Hắc Phong Đảo

Chương 6 (H)

“Chủ nhân”, Thập Thất cúi người quỳ gối trên đất ở trong phòng Khắc La Phong, hướng về phía người đang ngồi trên ghế hành lễ.

“Vết thương của ngươi sao rồi?” Khắc La Phong mệt mỏi nhắm mắt, nghe tiếng Thập Thất gọi, y mới chậm rãi mở mắt, hỏi một câu. Không đợi Thập Thất trả lời, tay của y đã lần xuống đai lưng của hắn, cởi bỏ thắt lưng, những ngón tay thon dài dần dần tiến vào sâu bên trong.

”Thuộc hạ… a…” Ngón tay mềm mại của Khắc La Phong theo lời nói của Thập Thất mà trượt xuống xoa nắn phân thân vẫn còn hơi sưng đỏ của hắn, sau đó lại lần chạy lên trên đỉnh qυყ đầυ mà ma sát… Thập Thất đau đớn ngừng một chút, sau đó nuốt nước miếng một cái, rồi mới tận lực nói xong: “Vết thương của thuộc hạ đã ổn, tạ ơn chủ nhân đã quan tâm.”

“Hừm…” Ngón tay của Khắc La Phong uốn lượn xung quanh chiếc chuông bạc khảm ngay qυყ đầυ, khảy nhẹ vài lần tạo nên tiếng đinh đinh đang đang, sau đó lại lần xuống gốc rễ của Thập Thất, nhẹ nhàng miết lên trinh tiết mang đang kiềm trụ chặt chẽ phần gốc ngọc hành vài lần.

Phân thân yếu ớt của Thập Thất dưới sự tấn công dồn dập và mạnh mẽ do những ngón tay điêu luyện của Khắc La Phong mang lại, chẳng mấy chốc đã dần đứng thẳng. Thập Thất bắt đầu thở dốc, cũng phải thôi, thân thể này của hắn đã được điều giáo đến vô cùng mẫn cảm rồi, huống hồ gì, lần này lại còn do chủ nhân chủ động khơi mào du͙© vọиɠ cho hắn. Thân thể của Thập Thất, chỉ cần ở dưới bàn tay của Khắc La Phong, dù cho y có khơi mào du͙© vọиɠ của Thập Thất bằng cách đơn giản nhất, Thập Thất cũng không thể nào cưỡng lại được.

“Tới điều giáo thất chờ ta.” Khắc La Phong vỗ vỗ phân thân của Thập Thất vài cái, sau đó tự mình đứng dậy, đi ra ngoài cửa, thong thả hướng phía ngoài đi mất.

Thập Thất ngẩng đầu nhìn theo hướng đi của chủ nhân, phân thân đã đứng thẳng không khỏi lại cứng thêm vài phần, nhưng vì bị trinh tiết mang kiềm kẹp mà làn da ngay chỗ đó lại hằn lên vài đường đỏ thẫm. Hắn lập tức đứng lên, chỉnh lại quần áo, sau đó phi thân đi tới điều giáo thất.

***

Vừa vào điều giáo thất, Thập Thất đã không thấy bóng dáng Khắc La Phong đâu. Hắn nghĩ một chút, sau đó liền dựa theo quy củ nơi này mà bắt đầu cởi y phục. Chủ nhân của hắn có lẽ đã đi xử lý công vụ rồi.

Gấp gọn quần áo để sang một bên, Thập Thất lúc này mới đi tới giữa phòng bày ra tư thế chuẩn mực của một nô ɭệ. Hắn quỳ xuống, chân hơi tách ra, lưng thẳng, đầu cúi thấp, hai tay bắt chéo sau lưng, chờ đợi Khắc La Phong xuất hiện.

Nhiệm vụ lần này của hắn sẽ bắt đầu vào ngày mai. Lần này đi khỏi đảo, có thể một tháng sau mới quay lại. Nhiệm vụ lần này nói khó cũng không khó, nói dễ thì cũng chẳng phải. Chủ nhân sai hắn đi gϊếŧ một sứ giả của bọn chính phái đang đi tới Tây Vực. Theo một nguồn tin báo lại, mục đích của bọn chính phái lần này là muốn liên minh với các môn phái ở Tây Vực để dẹp tan tà phái đang phát triển mạnh mẽ trên giang hồ. Nếu lần này hắn gϊếŧ sứ giả của chính phái rồi đổ tội lên bọn người Tây Vực, không chừng đây còn là một mồi lửa châm ngòi cho chiến tranh, một mũi tên trúng hai con nhạn. Nhưng nói thì dễ, làm mới khó. Sứ giả lần này được phái đi Tây Vực, chắn chắn không phải người tầm thường. Thân phận và võ công của hắn phải thuộc vào hàng đứng đầu của võ lâm thì mới có thể được giao nhiệm vụ như thế này.

Thập Thất miên man suy nghĩ một hồi, bỗng một bàn tay đặt lên vai hắn, khiến hắn giật mình đánh thót.

