Nhìn thấy Ôn Noãn lộ ra vẻ đằng đằng sát khí xuất hiện trước mặt mình, Hàn Y Y ý thức được có gì đó không đúng, lập tức trốn ra xa, đứng bên cửa sổ cười nói: "Chị, chị về rồi à?"
Ôn Noãn nhìn cô ấy, sắc bén nói: "Đừng gọi tôi là chị! Tôi không phải là chị của cô!"
"Chị, chị đừng nóng giận! Mau hạ hỏa!"
"Hàn Y Y! Cô cố ý phải không?" Ôn Noãn hỏi.
"Cố ý? Cố ý gì?" Hàn Y Y giả bộ không hiểu.
“Cô còn ở đây diễn kịch với tôi, có phải cô đã sớm biết Triển Dương cũng sẽ đi chuyến bay này không? Cô dụ dỗ tôi đi đón, chẳng phải là muốn lấy tôi làm lá chắn để đến gần Triển Dương sao? Hiện tại mục đích của cô đã đạt được, có phải rất vui vẻ không?"
Hàn Y Y vẻ mặt ủy khuất, "Chị... em đã nói là trùng hợp mà...Em và Triển Dương là tình cờ gặp nhau!"
"Trùng hợp? Cô còn muốn tiếp tục nói bậy để lừa tôi sao! Hôm nay tôi bị cô hại thảm, cô biết không?"
“Chị....”
Không đợi Hàn Y Y nói tiếp, Ôn Noãn đã trực tiếp cắt ngang: "Dừng ngay! Tôi không muốn nghe một đứa fan cuồng nói chuyện!"
Hàn Y Y giải thích nói: "Em thật sự không có mua tin tức chuyến bay của Triển Dương. Trước trận đấu, anh ấy đã phát sóng trực tiếp. Chính anh ấy nói rằng khi thi đấu xong khả năng sẽ trực tiếp về nhà. Hiện tại là cao điểm của mùa du lịch Lễ hội mùa xuân. Chuyến bay có ghế trống vốn đã không nhiều lắm, lại phải tránh giờ cao điểm buổi sáng và buổi tối trên đường về nhà sau khi trở lại Kim Lăng. Chuyến bay đó là đáng tin cậy nhất. Em cũng chỉ thử vận may thôi, không nghĩ đến vận khí em lại tốt như vậy, em cũng rất ngoài ý muốn....”
“Vậy nên hiện tại cô thừa nhận chuyện này đều do cô tính toán trước sao?” Ôn Noãn hỏi.
Hàn Y Y lấy lòng cười cười, “Đúng là em có một chút ý nghĩ như vậy. Nếu em và Triển Dương thật sự tình cờ có thể ngồi cùng chuyến bay, em có thể nhân cơ hội đến gần anh ấy, ai bảo chị là nữ thần của anh ấy? Có chị ở đấy, khả năng tiếp cận anh ấy sẽ dễ hơn!”
“Cô rốt cuộc cũng chịu thừa nhận! Không sợ tôi đem Triển Dương của cô dọa chạy sao?”
Hàn Y Y không để bụng, “Em đã sớm suy nghĩ cẩn thận, Triển Dương thích chính là bộ dáng nữ thần của chị trước màn ảnh. Nếu anh ấy nhìn thấy bộ dáng chân thật của chị. Biết chị tính khí thất thường, còn thích đánh người.”
“Hàn Y Y!” Ôn Noãn tức giận đến muốn đánh cô một trận.
Hàn Y Y lập tức nhảy lên giường, “Chị hãy suy nghĩ kỹ trước khi động thủ! Trong điện thoại di động của em có ảnh bí mật chụp chị từ nhỏ đến lớn, nếu chị dám đánh em, em sẽ tiết lộ nó!"
Ôn Noãn hai tay chống nạnh, “Hàn Y Y, cô chính là đầu sỏ anti-fan lớn nhất!”
Hàn Y Y không phục, “Chị không cần bôi nhọ em! Em là fan hâm mộ cấp 18 của chị! Thật đến không thể chân thật hơn!”
Ôn Noãn liếc trắng cô một cái, “Tôi thấy cô chính là nằm vùng!”
Hàn Y Y cười cười, “Tuy rằng hôm nay em xác thật có một chút quá mức, nhưng em cũng giúp chị một cái ân tình lớn, tổng thể có thể lấy công chuộc tội.”
“Cô? Giúp tôi một ân tình lớn?” Ôn Noãn vẻ mặt không thể tưởng tượng.
"Chị không cần phủ nhận! Ít nhất em cũng giúp chị cùng Cố Triển Hành làm hòa!”
Nhắc tới chuyện này Ôn Noãn liền tức giận, vốn dĩ vui vẻ đến sân bay đón người, kết quả bị Cố Triển Hành quở trách một hồi, làm cho cô không có một chút tâm tình.
Hàn Y Y rất đắc ý, “Bổn tiểu thư nói được thì làm được, em nói có thể giúp chị thu phục hắn thì nhất định có thể thu phục hắn!”
Ôn Noãn không lên tiếng, nói thật nếu không phải vì Hàn Y Y, cô nhất định sẽ không chủ động đi tìm Cố Triển Hành.
Hàn Y Y thấy lửa giận của Ôn Noãn tựa hồ bình ổn một chút, vì thế thử tới gần cô, “Sau đó, Cố Triển Hành đem chị đi đâu vậy? Em rất lo lắng cho chị!”
