Giáo Sư Cố, Ảnh Hậu Lộ Tử Dã Nhà Ngài

Chương 32: Ôn Noãn: Nhất định phải đeo khẩu trang nha

Ở khoa Toán của Đại học trung ương nơi Ôn Noãn theo học, cả lớp chỉ có tổng cộng mười hai nữ sinh. Một cái tin bát quái đã trực tiếp đem hơn phân nửa nữ sinh trong lớp đều xuất hiện.

Dưới sự xúi giục của một đám nữ sinh, Kỷ Khải lại lên tiếng.

[kỷ khải]: Nếu các cô gái đã đặt kỳ vọng cao vào mình như thế, thân là lớp trưởng, mình cũng không thể làm cả lớp thất vọng được.

[kỷ khải]: Có ở đây không? Đại minh tinh có ở đây không? Nữ thần của mình có ở đây không? @Ôn Noãn

[Diêu Lily]: Không hổ là lớp trưởng! Thời khắc mấu chốt bạn cũng dám đứng lên!

[chương đình]: Hình như lớp trưởng bị Ôn Noãn kéo vào danh sách đen! Ha ha ha!

….

Ôn Noãn đã đặt tất cả tin nhắn trong nhóm ở chế độ không làm phiền, cho nên hôm qua cô thực sự không hề xem tin tức về nhóm ở ký túc xá. Nhưng hôm nay lớp trưởng đã ở trong nhóm công khai gọi @cô. Nếu lúc này cô không xuất hiện thì thật không hợp lý, cô không muốn để lại ấn tượng mình là nhân vật nổi bật trong tâm trí các bạn cùng lớp.

[ôn noãn]: Chào buổi tối mọi người!

[Hách tình]: Ôn Noãn!!! Chúng tớ đều nhớ bạn rất nhiều!!!

[kỷ khải]: Các cô ấy nhớ bạn chỉ là phụ, họ càng muốn nghe bạn nói một chút về tin bát quái giữa bạn và giáo sư Cố!

Các cô gái: Bạn câm miệng!

[ hạ hiểu tĩnh]: Ôn Noãn, bạn và giáo sư Cố rốt cuộc là chuyện gì? Bạn thực sự đã đem nam thần khoa Toán của chúng ta về nhà?

[ôn noãn]: Đều là các tài khoản marketing bịa đặt thôi! Các bạn cũng đều biết, mình vẫn nợ học phần khoá học của giáo sư Cố. Gần đây, mình luôn đến chỗ thầy ấy để học bù, ảnh chụp là bị paparazzi chụp được khi đi học.

[kỷ khải]: Nữ thần vẫn còn độc thân, xem ra mình vẫn còn cơ hội!

[chương đình]: Lớp trưởng đây là một lòng muốn bị Ôn Noãn kéo vào danh sách đen nha!

[kỷ khải]: Có thể theo đuổi được nữ thần hay không chỉ là thứ yếu, chủ yếu là mình muốn được nổi tiếng, được lên hot search!

[ôn noãn]: Lớp trưởng, hôm nào cùng nhau ăn bữa cơm đi! Đến lúc đó mình kêu mấy phóng viên tới chụp ảnh, đảm bảo sẽ khiến bạn lên hot search, bạn cảm thấy thế nào?

[kỷ khải]: Được! Mình nhất định sẽ ăn mặc thật đẹp để tham dự!

Trong bầu không khí thoải mái, Ôn Noãn đã thành công bác bỏ tin đồn. Sau khi tạm biệt mọi người, Ôn Noãn rời khỏi cuộc trò chuyện nhóm.

**

Cố Triển Hành từ thư viện quốc gia về nhà. Bước ra thang máy hắn nhìn thấy một cái hộp nhỏ màu trắng đặt trên đất trước cửa. Khi đến gần, hắn thấy phía dưới chiếc hộp có một lá thư.

Cố Triển Hành nhặt đồ lên, phát hiện là một hộp khẩu trang, tiếp theo hắn mở lá thư kia ra.

“Giáo sư Cố:

Vì sự an toàn của thầy, gần đây khi thầy ra ngoài hãy nhớ đeo khẩu trang để phòng ngừa bị người khác chụp lén!

Học sinh Ôn Noãn kính gửi!”

**

Chín giờ rưỡi tối, Ôn Noãn khi đã lên giường chuẩn bị nghỉ ngơi, bỗng nhiên điện thoại reo lên và có một cái tin nhắn WeChat.

[cố triển hành]: Đã nhận.

Đã nhận? Đã nhận khẩu trang sao? Ôn Noãn vốn dĩ đã nằm xuống, sau khi xem tin tức cô lại ngồi dậy. Cô bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện quan trọng, khẩu trang cũng không thể giải quyết được mọi vấn đề. Hiện tại, paparazzi đã nhận ra biển số xe của Cố Triển Hành. Chỉ cần Cố Triển Hành lái xe ra ngoài, nhất định vẫn sẽ thu hút sự chú ý.

Ôn Noãn suy nghĩ một hồi, mở chăn ra khỏi giường, mặc vào bộ đồ ngủ hoạt hình rồi chạy ra khỏi phòng.

**

Chuông cửa vang lên, Cố Triển Hành đi tới cửa ra vào, nhìn thoáng qua màn hình phát hiện Ôn Noãn đang đứng ngoài cửa. Mặc một bộ đồ ngủ Pikachu có mũ ở trên đầu, hai đôi tai dài rũ xuống hai bên sườn. Gương mặt của Ôn Noãn xuất hiện ở trên màn hình vừa nghịch ngợm vừa đáng yêu.