Khắc La Phong nhìn biểu hiện của Thập Thất, có chút không vui. Ảnh vệ của y không biết lại suy nghĩ cái gì, đến việc y đã đứng cạnh hắn nãy giờ hắn cũng không hay biết.

“Ngươi đang thất thần cái gì? Ảnh vệ mà đến ngay cả việc có người đứng cạnh mình nãy giờ cũng không biết?” Khắc La Phong tức giận tát Thập Thất đang cúi đầu một cái thật mạnh, khiến người hắn té hẳn sang một bên. Thập Thất vì cái đánh của chủ nhân mà khóe miệng rỉ máu, hắn không dám chần chừ lâu, cũng chẳng dám đưa tay lau vết máu bên miệng, lập tức liền ngồi dậy, sau đó mới khom người quỳ sát đất, trán đυ.ng mũi giày của Khắc La Phong.

“Thuộc hạ chỉ đang nghĩ về nhiệm vụ ngày mai, chủ nhân. Thuộc hạ biết sai, thỉnh ngài trách phạt thuộc hạ.” Việc này cũng khó trách Thập Thất, võ công của Khắc La Phong ít ai địch nổi, hơn nữa lần này y lại còn cố ý che giấu tiếng bước chân, dù Thập Thất có nhạy bén cách mấy, nhưng hắn lại đang suy nghĩ, không phát hiện ra cũng phải.

Khắc La Phong cũng không thèm nói nhiều, y quan sát bóng lưng của Thập Thất một chút, sau đó mới bảo hắn theo y vào bên trong dục phòng. (phòng tắm của điều giáo thất)

Khắc La Phong đi đến bên một kệ tủ bên trong phòng, sau đó cầm theo dụng cụ súc ruột cùng hai túi cam du, đi lại chỗ Thập Thất vẻ mặt sợ hãi đang nhìn theo vật trên tay y. Ánh mắt lơ đãng nhìn qua biểu tình của thuộc hạ, Khắc La Phong bỗng nhiên cảm thấy thực muốn ngược đãi Thập Thất một chút, từ trước đến nay, y luôn cực kỳ thích nhìn biểu tình nhẫn nại thống khổ nhưng không dám cầu xin tha thứ kia của Thập Thất.

“Trước kia ngươi có thể cất chứa nhiều nhất là bao nhiêu?”

“Ba túi, chủ nhân.” (Khoảng 2.000cc)

“Hạ thấp eo, nâng mông lên, tách hai chân rộng ra, đem hai cánh mông bài khai.”

Thân mình Thập Thất hơi run một chút, nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn làm theo lời của Khắc La Phong, để lộ ra đường cong vòng eo mê người, hạ thân được phơi bày tất cả, khiến Khắc La Phong nhìn không thiếu thứ gì. Phân thân của Thập Thất vì hưng phấn và sợ hãi mà lại một lần nữa đứng thẳng lên, chiếc chuông được gắn trên đỉnh ngọc hành cũng vì cử động của hắn mà vang lên tiếng đinh đang, nhưng phân thân lại bị trinh tiết mang gắt gao bó buộc, du͙© vọиɠ bị kiềm hãm, khiến hắn nhất thời quên đi thống khổ sắp tới mà khó chịu căng chặt thân thể. Biểu tình của Thập Thất, không cần nói cũng biết hắn rất sợ súc ruột. Thanh âm có chút run rẩy của hắn cũng không được Khắc La Phong để vào tai, y cầm ống dẫn bằng nhựa được chuẩn bị sẵn tiến tới phía sau Thập Thất, sau đó chậm rãi đẩy vào hậu huyệt của hắn.

Đau đớn truyền tới khiến Thập Thất hít mạnh một hơi, sau đó hắn tự bắt mình phải thả lỏng. Đợi đến khi súc ruột khí vào được một nửa, cam du lành lạnh cũng từ từ tiến vào, lúc này, cả người Thập Thất cũng đã tràn đầy mồ hôi.

Khắc La Phong chậm rãi khống chế tốc độ cam du chảy vào, hai túi cam du chẳng mấy chốc đã hoàn toàn trống rỗng, lúc này, hắn mới từ từ rút khí cụ ra, mà Khắc La Phong cũng không có cho Thập Thất đeo vào giang tắc.

Sau khi súc ruột khí được rút ra, Thập Thất liền cố gắng kẹp chặt hậu huyệt để không một giọt nào lọt được ra ngoài. Tuy hai túi cam du vẫn chưa đến giới hạn của hắn, nhưng cũng đã khiến Thập Thất chật vật không chịu nổi, hắn cố bảo trì bộ dáng hiện tại, đến một cử động cũng không dám. Hơn nữa, chỉ cần hắn để rơi ra một giọt, chủ nhân chắc chắn sẽ dựa theo quy củ mà phạt roi. Loại roi để phạt của Khắc La Phong không giống như loại roi bình thường. Roi để điều giáo của y đánh vào sẽ không thấy máu, chỉ để lại những lằn đỏ bình thường, nhưng vùng da bị đánh ngoại trừ có cảm giác bỏng rát khó chịu, còn khiến người bị đánh đau đớn đến nỗi như muốn nứt ra làm đôi. Mà dù có gan bằng trời đi nữa, Thập Thất cũng không dám chọc giận kɧıêυ ҡɧí©ɧ tính nhẫn nại của chủ nhân hắn.

