Dì Lưu cũng xem như là người già trong nhà, bà ấy đã chăm sóc Nguyên Lạc Sâm từ khi còn nhỏ, cho nên có một số việc cũng sẽ không bởi vì có cố kỵ gì mà không tiện mở miệng.
Dù sao cũng đã bắt đầu chăm sóc Nguyên Lạc Sâm và Nguyên Lâm từ nhỏ, quả thật trong lòng cũng xem bọn họ như con đẻ. Vốn dĩ ngay từ đầu bà ấy cũng không ưa Cố Từ Dư, ai lại không muốn con mình tìm được người tôn trọng, yêu thương nhau chứ, dù sao cũng phải sống cả đời mà.
Lúc đầu dì Lưu đúng là không thể nhìn nổi thái độ của Cố Từ Dư, nhưng cũng không có quyền nói gì. Nhưng sau đó, thấy Cố Từ Dư dần dần tốt lên, cũng thật tâm thật ý tiếp nhận cô gái này.
Cho nên nhìn thấy tình cảnh của hai người bây giờ, dì Lưu thật sự nhịn không được, nói một câu như vậy.
Cố Từ Dư nghe lời này, ngẩn người.
Cô thật sự không ngờ Nguyên Lạc Sâm lại làm như vậy.
Anh có ý gì...
Người đàn ông kia cũng sẽ vì cô rời đi mà cảm thấy không nỡ và cô đơn sao?
Nghĩ đến khả năng đó, trái tim Cố Từ Dư không khống chế được mà đập mạnh.
Mà đúng lúc cô đang miên man suy nghĩ, đột nhiên Nguyên Lạc Sâm trên lầu đi xuống, nói một câu: “Hai người đang nói cái gì vậy?”
“Nói anh đang nhớ tôi.” Cố Từ Dư ngẩng đầu nhìn qua, đột nhiên dùng một loại ánh mắt phức tạp thăm dò nói.
“...” Nguyên Lạc Sâm khựng lại một chút.
“Hơn nữa nghe nói người nào đó vẫn luôn ngồi trong phòng tôi, lại còn ngồi cả buổi chiều?”
“…” Nguyên Lạc Sâm theo bản năng nhìn về phía dì Lưu.
Dì Lưu nghẹn họng, làm bộ như không có việc gì nhanh chóng rời đi.
Cố Từ Dư nhìn phản ứng này của anh, cảm thấy có thể là mình suy nghĩ nhiều rồi.
Thái độ này giống như không có ý gì với cô.
Cố Từ Dư thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lại có chút buồn bực.
Mà ngay khi cô vừa xoay người, đột nhiên nghe thấy Nguyên Lạc Sâm nói thẳng: “Đúng, anh đang nhớ em.”
Nguyên Lạc Sâm chậm rãi bước xuống.
Mơ hồ mang theo một loại khí thế kinh người, Cố Từ Dư cảm giác hơi thở của anh cứ như vậy mà trực tiếp phả lên người mình, mang một loại cảm giác cường thế và chiếm hữu.
“Anh nhớ vợ anh, chẳng lẽ không được sao?” Giọng điệu rất chính trực.
Nguyên Lạc Sâm đi tới bên cạnh Cố Từ Dư, khóe miệng hơi nhếch lên, khuôn mặt sạch sẽ kia giống như nhiễm một vệt mực đậm, mỹ lệ vô cùng.
Cố Từ Dư thậm chí còn cảm giác được luồng khí thanh mát và lạnh lùng của đối phương đang vờn quanh mình, giống như đang khóa chặt con mồi lại.
Cô bỗng trở nên rụt rè.
Vô thức rụt cổ lại.
Lúc trước cô đã gặp đủ loại Nguyên Lạc Sâm, lãnh đạm, tàn nhẫn, tức giận, thờ ơ,... Chỉ có hôm nay mới khiến cô không dám trực tiếp đối mặt.
Như thể một khắc sau sẽ hoàn toàn bị nuốt vào bụng.
Dì Lưu ở một bên nhìn đến hưng phấn lại kích động.
Từ lần Nguyên Lạc Sâm đưa Cố Từ Dư về nhà, Cố Từ Dư phát hiện người này càng ngày càng lấn tới.
Gần đây Cố Từ Dư bề bộn nhiều việc, hơn nữa vô cùng bận rộn.
