Suối nước nóng

Chương 4

Chỉ mới cắm vào rút ra có mấy phút mà thôi, chỗ hai người kết hợp đã không ngừng chảy ra đại lượng dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, bọt nước bị côn ŧᏂịŧ đảo văng tung tóe khắp nơi: “Thật là một cái âʍ đa͙σ dâʍ đãиɠ, cắm vào là chảy nước.”

Diêu Hi như nổi điên nâng eo nàng cao lên, côn ŧᏂịŧ ở trong âʍ đa͙σ khuấy động va chạm phát ra tiếng nước: “Nói! Có thích đại điểu đâm vào cái động của chị không?”

“Thích a, thọt sâu tới nổi người ta chịu không nổi a a.” Hạnh Tử chỉ cảm thấy hoa tâm liên miên bất tuyệt bị đâm trúng, vừa xót vừa tê, có thứ gì đó như muốn trào ra, kɧoáı ©ảʍ lạ lẫm giày vò nàng sắp phát điên.

“Côn ŧᏂịŧ sắp đẩy cửa tử ©υиɠ xông vào rồi… A… Cưng ơi, lập tức ‘khai bao’ tử ©υиɠ cho cưng đây!”

Hạnh Tử cảm giác được hoa tâm ở cuối nhục động từ từ mềm đi, mỗi lần va chạm đều mạnh mẽ đâm chuẩn vào lỗ nhỏ trên miệng tử ©υиɠ.

“A a a! ! ! Sắp vào tới rồi!!” Hạnh Tử phát ra một tiếng thét cao vυ't, ôm cổ cô gái liều mạng uốn éo cái mông, huyệt thịt ở trên côn ŧᏂịŧ phi tốc vặn vẹo, Diêu Hi bị nàng xoắn đến run cả eo, nhanh chóng định thần bảo vệ tốt tinh quan, hạ thân hơi lui lại, mãnh liệt bắn vọt một cái, cực đại qυყ đầυ đột nhiên xông phá miệng tử ©υиɠ.

“Á! Chết tôi… Chết tôi rồi!” Hạnh Tử sướиɠ đến òa khóc, thân thể co giật như động kinh, hoa huyệt một trận bủn rủn, kɧoáı ©ảʍ như muốn bắn nướ© ŧıểυ khiến toàn thân giật nảy, đột nhiên tiếp tục phun ra cuồn cuộn âm tinh nóng hổi.

Miệng tử ©υиɠ của Hạnh tử bị chống ra thành cái lỗ to bằng trứng gà, cực đại qυყ đầυ hoàn toàn lọt vào trong tử ©υиɠ, thành tử ©υиɠ mẫn cảm chụp lấy qυყ đầυ, âm tinh đều bị ngăn ở bên trong, côn ŧᏂịŧ bị ngâm quả thực sướиɠ không chịu được.

“Ù ôi cưng ơi, chưa đâu, đây mới chỉ là làm nóng người thôi.” Cô gái hưng phấn thở, đè đầu Hạnh Tử xuống, đầu lưỡi không có bất cứ trở ngại gì liền tiến vào trong liếʍ mυ'ŧ bằng sạch cái miệng nhỏ nhắn, chiếc lưỡi thơm tho vô thức ngây ngô đáp lại, hai đầu lưỡi liền quấn quýt lấy nhau không rời, Hạnh Tử quên hết tất cả nuốt lấy toàn bộ trong miệng cô gái.

“Ưm hưm ưm hưm” Răng môi hai người kịch liệt quấn giao, phát ra tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ.

Một lát sau, Diêu Hi buông Hạnh Tử sắp ngạt thở ra, vứt bỏ áo ngoài cùng áo ngực của nàng, dựng hai cái đùi nàng lên, giữ nguyên tư thế hiện tại lấy chỗ kết hợp làm trục tâm, xoay Hạnh Tử lại đổi thành tư thế đưa lưng về phía mình ngồi ở trên đùi.

“Ôi căng quá!” Sắc mặt mỹ phụ đỏ ửng phát ra một tiếng rêи ɾỉ kiều mị, huyệt thịt mẫn cảm nóng bỏng ma sát côn ŧᏂịŧ, cô gái ôm Hạnh Tử giống như xi tiểu trẻ con, trở mình, hai người biến thành Hạnh Tử quỳ ghé vào trên giường, cô gái đứng dưới giường, côn ŧᏂịŧ vừa vặn từ phía sau cắm vào.

