Miệng nhỏ của cậu bị hắn tách mở. Qυყ đầυ to béo đặt ngay trước miệng, bắt đầu cọ sát không ngừng vào đầu lưỡi, mùi hương nam tính toả ra xộc thẳng lên khoang mũi cậu
"Lưỡi...mau liếʍ đi, bắt đầu liếʍ dọc từ trên xuống cho tôi" Giản Tuyên chỉ đạo cậu. Hắn cũng không nghĩ rằng vị bảo mẫu nhỏ này có sẽ hiểu biết sâu rộng về tìиɧ ɖu͙© nên quyết định nhân từ mà chỉ dạy cho cậu...Đường Niệm chỉ biết gật đầu làm theo
Lưỡi nhỏ ướŧ áŧ bắt đầu di chuyển, chạm vào qυყ đầυ to béo, cậu cảm nhận được thức chất lỏng rỉ ra ở đó có vị mặn nhẹ và vị tanh. Lại tiến xuống thêm chút nữa, thân ©ôи ŧɧịt̠ to bự của Giản Tuyên đã bắt đầu được nhuộm ướt bởi nước miếng của cậu, toàn bộ đều được cậu bôi đều lên bằng cách di chuyển lưỡi
Gia r Tuyên được cậu khẩu giao liền bắt đầu thở dốc. Hắn không lạ gì việc này nhưng khi nhìn thấy kẻ đang quỳ phục dưới hàng để hầu hạ ©ôи ŧɧịt̠ hắn là cậu lại khiến Giản Tuyên có được cảm giác sung sướиɠ khó tả
Sh...hộc...đúng là đi chết đi được
Hắn mắng thầm trong lòng một tiếng, tay vẫn không yên mà liên tục xoa loạn tóc trên đỉnh đầu cậu.
Đường Niệm trúc trắc liếʍ mυ'ŧ cho hắn, ngay hả hai hòn bi lớn của hắn xũng được cậu cẩn thận hầu hạ. miệng nhỏ nuốt vào nhả, hai hòn bi của Giản Tuyên lúc này đã cương đến khó chịu, chứa đầu tϊиɧ ɖϊ©h͙ nặng trĩu, chỉ muốn mau chóng mat xả vào trong cái miệng đĩ kia
"Tốt lắm...giờ há miệng ra, ngậm vào cho tôi ha..."
Đường Niệm theo lời hắn liền há miệng nuốt vào ©ôи ŧɧịt̠ to lớn. Miệng nhỏ của cậu bị nhồi đầy, lưỡi nộn bị côn ŧᏂịŧ đè ép đến khó chịu
Chỉ mới tiến vào có hơn phân nửa đã khiến cậu cảm thấy không thở nổi, lưỡi nhỏ trong miệng liên tục động khiến Giản Tuyên bị hút đến sướиɠ, phát ra những tiếng thở dốc trầm thấp
"Ha...hừ...giỏi quá bé yêu, giờ ăn nhiều thêm chút nữa rồi tôi sẻ thưởng cho em ha...cho em ăn sữa của tôi..."
Nói rồi liền thúc sâu ©ôи ŧɧịt̠ bự vào miệng cậu, côn ŧᏂịŧ dài nên đâm đến tận sâu trong cuống họng
"Khục....khực...hức..."
Đường Niệm muốn xin tha nhưng cả miệng đều bị chặn lại, chỉ thoát ra được vài tiếng nức nở vì bị sặc
Giản Tuyên nhìn cậu nước mắt dàn dụa, miệng ngỏ liên tục động nhả ra hút vào ©ôи ŧɧịt̠ lớn của hắn, hình cảnh thật dâʍ ɖu͙©. Hắn cảm thấy sướиɠ, thật sản khoải, eo chó lại càng động nhanh và mạnh hơn giống như hận không thể nhét thêm hai quả trứng dái to bự vào trong miệng cậu
Bạch...bạch...xụp...tiếng va chạm liên tục vang lên với tầng xuất ngày càng tăng
Giản Tuyên thô bạo đυ. vào sâu trong miệng cậu.
Khực...mẹ kiếp, hắn bắn ra rồi, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ tành nồng rót vào cổ họng cậu
Đường Niệm bị hắn giữ lại không cho nhả ra cho tới khi hắn xuất xong toàn bộ, cả người đổ gục xuống sàn nhà ho sặc sụa
Cậu đem phần tϊиɧ ɖϊ©h͙ co f lại nhả ra ngoài, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn theo miệng nhỏ tuôn ra, dính nhớp chảy dọc theo khoé miệng cậu rơi xuống
"Ha...bé yêu, em vậy mà dám nhả ra, hư thật đấy, chắc là phải phạt em thôi !" Giản Tuyên dùng tay bóp lấy cằm cậu, vuốt ve khoé môi còn đang dính đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà trêu chọc
Đường Niệm bị hắn chơi đùa đến khóc nấc lên, nay lại nghe sẽ bị phạt liền bất giác rùng mình sợ hãi. Con cáo già Giản Tuyên lại rất thích cái tính cách nhát gan này của cậu
"Tạm tha cho em, lúc nào có hứng thì tôi sẽ đưa ra hình phạt, giờ dọn dẹp đi...thằng nhóc kia chắc cũng sắp ra ngoài rồi đấy..."
Hắn xách quần chỉnh tề bước ra khỏi phòng để lại cậu một thân xộc xệch ngồi trên đất đang ra sức lau dsi vết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trên sàn
Đứng ngoài cửa nhìn lại một chút rồi quay lưng đi, khoé môi nhếch lên có chút tiếc nuối
Tiếc vì ban nãy không chụp lại cảnh cậu bị hắn đυ. miệng nhỉ đến nức nở. Cảnh đó nhất định sẽ rất đặc sắc. Bé cưng này khiến hắn cảm thấy rất thảo mãn, lần tới liền không cần dùng mấy phim sεメ rác kia để thủ da^ʍ rồi. Giờ hắn đã có bé thỏ da^ʍ riêng biệt rồi