Hắc Phong Đảo

Chương 23

Thập Thất vừa được ngâm mình vào trong nước, đầu óc liền trở nên thanh tỉnh rất nhiều. Hắn chậm rãi mở mắt, thả lỏng cơ thể.

“Chủ nhân…”

Sau vài giây, hắn mới phát hiện bản thân đang ở nơi nào. Du͙© vọиɠ ở hạ thân hắn vẫn chưa nguôi đi, chỉ là do khi nãy hắn quá mệt mà dường như không còn cảm thấy gì nữa. Bây giờ, khi đã lấy lại khí lực vài phần, dục hoả mãnh liệt kia liền điên cuồng mà trào dâng. Cũng may, phân thân của hắn vẫn được kiềm lại bằng một cái trinh tiết mang, nếu không hắn cũng không biết hắn có nhịn được hay không.

Khắc La Phong thấy Thập Thất dần thanh tỉnh thì cũng chỉ cười khẽ. Nhìn tiểu nô ɭệ gương mặt đẫm mồ hôi, thân thể đỏ ửng do vết roi càng ngày càng hiện rõ dưới làn nước nóng khiến cho Khắc La Phong trong lòng nóng lên. Y không do dự mà cúi người xuống, hôn Thập Thất một chút, tay phải liền men theo thân thể Thập Thất, nắm lấy hai viên ngọc nang vừa vặn trong lòng bàn tay, bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắn.

Mà Thập Thất bị chủ nhân hôn một chút, liền ngẩn người thụ sủng nhược kinh. Chủ nhân chưa bao giờ hôn nhẹ hắn như vậy. Miệng của nô ɭệ chỉ là một công cụ để phục vụ phân thân của chủ nhân mà thôi, làm sao lại có thể hôn chủ nhân được. Dù chủ nhân không nói cho hắn biết nên làm gì, hắn cũng tự hiểu được thân phận của mình. Vậy mà hôm nay, chủ nhân cư nhiên lại hôn hắn. (S: ẻm bị hành dữ quá rồi nên hôn nhẹ cũng giật mình =))

Còn chưa kịp định thần, hai khoả tiểu cầu đang căng chặt đã bị chủ nhân nắm lấy. Thập Thất than nhẹ một tiếng, thanh âm đầy thoả mãn, lại có chút ẩn nhẫn. Phân thân của hắn đang bị trói chặt, mà du͙© vọиɠ lại bị chủ nhân liên tục khơi dậy, thật khiến cho hắn như đi trên lửa như ngồi trên băng.

Chỉ là, từ trước đến nay, chỉ cần một ngón tay của Khắc La Phong, Thập Thất liền không kiềm chế được mà du͙© vọиɠ lại bắt đầu nổi lên nhanh chóng. Hiện nay cũng vậy. Thập Thất hai tay nắm chặt thành dục dũng, ngửa người ra sau, để mặc cho chủ nhân của hắn định đoạt.

Khắc La Phong thấy trong mắt Thập Thất dần hiện lên một tầng sương mù, ngón tay lại liền tăng nhanh tốc độ xoa nắn. Sau đó y nhẹ nhàng men xuống bên dưới bụng, dần dần xoa lên huyệt khẩu xưng đỏ, nhờ được nới lỏng khi nãy và ngâm nước mà đang dần trở nên mềm hơn.

Thập Thất cau mày, rên lên một tiếng, thanh âm tràn ngập mị tình. Mặc dù đã bị dục hoả công tâm không thể chống cự, nhưng chút ý thức ít ỏi còn lại vẫn bắt hắn thanh tỉnh. Liếc nhìn cự long của chủ nhân đã ngẩng đầu lên từ khi nào, Thập Thất liền mở miệng nói: “Chủ… chủ nhân, để thuộc hạ…”

Khắc La Phong nghe Thập Thất nỉ non, cũng chỉ cười nhẹ, sau đó liền buông hai khoả tiểu cầu đang bắt đầu đỏ lên trong tay, ngửa người về sau, bộ dạng hết sức thoải mái.

“Nếu ta không bảo ngươi ngẩng dậy, ngươi không được nhả nó ra.”

Thập Thất thấy chủ nhân đồng ý, liền cảm thấy vui vẻ một chút. Hắn liền thay đổi tư thế, quỳ ngồi lên, sau đó cúi đầu nhanh chóng ngậm vào phân thân đang ở dưới nước của Khắc La Phong. Mực nước bên trong dâng cao tới ngực hai người, bởi vậy, Thập Thất muốn khẩu giao cho Khắc La Phong, cả người của hắn phải ngập vào trong nước.