“Lo lắng? Không biết là ai chạy trốn so với thỏ còn nhanh hơn!”
“Hắc hắc hắc!” Hàn Y Y ngượng ngùng cười cưòi, “Thời điểm Cố Triển Hành dạy dỗ người, xác thật rất dọa người....”
“Lợi dụng xong liền chạy, đúng là vong ân phụ nghĩa.”
Hàn Y Y nhảy xuống giường, vung vẩy tay Ôn Noãn hỏi: “Chị họ tốt của em, chị mau nói cho em biết, anh ta đem chị đi đâu vậy?”
“Nhà anh ta.”
“Nhà anh ta ở đâu?”
“Cố cung.”
“Cố cung?”
“Bên cạnh tứ hợp viện.”
HànY Y kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm, “Trách không được chị Kitty vẫn luôn gọi Triển Dương thiếu gia, hóa ra anh ấy thật sự là thiếu gia trong gia đình giàu có!”
Chị Kitty chính là bà chủ của chiến đội Triển Dương.
Ôn Noãn lại rất bình tĩnh, “Chị đã sớm nói với em, bối cảnh gia đình Triển Dương nhất định không bình thường.”
Đổi lại là tuyển thủ minh tinh khác, tin tức tổ tiên ba đời đều có thể đào ra. Nhìn lại Triển Dương, trên mạng ngoại trừ ngày tháng năm sinh và là người Kim Lăng ra thì không có tin tức gì về bối cảnh gia đình của cậu ta bị tuôn ra. Thường thường càng là bối cảnh cường đại càng thần bí và khiêm tốn.
Hàn Y Y vẻ mặt hoa si nói: “Em đã có thể nghĩ ra trong đầu một quyển tiểu thuyết, hào môn thế gia cùng fan nữ của anh ta rải đường tiểu ngọt văn.”
Hiển nhiên, nữ chính của bộ tiểu thuyết này chính là cô ấy.
"Thiên tài hắc ám, em liền bắt đầu làm mộng đẹp?” Ôn Noãn chỉ cảm thấy một trận vô ngữ nhưng tập mãi cũng thành thói quen.
Hàn Y Y tinh nghịch cười: "Thật ra em cảm thấy Cố Triển Hành cũng không lạnh nhạt như chị nói đâu. Anh ta nghe được xe chị hỏng rồi, không phải còn muốn giúp chị sửa xe sao? Em thấy anh ta rất tốt bụng!"
Ôn Noãn nghe không được người khác nói Cố Triển Hành nửa câu tốt đẹp, lập tức châm ngòi thổi gió nói: “Chị nghe bà nội anh ta nói, Triển Dương khi còn nhỏ thường xuyên bị anh trai hắn mắng, đã khóc rất nhiều hồi lâu!”
Nghe được nam thần bị ủy khuất, Hàn Y Y liền thay đổi gương mặt tươi cười, “Cái đại ác ma này! Tiểu Triển Dương đáng yêu như vậy! Như thế nào nhẫn tâm mắng anh ấy! Chị nói đúng! Cố Triển Hành chính là một đại ma đầu tội ác tày trời!”
Nghĩ lại cảnh tượng ban ngày bị Cố Triển Hành răn dạy, Ôn Noãn liền tức giận, “Phúc hắc! Độc miệng! Tự cho là thanh cao! Cuồng vọng tự đại!”
“Đúng đúng đúng!” Hàn Y Y phụ họa theo, còn giúp Ôn Noãn tiếp tục chửi mắng Cố Triển Hành.
Chửi mắng một hồi lâu, Hàn Y Y cưòi hỏi Ôn Noãn, “Chị, đã chửi hả giận chưa?”
Nói đến việc trửi người, Hàn Y Y chưa từng thất bại. Dựa vào ba tấc miệng lưỡi, cô ấy chính là một cỗ máy tự phát ra thuộc tính cuồng bạo, tự nhận là người hâm mộ có lực ảnh hưởng của Ôn Noãn và Triển Dương. Ở trên mạng, thường đem những tên anti- fan đánh đến không có lực đánh trả. Bởi vậy, ở trong lòng fan hai nhà, địa vị của Hàn Y Y vững như Thái Sơn.
Nghe Hàn Y Y nói nửa ngày, lửa khí trong lòng Ôn Noãn cũng êm dịu đi nhiều.
“Chị, nguôi giận rồi sao?” Hàn Y Y lại hỏi.
Ôn Noãn nhẹ liếc Hàn Y Y một cái, "Ai bảo tôi lại là chị của em! Có đứa em gái khó chịu như em thật xui xẻo!"
Hàn Y Y cười, “Chị, nếu có một ngày em cùng Triển Dương ở bên nhau, chị chính là Nguyệt Lão của bọn em, em sẽ cảm tạ chị suốt đời!”
“Nếu hai người thật sự ở bên nhau, chị không biết nên mừng cho em? Hay là nên buồn cho Triển Dương nữa!”
"Chị phải là người vui mừng, sau này chị sẽ bớt đi một phiền toái, lại có thêm một người em rể giúp chị giải quyết phiền toái.”
Ôn Noãn bất đắc dĩ cười, Hàn Y Y lúc này mới yên tâm, “Chị cười, là không tức giận đúng không?”