Diêu Hi nắm chặt thân hình như rắn nước của Hạnh Tử, điều chỉnh góc độ, hơi rút ra côn ŧᏂịŧ, đột nhiên thẳng lưng một cái, sau đó qυყ đầυ liên tiếp đâm vào thành tử ©υиɠ, Hạnh Tử rít lên một tiếng: “Đừng đâm vào đó! Á! Chơi chết mất thôi!” Nửa người trên vô lực hơi áp vào mặt giường.

“Tiểu mẫu cẩu, tử ©υиɠ bị đại điểu đâm sướиɠ muốn thăng thiên rồi phải không?” Cô gái cúi người đè lên lưng Hạnh Tử, hai tay bao trùm lên bầu vυ' lớn của người dưới thân, hung hăng xoa bóp không chút nào thương tiếc, bóp chặt cái vυ' làm điểm tựa, eo kịch liệt giã xuống như giã gạo.

“Á, đại điểu thật là lợi hại, hu hu hu tử ©υиɠ sắp bị đâm nát rồi a a” Tử ©υиɠ bị va chạm muốn tóe lửa, Hạnh Tử cảm giác toàn thân như muốn tan ra, tâm thần bị khuấy động rêи ɾỉ liên tục.

“Bị chơi sướиɠ quá sướиɠ rồi chứ gì. Nói mau! Là ai đang đâm cưng?!” Cô gái dùng sức bóρ ѵú sữa mềm mại, hạ thân đỉnh vào cái mông không ngừng uốn éo, qυყ đầυ ép chặt vào thành tử ©υиɠ ma sát kịch liệt.

“Ưmm a a a sướиɠ muốn chết, a a là… là chim lớn của Tiểu Hi a a a.” Hạnh Tử hai tay nắm chặt ga giường, thân thể bị đâm không ngừng lao về phía trước, cái vυ' lại bị nắm kéo về phía sau, mông lớn chổng lên thật cao, ưỡn mông dập ngược vào côn ŧᏂịŧ đằng sau.

“Đỵt mẹ cái thứ lẳиɠ ɭơ này! Gọi ‘ca ca’ đi!” Diêu Hi thở hổn hển, nhìn xương mu đập vào cặp mông trắng tròn tạo ra từng làn từng làn sóng thịt, hai mắt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đỏ lên, chỉ có thể càng thêm sức điên cuồng thẳng lưng, gió táp mưa rào cuồng rút dồn sức đâm tới.

Cô gái rút về một bàn tay giơ lên cao cao, nhắm ngay cái mông da^ʍ, dùng hết toàn lực bạt tai một cái, một tiếng ‘bốp’ giòn giã vang lên, mông thịt tuyết trắng đầy đặn lập tức hiện ra dấu tay sưng đỏ.

“Sắp bị chơi chết rồi! Đừng mà! A a!!” Hạnh Tử chỉ cảm thấy toàn bộ âʍ ɦộ cùng tử ©υиɠ bị kéo căng ra thành hình dạng côn ŧᏂịŧ, thể xác và linh hồn đều bị người phía sau chiếm lấy, kɧoáı ©ảʍ ngập đầu từ chỗ kết hợp lan ra khắp toàn thân.

“Mau gọi ‘ca ca’ đi!” Diêu Hi nghiêm nghị ra lệnh, bàn tay lại không lưu tình chút nào nhanh chóng tát mấy cái liên tiếp vào mông to, mỗi lần bị đánh, toàn bộ ‘đường hành lang’ cùng tử ©υиɠ liền mãnh liệt co vào, kẹp chặt côn ŧᏂịŧ đến muốn bắn.

“Đừng mà đừng mà Diêu Hi ‘ca ca’ a! Raaa… Hết… chịu nổiii.” Hạnh Tử kêu khóc khàn cả giọng, cả người co quắp tiết ra.

Diêu Hi cũng không quan tâm nàng, tiếp tục kịch liệt làm nàng, mỗi một lần đều đâm côn ŧᏂịŧ vào tận trong tử ©υиɠ.

Trong phòng tràn ngập tiếng ‘bành bạch’ của nhục thể hối hả đập vào nhau, Hạnh Tử bị đè xuống giường đâm mấy ngàn cái, tiết ra bốn năm lần, cô gái mới bắn ra.

Vừa chống qυყ đầυ lên thành tử ©υиɠ, vừa một phát bắt được cự nhũ bóp mạnh, Diêu Hi gầm nhẹ: “Á a tiểu mẫu cẩu ơi, ca ca bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tử ©υиɠ của cưng đây! Chịu không hả?!”