Vừa vào trong nước, Thập Thất liền không tự chủ mà nhắm chặt mắt, chỉ có miệng hắn là vẫn đều đặn di chuyển, phục vụ vật đang ở bên trong. Mỗi lần lại sâu hơn một chút, nhanh hơn một chút. Thập Thất cố gắng ngậm trọn cự vật trong miệng, sâu đến tận gốc. Chỉ là, phân thân của Khắc La Phong thật không phải nhỏ, khiến cho hắn có chút khổ sở mà chịu đựng. Trước nay không phải không bao giờ khẩu giao cho chủ nhân, chỉ là lần này lại khẩu giao dưới nước, khiến hắn thật sự rất khó chịu . Cảm nhận phân thân đang càng ngày càng trướng đại bên trong miệng mình, Thập Thất không tự chủ mà thống khổ nắm chặt tay nhẫn nhịn. Chủ nhân chưa cho phép hắn ngẩng đầu, dù hắn có thống khổ đến mấy cũng không dám kháng lệnh. Vậy nên, Thập Thất chỉ có thể nhịn xuống thống khổ, cố gắng đẩy cự vật của chủ nhân vào sâu trong miệng một chút, mặc kệ thống khổ của bản thân.

Cuối cùng, đến khi Khắc La Phong cảm thấy khoang miệng đang ngậm vào phân thân của mình dường như không còn chặt nữa, y mới đưa tay kéo tóc Thập Thất lên. Lúc này, gương mặt của Thập Thất đã đỏ ửng vì thiếu dưỡng khí. Hắn vừa được kéo lên, liền mở miệng mà thở gấp, nước mắt không tự chủ mà chảy xuống. Nước tràn vào mũi và miệng, khiến hắn không tự giác mà lại ho khan vài tiếng. Cổ họng vì quá cố mà sưng đỏ, khiến hắn cảm thấy rát vô cùng. Qua vài giây, Khắc La Phong lại nhanh chóng ấn mặt hắn xuống dưới nước. Lần này, Thập Thất cũng không dám chần chừ, hắn liền nhanh chóng ngậm chặt phân thân kia, để nó đâm sâu vào yết hầu. Sau đó hắn dùng đầu lưỡi ẩm ướt của mình mà cẩn thận liếʍ lộng đỉnh đầu cự vật, cho đến khi cảm thấy chất nhờn chảy ra từ lỗ nhỏ kia. Khắc La Phong trước nay luôn kiềm chế du͙© vọиɠ của bản thân rất tốt . Muốn khiến y thoải mái mà bắn tinh, Thập Thất phải chịu khổ không ít. Sau vài lần lặp đi lặp lại như vậy, đến khi Thập Thất đã mệt muốn đứt hơi, mặt vì thống khổ mà đỏ ửng, cổ họng vì ma sát mà sưng lên, Khắc La Phong lúc này mới thoả mãn mà buông hắn ra. Thập Thất sau một hồi thở dốc mới hơi lấy lại thanh tỉnh. Hắn đưa mắt nhìn trên khuôn mặt anh tuấn nhuốm đầy tìиɧ ɖu͙© của chủ nhân. Dục hỏa trong con ngươi đen lánh kia hừng hừng thiêu đốt, ánh mắt nhìn về phía hắn mang theo nguy hiểm và chiếm hữu vô tận. . .

Thập Thất biết chủ nhân đã động tình đến cực điểm, bỏ qua phân thân đang đau nhức và mị dược kí©ɧ ŧɧí©ɧ bản thân, lúc này, hắn liền mở miệng mời gọi: “Chủ nhân, cầu ngài sử dụng thuộc hạ.”

Khắc La Phong biết nô ɭệ của y cũng đã bị dục hoả thiêu đốt đến vô cùng quẫn bách, nhưng vì mệnh lệnh cấm dục của mình mà không dám cầu xin được giải phóng. Nhìn gương mặt nhuốm hồng của Thập Thất, Khắc La Phong không do dự mà xoay người Thập Thất lại, siết chặt vòng eo của hắn. Hậu huyệt lúc này đã nới lỏng của Thập Thất cũng liền vì chủ nhân khẩn trương mà liên tục co rút mấp máy, chờ đợi cự vật của Khắc La Phong xâm nhập. Khắc La Phong nhanh chóng đặt du͙© vọиɠ nóng rực, cấp thiết của mình tại cúc huyệt mê người hơi hơi khép mở kia, không nhẫn nại mà nhanh chóng mạnh mẽ tiến vào… Hạ thân to lớn chậm rãi nhưng kiên quyết xâm nhập. Đau đớn giống như bị xé rách từ hạ thân truyền đến, khiến cho Thập Thất nhịn không được mà rên lên một tiếng nho nhỏ.