Sau khi thời gian đã qua không sai biệt lắm, Khắc La Phong lúc này mới bảo Thập Thất đi đến bên góc phòng bài tiết. Thân thể Thập Thất lúc này đã đến cực hạn, hắn nghe mệnh lệnh của Khắc La Phong như vớ được vàng, vội vã bò tới góc phòng. Cơ hồ chỉ cần thả lỏng thân thể trong nháy mắt, một dòng chất lỏng màu vàng lập tức cấp tốc chảy ra.

Kɧoáı ©ảʍ đến trong nháy mắt khiến Thập Thất thỏa mãn mà thở nhẹ một cái, nhưng cảm giác xấu hổ lại lập tức bao trùm lên thân thể hắn.

Sau khi thô bạo súc ruột cho Thập Thất vài lần nữa, thẳng đến khi nước chảy ra chỉ có màu trắng, lúc này, Khắc La Phong mới ngừng tay, đứng ở một bên nhìn Thập Thất vì mệt mà thở dốc.

“Chủ nhân?”

Thập Thất không dám nghỉ ngơi nhiều, liền lập tức bò đến bên người Khắc La Phong. Hắn biết chủ nhân vẫn còn sinh khí vì chuyện khi nãy…

Chậm rãi cúi người đến khi ánh mắt hai người ngang nhau, Khắc La Phong lúc này vẻ mặt âm lãnh, y đưa tay miết chặt cằm của Thập Thất, cất giọng âm hiểm hỏi: “Hôm nay ta sẽ không phạt ngươi, đổi lại, ngươi sẽ làm gì để cảm ơn ta?”

Thập Thất nghe những lời ám muội của Khắc La Phong, hắn lập tức hiểu ra ý tứ của chủ nhân, mặt chợt đỏ hơn một chút.

”Cầu chủ nhân… cầu chủ nhân cho thuộc hạ được hầu hạ ngài…”

Khắc La Phong nghe những lời này xong, chậm rãi buông cằm Thập Thất ra, nơi đó đã bị y miết đến xanh tím một mảnh. Khắc La Phong đi đến bên ghế, sau đó ngồi xuống, cởi bỏ đai lưng, lộ ra phân thân sung huyết. Thập Thất chờ đến khi Khắc La Phong vén y phục sang một bên, liền vội vàng tiến lại bên chủ nhân. Chờ chủ nhân cho phép xong, hắn mới vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếʍ hai khỏa tiểu cầu của Khắc La Phong trước, sau đó bắt đầu trượt lên phía trên mà di chuyển qua lại. Đến khi cả phân thân của Khắc La Phong đã bắt đầu ướt đẫm căng cứng, hắn mới nhanh chóng ngậm tất cả vào trong miệng, để cự vật kia đâm sâu vào trong yết hầu. Bất chấp cảm giác buồn nôn và khó chịu muốn phun vật kia ra ngay lập tức, Thập Thất cố gắng nuốt phân thân vào sâu hơn trong yết hầu, sau đó nhanh chóng di chuyển ra vào để Khắc La Phong thỏa mãn .

Đến khi nghe được một tiếng rên khẽ trên đầu cùng với phân thân trong miệng run lên một chút, hắn mới dừng lại động tác, há miệng chờ đợi phần thưởng của chủ nhân.

Sau khi Khắc La Phong đã phóng thích xong vào miệng của Thập Thất, không để chảy ra một giọt nào, Thập Thất liền ngậm dịch lỏng trong miệng, ánh mắt chờ đợi nhìn Khắc La Phong vẻ mặt thỏa mãn ngồi trên ghế.

“Nuốt xuống đi.”

Sau khi nhanh chóng nuốt vào tϊиɧ ɖϊ©h͙, Thập Thất không dám tạm dừng mà liền vươn đầu lưỡi từng chút từng chút liếʍ sạch sẽ chất lỏng bên trên phân thân sau một lần giải phóng vẫn còn cương cứng của chủ nhân.

Thân thể Thập Thất vì hưng phấn mà run lên nhè nhẹ, nhưng vật giữa hai chân bởi vì bị khóa dương hoàn trói buộc mà chỉ có thể hơi ngẩng đầu. Đang tại lúc liếʍ cho Khắc La Phong, hắn phát hiện chủ nhân hắn lại bắt đầu hưng phấn. Ngẩng đầu nhìn chủ nhân một chút, sau đó Thập Thất liền xoay người, hai chân tách ra thật lớn, nâng mông lên, hạ eo thật thấp, hai vai chống trên mặt đất, hai tay chậm rãi banh chặt hai cánh mông, khiến chỗ tối mê hoặc của mình hiện ra rõ mồn một trước mặt Khắc La Phong, độ cao vừa lúc đạt tới phân thân của chủ nhân hắn đang sung huyết.

“Thỉnh chủ nhân tùy tiện sử dụng thuộc hạ.”