Xuyên Nhanh: Ở Khi Ta Khóc Đem Ta Lấp Đầy

Chương 18: Anh Dùng Tay Giúp Em Đi

Giải Lương theo bản năng hừ một tiếng, hắn nhìn cậu một lúc, trong lòng ấm áp.

Trong tình huống này, cậu mới là người bị hại, tuy rằng hắn sẽ không từ bỏ việc ȶᏂασ cậu, nhưng nếu bị bại lộ quan hệ, hắn có bản lĩnh nên sẽ không ai dám bàn tán, chỉ có cậu là sẽ bị người khác khinh thường.

Hắn nhẹ nhàng hôn mắt cậu, hiếm khi mà đồng ý, nói: “anh à, em sẽ không nói cho người khác.”

“Không có người sẽ biết ở đêm khuya tĩnh lặng em chạy đến ȶᏂασ anh, em sẽ bảo vệ anh, giống như buổi chiều, chúng ta đều rất khó chịu, cùng nhau trợ giúp không phải sao? Em sẽ làm cho anh sướиɠ, anh và em cùng nhau vui sướиɠ được không?”

Hắn nói, cặp mắt như chứa đầy sao, đối diện Giải Trúc, chậm rãi tràn ra nước mắt.

Giải Trúc:…………

Cậu thua rồi.

Giải Trúc nhìn khuôn mặt của Giải Lương, đáy mắt cũng thâm tình chứa nước mắt, cả người ngẩn ra một chút, liền mềm lòng.

Cậu nhấp miệng nói: “vậy…… vậy, như vậy cũng là không đúng, muốn…… Hay là anh dùng……cái khác giúp em nha……”

Giải Lương hôn lên lông mi của cậu, trong lời nói chứa thân mật: “Anh ơi, em rất thích anh.”

Thanh âm mang theo dụ dỗ quấn quýt si mê, biểu cảm nghiêm túc ánh mắt thâm tình.

Giải Trúc mở to hai mắt, đầu óc nóng lên.

Giải Lương trơ mắt nhìn mặt cậu hồng lên, ánh mắt trốn tránh, cảm thấy trêu đùa cậu, đã trở thành niềm vui của hắn.

Hắn che giấu ánh mắt, rũ mắt lại lần nữa hôn cánh môi cậu, cười cười: “Vậy anh muốn giúp em như thế nào?”

“Anh……” Giải Trúc vô ý thức cào côn ŧᏂịŧ Giải Lương, nhìn hắn hít một hơi, sắc mặt mê mang, vô tội nói: “Anh không biết.”

Giải Lương:……

Vậy anh cào làm gì.

Giải Lương có chút khó chịu, côn ŧᏂịŧ hắn cọ vào l*иg bàn tay cậu, thấy sắc mặt mờ mịt của cậu, tâm tình tốt hơn, nói: “ Anh dùng tay của anh được không?”

Giải Trúc trong lòng cười lạnh: Nếu không phải mông đau, ta đã ép khô ngươi.

Cậu đỏ mặt, lông mi rung động, rũ mắt xuống nói: “…… được.”

Giải Lương thấy cậu ngượng ngùng gật đầu, khẩn trương đến nỗi thân thể đều đang run rẩy, càng thêm hưng phấn, hắn gấp không chờ nỗi lập tức cởϊ qυầи, cũng kéo xuống qυầи ɭóŧ cậu, đè lại tay cậu, bao vây côn ŧᏂịŧ của mình, ở trong tay nhanh thọc vào rút ra. Bàn tay cậu bởi vì khẩn trương có chút mồ hôi, nhiệt độ cũng trở nên nóng, hắn tưởng tượng đây là huyệt cậu, có dα^ʍ ɖϊ©h͙, có nhiệt độ, kẹp chặt côn ŧᏂịŧ mình, tham lam cơ khát liếʍ mυ'ŧ, tưởng tượng lại tư vị khó quên đó, Giải Lương côn ŧᏂịŧ lại sưng lớn hơn nữa, hình dạng màu đỏ tím đầy gân xanh rất bắt mắt.