Rất nhanh, âm thanh ăn vυ' "Tấm tắc" truyền tới từng góc trong phòng.
Tiếu Dao thường cong người rêи ɾỉ vài tiếng, đôi tay ôm cổ Tần Mặc, thuận tiện cho hắn ăn vυ' mình.
Không thể phủ nhận kỹ thuật liếʍ mυ'ŧ của hắn càng ngày càng tiến bộ.
Trong vòng một phút ngắn ngủn, thân thể Tiếu Dao đã bắt đầu khô nóng lên, cũng không quá kháng cự chuyện vừa rồi.
Từng đợt tê dại từ đầṳ ѵú truyền đi khắp toàn thân, tiểu huyệt bắt đầu chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ róc rách.
"Ưʍ..." Lại một đợt dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra, Tiếu Dao càng nâng người lên rêи ɾỉ.
Hai chân kẹp chặt, chậm rãi cọ xát, giống như muốn tìm kiếm nhiều thứ hơn.
Tần Mặc phun ra một bên vυ' phấn hồng, vươn đầu lưỡi liếʍ lên, mới dời đi mục tiêu, cắn lên một bên khác.
"A... A..." Hai bên vυ' đều bị hắn bắt lấy xoa nắn, Tiếu Dao chỉ có thể nắm lấy bả vai Tần Mặc.
Khi động tình, hai bàn tay cô bấu víu sau lưng hắn để lại dấu tay màu hồng nhạt.
"Mặc thiếu, thoải mái! Ưʍ... Mặc thiếu ăn vυ' làm Dao Dao thật thoải mái! A..."
Tìиɧ ɖu͙© dâng lên, khuôn mặt nhỏ vừa rồi trắng bệch vì bị "anh em" của hắn dọa chậm rãi hồng nhuận lên.
"A... Mặc thiếu, Dao Dao rất thích anh... A..." Tiếu Dao còn chưa nói xong, vυ' phải lại bị hắn cắn mạnh một cái làm cô bị đau phải kêu to lên một tiếng.
Tiếu Dao ngơ ngác không biết đã xảy ra chuyện gì liền ngẩng lên đầu nhìn thoáng qua.
Người ở bên trên vẫn đang ăn vυ' như cũ, hai tay cũng dùng lực giống lúc nãy, không có gì bất đồng.
Tiếu Dao hít sâu một hơi, nằm lại trên giường, nhìn trần nhà.
Vừa rồi, mình có nói sai cái gì sao? Ban nãy rõ rang là cắn để trừng phạt cô mà, cho dù là động tình, cũng không thể mạnh mẽ được như vậy.
Nhớ tới lời mình vừa nói ban nãy, Tiếu Dao ho nhẹ.
"A..."
Khi cô vẫn đang suy nghĩ lại chuyện vừa rồi, vυ' phải lại bị cắn một ngụm, đau!
Biết mình phân tâm, đã chọc giận hắn, Tiếu Dao đột nhiên phản ứng lại, tiếp tục bắt lấy đầu vai đầu.
Nhưng Tần Mặc giống như không muốn tha thứ cho cô vậy, đột nhiên đỡ côn ŧᏂịŧ, lại lần nữa để ở trước hoa huyệt, không dừng lại một giây, động tác liền mạch dứt khoát, dùng sức đỉnh vào.
"A..." Quá sâu!
Cảm giác tê rần này, Tiếu Dao hoàn toàn không có cách nào để miêu tả.
Cúng có chút muốn, nhưng sự tình tới quá đột nhiên, kích cỡ của côn ŧᏂịŧ lớn và tiểu huyệt không phù hợp với nhau, vẫn có chút không thích ứng được.
Tiếu Dao bắt được bờ vai của hắn, chuẩn bị tốt để đưa vào trong.
Cô lo sợ nhắm mắt lại, rêи ɾỉ, hít thở sâu, đợi vài giây, không cảm nhận được động tác của hắn, chậm rãi mở mắt.
Đối diện với ánh mắt không rõ hỉ nộ ái ố của Tần Mặc, Tiếu Dao luống cuống hoảng loạn, tiểu huyệt run rẩy từng đợt.
"Muốn cho tôi bắn nhanh đến như vậy?" Đè nén cảm xúc, hắn lạnh lùng hỏi.
"Không phải, đương nhiên không phải!" Tiếu Dao thật sự khổng hiểu nổi người trước mặt, chỉ có thể dùng sức lắc đầu.
Muốn thao huyệt liền thao đi, dù sao cô cũng không ngăn cản, nhưng vấn đề là mình muốn việc đó xảy ra một cách bình thường, không sát khí, không mạnh bạo.
Giống như lúc nãy hắn giúp cô ăn vυ', cũng có thể ôn nhu đúng không?
"Hơn nữa, tôi còn muốn nói, vừa rồi không phải là muốn nói thích anh, mà là nói thích anh ăn..."
"Ý cô là không thích?" Tần Mặc trầm giọng đánh gãy lời nói của Tiếu Dao.
Hắn nhăn nhăn mày, cũng không biết vì cái gì cô lại muốn để ý loại chuyện cỏn con này, không phải cứ cắm rồi lêи đỉиɦ là được, không phải sao?
Lúc này trong mắt Tiếu Dao, Tần Mặc còn khó đoán hơn nữa.
"Thích, thích nha! Sao có thể không thích?" Chỉ là trong nháy mắt, cô đột nhiên gật đầu.
~~~