Khắc La Phong trước nay chưa bao giờ nhẹ nhàng chậm rãi mà tiến vào, bây giờ cũng như vậy. Y nhanh chóng cử động phần eo, để cự vật cực đại của mình không ngừng mà đánh vào vách tường ẩm ướt nóng rực bên trong hậu huyệt của Thập Thất. Cũng may, khi nãy lúc điều giáo hậu huyệt đã được khuếch trương không ít, cộng thêm nãy giờ được ngâm nước nên khiến cho Khắc La Phong đi vào không chút khó khăn. Điểm mẫn cảm bên trong hậu huyệt liên tục bị va chạm, khiến cho phân thân của Thập Thất vì động tình mà cứng lên vài phần, nhưng lại bị trinh tiết mang kiềm cặp nên không thể dễ dàng phát tiết. Đầu nhũ sưng đỏ đến lợi hại, tiếng chuông lanh canh vang lên theo từng nhịp đưa đẩy của chủ nhân. Dường như muốn va chạm mãnh liệt hơn nữa, Thập Thất liền bất chấp khó chịu ở hạ thân vẫn đau đớn không ngừng, buông hai chân đang quấn lấy thắt lưng Khắc La Phong ra, quỳ lên, chống đỡ thân mình, bắt đầu kịch liệt di chuyển lên xuống… Thập Thất nhanh chóng di chuyển thân thể, để cho vật cực đại kia có thể tiến vào thuận lợi hơn một chút. Nhưng ai ngờ, Khắc La Phong lại cố tình thả chậm động tác, chậm rãi đẩy vào từng chút từng chút, khiến cho Thập Thất càng cảm nhận sâu sắc hơn nhiệt độ của vật cứng rắn to lớn kia.

Khuôn mặt anh tuấn tuyệt mĩ của Thập Thất bởi vì đau đớn mà hơi trắng bệch, ánh mắt mê luyến chăm chú nhìn Khắc La Phong, thân hình cường tráng ẩn chứa sức mạnh, vương đầy những giọt mồ hôi bởi vì tình cảm mãnh liệt mà ngưng đọng lại, mái tóc đen nhánh theo thân thể đong đưa mà nhẹ nhàng bay lên, cơ bụng rắn chắc phập phồng, hai chân cố tình mở rộng khiến tầm mắt của Khắc La Phong không hề bị ngăn cản. Cảnh tượng du͙© vọиɠ trướng lớn xanh tím của mình được bí huyệt đỏ tươi kia nuốt hết, rồi lại lưu luyến không rời mà nhả ra rồi nuốt vào được thu hết vào tầm mắt, nước tắm theo động tác ra vào hoà vào nhiệt độ nóng bỏng của bí đạo kia, phát ra âm thanh ướŧ áŧ, da^ʍ mỹ, khiến Khắc La Phong rốt cuộc không thể nhịn được nữa. Y ôm cơ thể trần trụi của Thập Thất lại sát mình, miệng kề ngay đầu nhũ sưng đỏ bên phải, hung hăng cắn mạnh vào. Một dòng máu tươi theo nhũ hoa nhanh chóng chảy vào miệng Khắc La Phong, nương theo khoé môi mà chảy xuống dục dũng. Thập Thất vì đau mà ưỡn ngực banh chặt người, hậu huyệt theo động tác của hắn mà thít chặt lại, khiến cho phân thân của Khắc La Phong như bị một luồng điện cực mạnh xẹt qua, đánh thẳng lên óc.

“Ưm… “

Tính khí vô cùng hung mãnh trong cơ thể Thập Thất nháy mắt trướng lớn mấy vòng, động tác đột nhiên ngừng lại, chất lỏng cực nóng giống như muốn đốt Thập Thất thành tro không an phận mà bắn vào nơi sâu nhất trong cơ thể, đốt cháy nội bích non mềm mẫn cảm.

Mà Thập Thất, sau khi cảm nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của chủ nhân bên trong cơ thể, liền không nhịn được mà rên lên một tiếng. Phân thân của hắn bị trói quá chặt, mà dục hoả lại công tâm khiến hắn thật sự nhịn không được. Kɧoáı ©ảʍ còn chưa được giải phóng, tắc bên trong phân thân sưng đỏ. Hắn rất muốn kiềm xuống du͙© vọиɠ, nhưng thật sự hắn chịu không nổi nữa.

“Chủ nhân… cầu ngài… cầu ngài… thuộc hạ muốn bắn… ưm…” Thập Thất không tự chủ được mà nỉ non cầu xin, nước mắt theo thống khổ và kɧoáı ©ảʍ không tự giác mà trào ra.