Nhục thể trắng bóng dưới thân liều chết giãy dụa như cá lên bờ, Hạnh Tử uốn éo cái mông muốn đẩy côn ŧᏂịŧ đi ra một chút: “Không được bắn vào trong! Khônggg! Sẽ mang thai mất!”

“Á à! Bắn chết cưng! Ca ca muốn bắn lớn cái bụng con cɧó ©áϊ này!” Cô gái run run hạ thể, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ồ ạt bắn ra, nện vào tử ©υиɠ thịt mềm vừa đau lại ngứa.

Hạnh Tử gào ra một tiếng kéo dài, bị rót đến nỗi lại tiết thêm một lần.

“Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ca ca nhiều không cưng? Sao? Lấp đầy tử ©υиɠ cưng chưa?” Diêu Hi bắn tới mấy phút, chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, vẫn giữ nguyên run rẩy trong tử ©υиɠ lưu luyến không rời mài thêm mấy cái mới dùng sức rút ra, miệng tử ©υиɠ giống như giác hút bám vào trên côn ŧᏂịŧ, lúc bị côn ŧᏂịŧ kéo ra hết cỡ mới lập tức bắn trở về, mỹ phụ dưới thân lập tức rùng mình một cái.

Cô gái rút ra âm hành đã mềm đi một nửa, lật Hạnh Tử lại.

Người phụ nữ dịu dàng xinh đẹp động lòng người lúc này mặt mũi đã giàn giụa nước mắt, thấp giọng nức nở, toàn thân xụi lơ nằm ở trên giường, từ trên xuống dưới chỉ mặc một cái váy bị cuốn lên tới ngang hông, cự nhũ tuyết trắng trước ngực hiện đầy dấu tay xanh tím, hai cái đầu ti sưng lên như hai trái nho đỏ thẫm, theo hô hấp mà không an tĩnh rung rinh, hai chân vô lực giang rộng run rẩy, cánh hoa chân tâm đã hoàn toàn không khép lại được, âm đế sưng lên to tướng, thứ làm cho người ta nhìn không chịu nổi nhất chính là cái động nhỏ hẹp ban đầu đã bị đâm thành lỗ tròn to bằng bốn ngón tay chụm lại, bên trong hành lang thịt sưng đỏ vẫn không ngừng chảy ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng sữa hòa cùng dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, ga giường đã sớm bị ướt một mảng lớn.

Diêu Hi lập tức cứng lên.

Hạnh Tử thất thần nhìn về phía trước, hơi thanh tỉnh liền thấy khu vực tam giác của cô gái trước mặt buông thõng một ‘cây xúc xích’ vốn không nên có, hiện tại bằng mắt thường có thể thấy nó đang sung huyết nở lớn, chỉa thẳng về hướng mình, miệng nhỏ sợ hãi đến không khép được: “Thật nhanh hu hu hu mới vừa bắn mà…”

“Cục cưng có hài lòng về đại điểu của ca ca không nè? Ca ca còn có thể cho Hạnh Tử muội muội ăn càng nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngon hơn nữa.” Cô gái thấy nàng khϊếp sợ nhìn vào âm hành của mình, tê cả da đầu, một dòng nước nóng bay thẳng xuống bụng dưới, cảm giác côn ŧᏂịŧ càng cứng rắn hơn.

“Không, không muốn.” Tiếng kêu nhỏ đến mức khó mà nghe được, lời cự tuyệt mà cứ như mời gọi người khác hung hăng đâm nàng.

Hạnh Tử nghĩ đến tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa rồi đều bắn vào trong tử ©υиɠ của mình, trong nội tâm lập tức xấu hổ không chịu nổi, nhưng lời nói hạ lưu của cô gái kia lại càng làm cho mình thêm ‘hứng’, trong lòng có hơi thẹn thùng, vội vàng dùng cánh tay mềm yếu che chắn bầu vυ' to béo.

Diêu Hi nhìn cặp đùi trần trụi đẹp đẽ của nàng, hai chân mang giày cao gót rũ xuống bên giường, màu tím đậm càng tôn lên cặp đùi đẹp trắng nõn, giày gót nhọn 8 centimet kéo mu bàn chân thành một độ cong hoàn mỹ, mắt cá chân nho nhỏ gợi cảm, chỉ cần nhìn thấy cặp đùi đẹp trần trụi này mang giày cao gót cũng khiến người ta muốn ngừng mà ngừng không được.