Hạ An Dịch và một nhóm thực tập sinh khác sắp bắt đầu ra mắt, cho nên cô phải sắp xếp tốt tất cả công việc, đảm bảo mọi chuyện diễn ra êm đẹp.
Mà Nguyên Lạc Sâm bắt đầu liên tục xuất hiện ở công ty giải trí Tinh Lộc, không chỉ phụ trách đưa đón cô đi làm, thậm chí còn dẫn theo không ít trợ thủ đắc lực giúp đỡ cô.
“Hai người có thật là đã ly hôn không đấy?”
Trình Dương nhìn chiếc xe quen thuộc dưới lầu, gãi gãi đầu.
Nói là giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt cũng không quá đáng, ly hôn cái gì chứ?
Lừa ai chứ.
“Tin hay không tùy anh.” Cố Từ Dư lười tranh cãi với anh ấy.
Nguyên Lạc Sâm gần đây quả thật rất khác thường, từ lúc cô say rượu, da mặt càng ngày càng dày.
Nhưng mà bây giờ cô cũng không có thời gian đi giải quyết vấn đề tình cảm với anh, bây giờ Cố Từ Dư đã đem toàn bộ tinh lực đặt ở Hạ An Dịch và các thực tập sinh sắp ra mắt kia rồi.
“Ngày nào anh cũng rảnh vậy sao?”
Lúc Cố Từ Dư đi qua, chiếc xe trực tiếp dừng lại, khóe miệng cô giật giật, sau đó thuần thục ngồi lên.
“Không rảnh, còn nhiều chuyện phải làm lắm.”
Ngón tay Nguyên Lạc Sâm vung vẩy, lại trả lời email.
“Tôi cảm thấy anh rất nhàn rỗi, bây giờ mỗi ngày anh còn đúng giờ hơn tôi đi làm nữa.” Cố Từ Dư châm chọc nói.
“Chẳng lẽ em không nhìn ra?” Nguyên Lạc Sâm nhìn về phía cô.
Cố Từ Dư nghiêng đầu nhìn sang, lập tức chạm phải ánh mắt Nguyên Lạc Sâm, đột nhiên đoán được điều anh muốn nói tiếp theo, cô luống cuống, vội vàng nhìn ra ngoài cửa sổ lần nữa.
Nguyên Lạc Sâm nhìn cô giả bộ bình thường, đáy mắt xẹt qua một nụ cười khẽ.
Không vội, hiện tại không có những người khác tiếp cận, anh có thể đợi đến khi cô hoàn toàn nghĩ thông suốt mới thôi.
Thời gian trôi nhanh.
Ngày Hạ An Dịch ra mắt cuối cùng cũng tới.
Album đầu tiên của anh ta, ngay từ đầu đã chế tác xong, những thứ này Hạ An Dịch đã làm xong từ sớm, từ khâu sáng tác đến biểu diễn đều là một mình anh ta hoàn thành.
Cố Từ Dư mời anh ta đến công ty giải trí Tinh Lộc, những bài hát đó đúng lúc phát huy tác dụng.
Sau khi mọi người sàng lọc và thảo luận tập thể, hơn nữa Hạ An Dịch cũng đã sửa nhiều lần, album đầu tiên này rốt cuộc cũng đã hoàn thành.
Ảnh tuyên truyền và bản nghe thử của ca khúc cũng đã được phát đi.
Chỉ một đoạn ngắn của bài hát được trích ra nhưng ngay khi bản nghe thử được gửi đi, đã nhanh chóng thành hot search.
Cư dân mạng bị đoạn nhạc ngắn kia làm cho điên đảo, mọi người tìm kiếm ca sĩ, phát hiện vậy mà lại là một ca sĩ mới ra mắt.
Vì thế lại đi tìm hiểu lai lịch của người tên là Hạ An Dịch này.
Bấm vào áp phích để xem chúng.
Đây là con người sao?
Đây là thần tiên do con người tạo ra luôn rồi.
Bộ dạng cũng quá là đẹp trai đi!
Về bài hát kia, còn có thể hay hơn nữa sao?
Album đầu tiên đã được thử giọng và có mười bài hát trong đó.
Sớm như vậy, ngoài dự đoán của mọi người.
Album đầu tiên của Hạ An Dịch còn chưa chính thức phát hành, cứ như vậy mà treo trên hot search rất lâu.
Hạ An Dịch xem như hoàn toàn nổi tiếng.