Thở gấp một lúc lâu, đến khi dư vị của cao trào qua đi, lý trítrở về, Khắc La Phong mới cúi đầu, nhìn nam nhân đang vìtìиɧ ɖu͙© xâm chiếm mà cầu xin mình một chút, sau đó lại liếc nhìn tính khí đã hơi dịu xuống vẫn còn chôn trong cơ thể nóng rực của hắn, bí huyệt kia vẫn còn cắn chặt phân thân của mình. Trong lòng Khắc La Phong không nhịn được liền nổi lên thương xót, y đưa tay nhẹ nhàng kéo ra trinh tiết mang đang bó chặt phân thân sưng đỏ hơi bầm tím của Thập Thất ra. Phân thân vừa được giải phóng, đáng ra phải nhanh chóng tiết dịch nhưng Thập Thất lại vẫn như cũ không dám thả lỏng mà bắn tinh. Mặc dù tháo ra trinh tiết mang, Thập Thất lại càng khó nhịn hơn vài lần, nhưng chủ nhân chưa cho phép hắn bắn tinh, hắn liền cũng không dám làm càn. Khắc La Phong nhìn thần tình nhẫn nại của Thập Thất, nhẹ nhàng đưa ngón tay điêu luyện của mình lêи đỉиɦ phân thân của hắn, đảo qua vài vòng nơi lỗ nhỏ đang liên tục rỉ nước.

“Chủ nhân… đừng… thuộc hạ nhịn không được… sẽ bắn mất… a…” Thập Thất vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà rên lớn, hai tay nắm chặt thành dục dũng dùng hết sức gồng mình. Lý trí bảo bản thân không được giải thoát, nhưng cơ thể lại luôn kêu gào không nghe lời.

“Bắn đi.” Ngón tay đang nhẹ nhàng xoa nắn đỉnh dươиɠ ѵậŧ đột nhiên dùng sức, như muốn đâm vào lỗ nhỏ kia. Đau đớn tột cùng hoà với kɧoáı ©ảʍ vô hạn, Thập Thất cuối cùng đã không kiềm chế được nữa, vừa nghe chủ nhân cho phép, một chất lỏng trắng dục liền theo kẽ tay Khắc La Phong bắn ra…

Thân thể Thập Thất cứng đờ, mệt mỏi ngã vào lòng Khắc La Phong. Dồn ép liên tục thực khiến hắn rã rời.

Nhìn chất lỏng nóng rực đang chảy trong tay mình, Khắc La Phong không khỏi cười nhẹ mà trêu chọc Thập Thất: “Hai tháng không bắn, xem ra ngươi cũng tích trữ không ít. “

Không đợi Thập Thất phản ứng, Khắc La Phong liền đem ngón tay dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng của mình đến bên miệng Thập Thất, không kiên nhẫn mà vói vào trong. Thập Thất lúc này vừa phóng thích xong cũng đã không khí lực mà mở miệng nói chuyện, hắn chỉ có thể vô lực mà dùng đầu lưỡi của mình liếʍ hết chất lỏng trên tay Khắc La Phong.

Dùng nước tẩy qua cơ thể cả hai, Khắc La Phong liền đứng dậy, đem cơ thể xanh tím bầm đỏ của Thập Thất gói vào trong chăn. Sau đó y liền dịu dàng đặt nam nhân kia lên giường của mình, còn bản thân thì cũng nhanh chóng leo lên giường, nằm kế Thập Thất.

Thập Thất mặc dù rất mệt nhưng vẫn cố ép bản thân thanh tỉnh. Đây là giường của chủ nhân, hắn tất nhiên không thể ngủ ở đây được. Đó là nguyên tắc lâu nay của chủ nhân. Vậy nên, Thập Thất cũng không dám nằm lâu, hắn hít sâu một hơi, sau đó liền chống người ngồi dậy, nhanh chóng nói: “Chủ nhân nghỉ ngơi. Thuộc hạ trở về phòng.”

Vừa thấy Thập Thất muốn rời đi, Khắc La Phong liền mệt mỏi kéo hắn lại, dùng giọng buồn ngủ ra lệnh: “Ở lại.”

Thập Thất nghe chủ nhân nói thì không khỏi giật mình, có chút thụ sủng nhược kinh mà vội vàng chui lại vào chăn, nằm im không dám động đậy.

“Ngươi làm gì? Còn không xích vào?” Khắc La Phong thấy Thập Thất nằm xa xa không dám lại gần, không khỏi không kiên nhẫn mà lạnh lùng nói.

“Dạ.” Thập Thất nghe Khắc La Phong quát, lập tức sợ hãi mà nhích vào vòng tay của Khắc La Phong. Trước nay chủ nhân chưa bao giờ ôm hắn ngủ, không ngờ lần này hắn lại được nằm cạnh chủ nhân.

“Ngủ đi.” Khắc La Phong sau lần phóng thích kia cũng đã hơi mệt, không quan tâm tiểu nô ɭệ của y vì ngạc nhiên mà không dám nhắm mắt nằm cạnh, lạnh lùng nói một câu, sau đó cũng không đợi người kia đáp lại, liền nhắm mắt luôn.