Cô gái cúi người kéo một chân Hạnh Tử tới trước mắt quan sát kỹ một phen, sau đó kề môi vào nhẹ nhàng liếʍ hôn bắp chân cùng mắt cá chân, lưu lại một vệt ướt mờ mờ.

“A đừng, bẩn.” Hạnh Tử cùng Diêu Hi trao đổi ánh mắt, bị động tác tán tỉnh này của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến tim nàng đập nhanh thình thịch.

“Làm sao mà bẩn được, lần sau nhất định phải tìm cơ hội hảo hảo chơi với cái chân nhỏ này của cưng.”

Diêu Hi vuốt vuốt bàn chân nhỏ trắng nõn, để sát gần eo, dùng âm hành chậm rãi ma sát mu bàn chân, lại dùng qυყ đầυ đỉnh nhẹ vào mắt cá chân, côn ŧᏂịŧ màu tím đen cùng mu bàn chân trắng nõn hình thành một sự tương phản thật lớn đánh vào thị giác, chỉ chốc lát chân nhỏ đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên âm hành làm cho ướt sũng.

“Ưm” Hạnh Tử không chịu nổi thở hào hển, bên trong tiểu huyệt thật ngứa ngáy, muốn để cho côn ŧᏂịŧ đang đùa bỡn chân nhỏ kia cắm vào.

Cô gái giống như đọc được suy nghĩ của nàng, ôm lấy Hạnh Tử để nàng đưa lưng về phía mình dạng chân bên trên côn ŧᏂịŧ, bị tìиɧ ɖu͙© dụ hoặc nàng ỡm ờ vịn dương cụ thô to, lắc lắc cái mông trắng nhắm ngay nhục động ngồi xuống.

“A, côn ŧᏂịŧ vào rồi!” Thân thể Hạnh Tử nghiêng về phía trước, hai tay chống lên đầu gối cô gái, ngẩng mặt lên lộ vẻ sung sướиɠ, vểnh mông uốn éo muốn côn ŧᏂịŧ hung hăng đâm mình: “Động… động chút đi… A… tiểu huyệt ngứa muốn chết.”

“Van xin tôi đi, xin ca ca dùng đại điểu cưỡиɠ ɠiαи tử ©υиɠ của cưng.” Cô gái thỏa mãn nhìn người phụ nữ xinh đẹp hiền thục đã bị mình chơi hỏng, ngồi không nhúc nhích.

“Van cầu Hi ca ca dùng đại điểu cưỡиɠ ɠiαи tử ©υиɠ của Hạnh Tử muội muội, tiểu huyệt sắp ngứa không chịu nổi nữa rồi.” Hạnh Tử tự nâng mông nhún lên nhún xuống, tự dùng nhục huyệt ngứa ngáy khuấy động cự căn dựng đứng, chân tâm tràn ra đại hồng thủy giống như đi tiểu.

“Con đàn bà lẳиɠ ɭơ thèm đỵt này, cái mông nhún cũng thật nhanh!” Diêu Hi đỡ lấy hai đầu gối Hạnh Tử từ từ đứng lên, ôm lấy nàng thành tư thế xi tiểu, lập tức trọng lượng toàn thân đều đặt trên cây thịt thô to, qυყ đầυ “phặp” một tiếng đâm vào tử ©υиɠ, cổ tử ©υиɠ tựa như cái miệng nhỏ thứ hai hút lấy côn ŧᏂịŧ vừa đau vừa sướиɠ.

“A tới… lại tới rồi.” Hạnh Tử gào khóc dùng sức xê dịch thân thể lên trên, hai cái chân nhỏ tuyết trắng mang giày cao gót màu tím loạn lắc giữa không trung, không có khí lực lại ọt ọt rơi xuống, côn ŧᏂịŧ hung hăng đỉnh lên thành tử ©υиɠ, Hạnh Tử quả thực muốn bị kɧoáı ©ảʍ ngập đầu tra tấn sắp điên rồi.

“Tử ©υиɠ mới khai bao mà đã có thể hút chặt như vậy, đợi lát nữa không biết còn thành cái dạng gì.”

Diêu Hi bị nàng kẹp chặt tê cả da đầu, ôm lấy người phụ nữ dâʍ đãиɠ đã mềm oặt, vừa hung hăng động eo, vừa đi về hướng phòng tắm.