Vẻ mặt Lương Thiệu Phong trầm xuống, anh ta có chút không ngờ được đứng lên nhìn người đàn ông trên sô pha: “Anh...”
Rõ ràng anh ta đã cho một lượng lớn thuốc vào, vì sao Hoắc Tư Minh lại có thể như chẳng có việc gì, không khác gì người bình thường?
Chẳng lẽ người này không phải Omega?
Ngay sau đó.
Lương Thiệu Phong chỉ cảm thấy trước mặt mình là bóng đen, anh ta là Beta, Hoắc Tư Minh lại cao hơn anh ta một cái đầu, lúc này đây, trong mắt người đó tràn ngập sự hung ác, không cách nào che giấu được.
Cùng với tiếng ‘phanh’ vang lớn lên.
Hoắc Tư Minh đấm mạnh vào sống mũi của Lương Thiệu Phong.
Lương Thiệu Phong chịu đau, nằm ngửa trên mặt đất, chất lỏng màu đỏ tươi từ kẻ tay chảy ra ngoài, ngay sau đó anh ta chỉ cảm thấy trên mặt truyền tới cảm giác đau đớn.
Hoắc Tư Minh dùng giày da nghiền ép mặt của Lương Thiệu Phong, anh nở nụ cười, miệng nghiến chặt, giọng điệu lạnh tới cực điểm: “Tôi cho anh cơ hội..”
“Nhưng anh lại muốn tìm chết.”
Đôi mắt âm trầm của đối phương khiến Lương Thiệu Phong rùng mình, anh ta cảm thấy bản thân thật sự chết chắc rồi.
...
Trong phòng nghỉ dành cho khách vip.
Sau khi nghe thấy tiếng vang lớn, Nhiễm Hàng vội vàng đặt đồ trong tay xuống, hắn định ra xem có chuyện gì xảy ra.
Nhưng hắn còn chưa kịp bước ra, cửa phòng đã bị người bên ngoài mở ra, sau đó là mùi hương gỗ, lạnh lẽo tới thấu xương ập tới.
Là người đàn ông lúc nãy, nhưng lúc này trên trán đối phương không ngừng chảy mồ hôi, miệng thở dốc, dáng vẻ cực kỳ chật vật.
Vẻ mặt Nhiễm Hàng cứng đờ, hắn nhìn xuống mu bàn tay dính đầy máu của đối phương.
“Anh?”
“Anh, anh bị thương.”
Ở khoảng cách này, khi hắn lên tiếng, mùi gỗ càng nồng hơn, hắn cảm nhận được cơ thể của hắn đang có dòng điện kí©ɧ ŧɧí©ɧ chạy bên trong, vòng giám sát trên cổ tay liên tục vang lên tiếng ‘tích tích tích’.
Mặt Nhiễm Hàng co rụt lại, lúc này hắn mới nhận ra người trước mặt là một Omega.
Nhìn người đang đứng giữa phòng, trán Hoắc Tư Minh đổ mồ hôi lạnh...
Sao vẫn còn một Alpha đáng chết vậy?
Thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ Omega có tác dụng càng nghiêm trọng hơn, lúc nãy anh đã dành quá nhiều thời gian để dạy dỗ tên Lương Thiệu Phong kia, lúc này đây, anh cảm thấy ý thức của mình đang dần dần mơ hồ, cả người như không còn sức, chẳng đứng vững được nữa.
Thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ Omega khiến cơ thể anh nóng lên, cố tình là anh miễn dịch với thuốc ức chế bình thường.
Nghĩ tới việc nếu bản thân mất ý thức, động dục ở nơi này, đặc biệt trước mặt còn có một Alpha, ánh mắt của Hoắc Tư Minh lại đen đi....
Nhưng mà Alpha trước mặt còn căng thẳng hơn cả anh, Nhiễm Hàng đứng tại chỗ, duy trì khoảng cách với Hoắc Tư Minh, vẻ mặt căng thẳng lấy điện thoại trong túi ra.