, nắm lấy đầu nấm thô to rắn chắc chống trước khe thịt ướt đẫm của mình, đẩy cho nửa qυყ đầυ đi vào, đổi thành hai tay giữ côn ŧᏂịŧ cắm vào phía trước, mông phối hợp hất ra sau, cuối cùng cũng nuốt hết được, mông nàng dán sát hai hòn tinh hoàn tròn to của hắn.
Xúc giác chậm rãi, thân thể được lấp đầy thỏa mãn, vui sướиɠ đến toàn thân phát run.
Lục Hoài Dữ sờ sờ mông nhỏ đang nâng cao của nàng, sao lại có đứa nhỏ ngoan ngoãn thế này chứ.
Hắn che mất phân nửa ánh sáng, chỉ mơ hồ thấy dưới bàn làm việc là cái mông trắng noãn mê người, hình dạng xinh đẹp giống như gò đảo trên biển, hai đóa hoa nhỏ đáng yêu ngượng ngùng, một đóa bị bút kí tên cắm, một đóa cắm bị một cây so với bút ký tên còn lớn hơn vài lần, ngập tràn hơi thở nam tính cắm.
Cảm thấy đưa cô gái nhỏ đi làm khá tốt, nhàm chán bực bội thì ôm hôn một chút, cô gái nhỏ còn tốt bụng bày ra tiểu huyệt chủ động muốn ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của hắn.
Cô gái nhỏ lần này nghỉ hè không cần đến trường, có nhiều thời gian để ở bên cạnh hắn.
Người đàn ông trưởng thành chơi trâu già gặm cỏ non, dươиɠ ѵậŧ lớn thao tiểu huyệt non mềm, thoải mái được hời lại còn khoe mẽ.
Thẩm Minh Duyệt dựa theo tốc độ chính mình thích, chậm rãi vuốt ve chú, qυყ đầυ cứng rắn của hắn khai phá "em gái" non mèm lầy lội của nàng, lấp huyệt của nàng không chừa chút khe hở, áp dính đến mức có thể
cảm nhận được gân xanh run rẩy.
Mông đổ xuống quá thấp, bị qυყ đầυ thúc thật mạnh vào hoa tâm, hai chân nàng phát run, đầu gối nhũn ra, thiếu chút nữa lại lêи đỉиɦ.
Bé gái nằm dưới vểnh mông ăn dươиɠ ѵậŧ hắn, hé miệng nhỏ rêи ɾỉ ê ê a a, tiểu tao hóa đã phun hai lần nước, bên trong vẫn thật chật cứng, tiểu huyệt ướt nóng lại nhiều nước, tầng tầng lớp lớp thịt mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn.
Lục Hoài Dữ ngẫu nhiên động vài lần, để nàng tự mình sung sướиɠ.
"Thư ký."
Có tiếng gõ cửa, một loạt âm thanh vang lên sau.
Thẩm Minh Duyệt bị du͙© vọиɠ làm cho mê muội hết đầu óc trong nháy mắt bị doạ tỉnh, hoảng hoảng loạn loạn muốn từ dưới bàn bò ra.
Lục Hoài Dữ đè mông nàng lại, nói, "Vào đi."
Thẩm Minh Duyệt xoắn người giãy giụa, sốt ruột gọi hắn, "Chú!"
"Khách đến."
Cửa bị đẩy ra.
Thẩm Minh Duyệt ngừng động tác, thân thể sợ hãi phát run, yên lặng cầu nguyện người đi vào không phát hiện có gì kì lạ.
Là Trần Đồng Chu, mà sao không phát hiện được, rõ ràng thư ký có đưa cô gái nhỏ cùng nhau tới đi làm, sao trong văn phòng lại không thấy người, cũng không thấy nàng đi ra ngoài.
Nhưng trên mặt Trần Đồng Chu không dám lộ ra biểu tình gì khác, đặt lên một bìa văn kiện, "Thư ký, kế hoạch thiết kế khai phá khu bên kia đã chuẩn bị tốt, anh xem xem."
Lục Hoài Dữ nặng nề đáp ứng, lấy văn kiện qua, nếu cẩn thận nghe sẽ phát hiện có chút không đúng.
Vừa rồi thiếu chút nữa bị của "em gái" của bé gái điên cuồng buộc chặt kẹp đến nỗi muốn bắn cả tinh, kɧoáı ©ảʍ kia khiến cho da đầu hắn tê dại lại
sảng khoái, nàng quỳ rạp trên mặt đất không dám động, nhưng hoa huyệt non mềm vẫn co rút lại không ngừng, "em gái" tham lam mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ rậm rạp của hắn.
