Boss phân vân giữa việc đem Gin giặt sạch trước, hay dẫn Gin ăn cơm trước.
Tắm?
Ăn cơm?
Tắm?
Ăn cơm?
...
Vì thế Boss và Gin đang ở trong phòng khách sạn. Bộ quần áo dơ bẩn của Gin đã tìm được nơi quy túc của mình - thùng rác.
Boss vốn định để Gin tự tắm rửa còn mình gọi phục vụ phòng chuẩn bị quần áo và đồ ăn. Nhưng khi anh nhìn thấy Gin mờ mịt đứng trong phòng tắm, Boss nhận mệnh hỗ trợ người bạn nhỏ này tắm rửa, tiện thể cũng đem mình tắm sạch. Máu bắn lên thân dơ chết rồi.
Lăn lộn một hồi đem hai cá nhân giặt sạch. Thật ra cũng không có gì vất vả, Gin cực nghe lời ngồi yên.
Boss vẫn chưa có cơ hội mua sắm nên Gin chỉ có thể ủy khuất mặc một áo thun của Boss. Cổ áo rộng lớn lệch qua một bên, lộ ra tảng lớn da thịt trắng nõn. Áo dài đến quá đầu gối, mặc cứ như váy. Tinh xảo chân nhỏ cũng lộ ra ngoài.
Boss nhìn đứa nhỏ thuần khiết này cảm thán: may là ta chỉ là người xấu chứ không phải biếи ŧɦái/luyến đồng/cong, nếu không đứa nhỏ này nguy rồi. Trực tiếp đem việc đứa nhỏ này tay không gϊếŧ người bỏ qua. Gin như thế ngây thơ trong sáng vô tà, lại không hiểu chuyện, lỡ bị người lừa đảo đem bán còn giúp đếm tiền là cực có khả năng.
Gin ngoan ngoãn chui vào chăn nhắm mắt, cũng không vì chưa ăn cơm mà than phiền. Boss nghi ngờ đứa nhỏ này thậm chí không có khái niệm "đói".
Nhưng ăn vẫn là cần thiết.
Sau khi Gin mặc đàng hoàng quần áo, hai người ra cửa ăn lẩu. Boss vẫn nắm tay Gin dẫn đường.
Hai người đi ăn lẩu.
Boss bị cảm giác cháy bỏng nơi đầu lưỡi đánh tỉnh. Hắn dẫn người bạn nhỏ không biết đã rỗng bụng bao nhiêu ngày ăn đồ kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy liệu có khoẻ?
Sau đó Boss phát hiện mình đã nghĩ nhiều rồi. Gin ngồi đối diện hoàn mĩ bắt chước tư thế cầm đũa của Boss, máy móc kẹp đồ ăn nhấm nuốt. Khuôn mặt nhỏ vẫn ngơ ngác như cũ, có vẻ không biết cay là gì, dạ dày cũng không bài xích.
Nhìn tư thế từ máy móc chuyển sang thuần thục, có chút cảnh đẹp ý vui.
Boss nhìn thất thần, bỗng nhiên hoàn hồn lại mới nhận ra đồ ăn đã ra đi phân nửa.
Boss: "..."
Boss: "!!!"
Boss gọi thêm phần rồi cũng lao vào ăn uống.
•••
Dạy dỗ trẻ nhỏ là một vấn đề khó khăn, nhất là khi đứa trẻ này là ngươi ra đường nhặt được hư hư thực thực vật thí nghiệm, lại 6-10 (?) tuổi mà cái gì cũng không biết.
Boss cảm thấy áp lực như núi.
Trước tiên là nhận chữ. Gin ít nói chắc là do thiếu từ.
Boss thử một hồi và ra kết luận trên. Nhưng cơ sở căn bản đối với Gin không thành vấn đề. Một lớn một nhỏ cùng từ điển phấn đấu, sau một ngày, Gin đã tinh thông tiếng Nhật. Mấy ngày tiếp theo học mấy thứ tiếng khác đi, lớn rồi khó học.
Tiếp theo là chiến đấu huấn luyện. Gin vật lộn rất chuyên nghiệp, bắn súng thì vì đã từng nhìn Boss bắn qua nên...
Chương trình học quan trọng nhất chính là: giáo dục công dân. Gin đối với vụ này không ổn lắm.
•••
"Người xấu có thể chia làm: rác rưởi và biếи ŧɦái...”
“...”
“... Nói chung khi gặp những người này thì báo cảnh sát, nếu không thì gϊếŧ là được rồi." Cơ bản không nhắc đến việc trốn chạy.
"Tại sao phải phân loại người xấu, phương pháp xử lý đều giống nhau mà?" Gin nghe một hồi, cái gì cũng không hiểu.
Boss: "..."
"Boss, số điện thoại cảnh sát là bao nhiêu vậy? Ngài là người xấu nên Gin cần phải báo cảnh đúng không?" Gin tỏ vẻ muốn áp dụng kiến thức đã học vào thực tiễn.
Boss: "..."
"Ngài nói không cần nhận kẹo từ người lạ, cũng không nên đi theo người lạ. Nhưng Gin nhận đồ từ Boss, còn đi theo Boss. Gin phải rời khỏi sao?" Gin học một suy ra ba.
Boss: "...... Không, ta không phải tầm thường kẻ xấu, cũng không phải người lạ. Ta chính là Boss! Gin cũng không có làm sai cái gì. Không cần phải lo lắng."
Phải tăng cường công tác tư tưởng cho một đứa nhỏ làm Boss rầu thúi ruột cũng vui vẻ.
Gin mỗi lần suy nghĩ đều nhăn khuôn mặt nhỏ. Mỗi lần hỏi vấn đề đều dùng mềm manh giọng nói, nhưng ngữ khí thật nghiêm túc. Boss cảm thấy mình bị đáng yêu lực lượng công kích, HP điên cuồng hạ xuống, đang trong trạng thái nguy kịch.
•••
Boss dẫn Gin đi mua quần áo.
Ngày hôm đó, quần áo kích cỡ của Gin bị càn quét không còn. Thật là đáng mừng!
À quần áo kích cỡ của Gin cũng bao gồm bé gái trang phục...
Vì thế nên hôm nay trên đường quay đầu tần suất thật cao. Tuấn tiếu nam nhân dẫn theo điềm mĩ tiểu công chúa, ai có thể lé mắt bỏ qua đâu. Dù cho nam nhân cũng không phải thiện tra, và tiểu công chúa cũng không phải nữ.
Boss: Cần lợi dụng cơ hội Gin-chan còn dễ lừa nữ trang vài lần!
Đến thật lâu lúc sau Boss mới biết được tính toán của mình là dư thừa. Gin mới không để ý loại quần áo là cho nam hay nữ, che thân là tốt rồi.