Cố Triển Hành mở cửa, “Có chuyện gì sao?”

“Giáo sư Cố nhìn thấy hộp khẩu trang tôi đặt ở cửa sao?” Ôn Noãn hỏi.

“Ừm.” Cố Triển Hành đáp.

“Tôi đã suy nghĩ kỹ, ngoài việc đeo khẩu trang. Gần đây khi anh ra ngoài tốt nhất đừng lái chiếc SUV kia, nữa, paparazzi đã biết chiếc xe kia rồi. Ở đây, tôi có một chiếc xe mới còn chưa được đăng kí chính thức nhưng nó có giấy phép tạm thời. Nếu gần đây anh cần ra ngoài thì có thể lái chiếc xe này!”

Nói rồi, Ôn Noãn lấy chìa khóa xe từ trong túi ra đưa cho Cố Triển Hành, “Xe đỗ ở gara, biển số xe là B106!”

“Không cần.”

Ôn Noãn nhất quyết nói: “Không được! Cần thiết phải đổi xe!”

Sự cường ngạnh đột ngột của Ôn Noãn khiến Cố Triển Hành cảm thấy ngạc nhiên. Người đàn ông không khỏi nhướng mày, tựa hồ có chút kinh ngạc.

Ôn Noãn nhận ra thái độ của mình có gì đó không ổn. Ngay sau đó, ôn nhu nói: “Tôi làm vậy cũng vì muốn tốt cho giáo sư Cố, chắc anh cũng không muốn đi đến đâu cũng bị người ta quấy rầy phải không? Buổi tối, khi anh ra cửa không cảm thấy có người đang chụp lén anh sao? Ví dụ như ở quán cà phê? Hay ở Thư viện Quốc gia?”

Được Ôn Noãn nhắc nhở, Cố Triển Hành suy nghĩ một chút. Khi hắn ở bên ngoài, đúng là có một vài người cầm di động tương đối khả nghi, dường như là đang chụp hắn. Nhưng lúc đó, hắn không có suy nghĩ nhiều, dù sao bây giờ chụp ảnh bằng điện thoại di động là chuyện rất bình thường. Nhưng tối nay hắn đã đi đến cả hai nơi mà Ôn Noãn nhắc đến, hiển nhiên là hắn đã bị chụp lén.

Ôn Noãn tiếp tục nói: “Tôi cũng là vì muốn tốt cho anh, anh vẫn nên đổi xe đi! Chiếc xe này của tôi anh cũng đừng ghét bỏ, cứ cầm và đi tạm trước!”

“Tôi sẽ đổi xe, cất chìa khóa đi!” Cố Triển Hành nói.

Thấy Cố Triển Hành nghe theo lời khuyên, Ôn Noãn lấy lại chìa khóa, suy nghĩ một chút rồi nói: “Ngoài ra, mặc dù tôi đã nói rằng hộp khẩu trang là đưa cho anh nhưng tôi không hề có ý hối lộ anh.”

Cố Triển Hành nghe xong không khỏi mỉm cười, hình như sau lần tặng quà lần trước, sự giáo dục của hắn đã có tác dụng đối với Ôn Noãn.

Ôn Noãn tiếp tục: “Tôi luôn ghi nhớ những lời dạy của Giáo sư Cố và cố gắng thiết lập những giá trị đúng đắn. Quyết làm người ngay thẳng, tuyệt đối sẽ không bao giờ làm những việc như hối lộ nữa.”

“Xem ra thật sự đã thay đổi như một người khác, nhưng….” Cố Triển Hành nói.

Nhưng hãy kiên trì.

Chỉ là, hắn còn chưa nói xong, Ôn Noãn đã ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông, tiếp thu lời nói của hắn nói: “Nhưng nếu giáo sư Cố thực sự cảm thấy việc nhận đồ của tôi sẽ vi phạm nguyên tắc trung thực và chính trực từ trước tới nay của anh, thì anh có thể trả tiền cho tôi nha!”

“Trả tiền?”

Ôn Noãn chớp chớp đôi mắt trong như pha lê rồi lấy điện thoại ra cho Cố Triển Hành xem lịch sử mua sắm trực tuyến của mình, “Khẩu trang tôi đã mua cách đây một tháng, lúc ấy tổng cộng mua hai hộp, tôi đã dùng phiếu mua sắm và hoạt động miễn giảm. Sau khi tính toán thì giá một hộp là 174.38!”

“Tôi biết rồi .” Cố Triển Hành đáp.

“Làm như vậy, anh vừa có thể đảm bảo quyền riêng tư an toàn của anh, lại vừa không vi phạm nguyên tắc từ trước tới nay của anh.”

“Em nói có lý.” Cố Triển Hành đáp.

“Vậy tôi không có việc gì nữa, giáo sư Cố nghỉ ngơi sớm đi, chúc giáo sư Cố ngủ ngon!" Ôn Noãn nói xong liền quay người đi về phía thang máy.

Đi được hai bước, Ôn Noãn quay đầu lại dặn dò lần nữa, “Giáo sư Cố, lần sau ra ngoài nhất định phải đeo khẩu trang nha!”

“Đã biết.” Cố Triển Hành đáp.

Lúc này, Ôn Noãn mới yên tâm rời đi.

Cố Triển Hành nhìn chằm chằm thân ảnh Ôn Noãn hồi lâu, không khỏi hơi nhếch lên khóe môi.