Tay thò xuống xoa mông nàng, muốn nàng thả lỏng một chút, mông cô gái nhỏ lạnh run lên một hồi, tiểu huyệt cũng run run rẩy rẩy thu hẹp lại.
Ngón tay lật văn kiện của Lục Hoài Dữ căng chặt, sau đó eo đau trướng, hô hấp nhanh hơn khắc chế không được, qυყ đầυ sưng to.
Trần Đồng Chu rũ mắt, không nhìn thấy trên trán thư ký đổ một tầng mồ hôi mỏng, mặt cũng dần dần đổi hồng.
Anh không biết dưới bàn làm việc đang cất giấu một bé gái, bên dưới thư ký Lục lúc này không chỉnh tề, dươиɠ ѵậŧ sưng to phát tím cắm trong tiểu huyệt của cô gái nhỏ.
Hoàn cảnh này vừa khẩn trương vừa sợ hãi, Thẩm Minh Duyệt che kĩ miệng, bỗng nhiên đôi mắt trừng lớn, nức nở, sợ tới mức vội vàng cắn môi.
Chú thế mà lại động! Vật chôn trong thân thể nàng cử động!
Muốn từ chối, nhưng cả người nàng phát run, không biết làm thế nào ngăn cản hắn.
Lục Hoài Dữ thật sự bị tiểu huyệt của nàng kẹp đến nhịn không nổi, đè mông nàng xuống thấp, không dấu vết kí©ɧ ŧɧí©ɧ chim lớn thọc vào rút ra tiểu huyệt nàng.
Còn ngồi vững một bên lật xem văn kiện, trang giấy phát ra tiếng sột soạt, người ngoài không nhìn ra bất thường.
Lục Hoài Dữ chỉ ra mấy vấn đề mấu chốt để Trần Đồng Chu lấy xuống sửa chữa hoàn thiện.
Khóe mắt Trần Đồng Chu nhìn thấy trán của thư ký toàn là mồ hôi, gương mặt đỏ bừng.
Lục Hoài Dữ liếc mắt nhìn anh, nhàn nhạt nói, "Đi ra ngoài đóng cửa lại."
Trần Đồng Chu cung kính tiếp nhận văn kiện, cúi đầu, "Vâng."
Cửa vừa đóng lại, Lục Hoài Dữ lập tức ôm lấy mông nàng mạnh mẽ đưa đẩy ra vào, qυყ đầυ dùng sức chọc thẳng vào tâm hoa của nàng.
"Tiểu huyệt của tiểu da^ʍ oa kẹp dươиɠ ѵậŧ của chú chặt quá, có phải muốn chú hung hăng đâm em đúng không!"
Thẩm Minh Duyệt chống tay lên sàn nhà, bị đâm đến không nói được câu hoàn chỉnh, "Ô ô... Chú... Chậm một chút..."
Hắn nảy sinh ác độc chọc vào tâm hoa của nàng, mở cửa tử ©υиɠ, nặng nề đâm vào.
Cửa tử ©υиɠ của nàng đột nhiên bị cự vật xâm lấn đi vào, gắt gao kẹp qυყ đầυ hắn lại, xoắn đến eo hắn cũng phải tê dại, hắn gầm nhẹ một tiếng, lêи đỉиɦ trong tử ©υиɠ nàng bắn sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc dệt rót đầy tử ©υиɠ nhỏ của nàng, nhiều đến nỗi tràn ra cả chỗ hai người giao hợp, nhuộm ướt hai cánh hoa béo mập của nàng. Chất lỏng đặc sệt chảy dọc theo bắp đùi nàng đổ xuống.
Thẩm Minh Duyệt bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của chú cọ rửa vách tử ©υиɠ, thân thể run rẩy co rút, nàng cũng cao trào, lối vào run rẩy mãnh liệt bọc lấy thân gậy của hắn, đẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại của hắn ra ngoài.
Lục Hoài Dữ tóm lấy mông nàng, "Tiểu da^ʍ oa ham ăn! Ăn cho hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chú ăn đi!"
———————————
(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง
Note: Mấy chục chương trước edit là "giám đốc Lục" có chút sai sai. Hình như chức vụ của chú nhà là "bí thư" mà do mình ko chắc lắm nên để nguyên "thư kí" cho chắc! So sorry vì sự sai sót này...