Pháo Hôi Beta Bị Đám Chính Công Alpha Chiếm Đoạt

Chương 22: Trúng Vận, Được Hẹn Hò Với Lục Thận


Cho đến khi ngồi ở phòng khách, Thẩm Mộc vẫn còn chưa thanh tỉnh, thủy chung nhún vai ngồi, đối với ba vị Omega tinh xảo tao nhã khác, thật sự là đại sát phong cảnh...

Tuy nhiên, người đầu tiên trong nhóm chương trình gọi lại là cậu ta ...

Hiện tại công bố khách quý một ngày một đêm ra ngoài hẹn hò, mời Thẩm Mộc xuất phát đi tới nơi hẹn hò.

Mẹ nó...

Cậu đổi vận rồi à?

Kinh hỉ rút trúng mục tiêu hẹn hò đập nát cơn ngái ngủ, Thẩm Mộc miễn cưỡng tập trung được một chút tinh thần, ngồi trên xe tổ chức chương trình đến đích.

Nơi này là một nhà hàng Trà sáng năm sao, Thẩm Mộc từng suy đoán sẽ là ai, Mẫn Trí hẳn là có khả năng lớn nhất, bởi vì ngày hôm qua cùng nhau hoạt động thể thao dưới nước, cậu đã vẽ con cá ám chỉ rất rõ ràng.

Không nghĩ tới, người ngồi ở chỗ chờ đợi lại là Lục Thận.

Lục Thận thấy cậu, bình tĩnh lại lạnh lùng, "Cậu tới rồi, ngồi đi.”

Cả người Thẩm Mộc cứng ngắc, đoán thế nào cũng đoán không ra Lục Thận, hắn không phải là sản phẩm độc quyền của Nguyên Hựu sao?

Tạo nghiệt...

"Anh chọn tôi?"

Rất nhanh một bàn ăn sáng được đưa lên, Thẩm Mộc chảy nước miếng, đồng thời cũng nghe thấy Lục Thận độc miệng, "Tôi chọn cá.”

Phun một câu đều không làm người ta cao hứng.

Thẩm Mộc đơn giản làm người câm, liên tục ăn cái này cái kia, hai người cũng không nói chuyện với nhau, ai ăn của người nấy.

Alpha dùng bữa tao nhã, kim cài sapphire trên áo sơ mi lụa lóe mù mắt người, đường nét mặt mày khắc sâu, Lục Thận là điển hình cho loại, mặc quần áo thì có vẻ thon gầy, thoát y ra lại là có thịt. Thoáng liếc một cái, cơ ngực màu mật ong rõ ràng, dưới háng phồng phồng, bề ngoài là một bộ công tử phong lưu, trên thực tế, cúc áo cài chặt hơn ai hết, thời tiết nóng bức như vậy, còn mặc quần tây, chậc, bản mẫu nam đức a...

Thẩm Mộc ác thú nồng đậm, thích nhìn người quy củ củ như vậy bị châm ngòi lộ nguyên hình chật vật, khẳng định sẽ đặc biệt làm cho người ta phấn khích.

Sau khi ăn tối, sắp xếp tiếp theo là rạp chiếu phim, thực sự là một nơi tốt, ngẫm lại càng dễ ngủ.

Lúc từ dưới lầu nhà hàng đi xuống, Thẩm Mộc nhìn giữa đại sảnh có một cây đàn dương cầm, ngứa ngáy khó nhịn sờ sờ mặt đàn màu đen...

"Anh biết chơi không?"

Lời nghi vấn tương đương với kɧıêυ ҡɧí©ɧ, Thẩm Mộc người này, tiểu tâm cơ muội tao, lại, hết lần này tới lần khác bị khuôn mặt vô tội trói chặt, đẩy đẩy gọng kính trên sống mũi, ánh mắt dưới tròng kính mang theo ý đùa giỡn, "Không phải là anh không biết chứ?”

Lục Thận thủy chung nhìn cậu, Beta hơi thấp một chút, giờ phút này bị ánh bình minh chiếu rọi, lộ ra làn da trắng trẻo, đôi chân thon dài thẳng tắp, dáng người mảnh khảnh, rốt cuộc vẫn là giới tính khác, không như Alpha cường tráng.

"Biết."

"Vậy chúng ta đến thi đấu đi, bốn tay cùng đàn." Thẩm Mộc ngồi ở bên phải, nhường ra vị trí bên trái, ngón tay lưu loát đàn ra một đoạn nhạc phổ, nhẹ nhàng vui tươi...

Sáng sớm nhà hàng không nhiều người, bình thường buổi tối mới có nghệ sĩ dương cầm tới chơi đàn cho khách, tổ tiết mục đúng là thiếu chuẩn bị thực tế, liền đi nói chuyện với quản lý, để cho bọn họ chơi đàn.

Lục Thận lững thững ngồi một bên cạnh cậu, ghế ngắn chứa hai nam nhân trưởng thành ngồi liền lộ ra sự gần gũi liền sát, nhân viên quay phim từ phía sau lưng bọn họ, cảm thấy cảnh tượng này vô cùng hài hòa...

Thẩm Mộc dừng động tác, làm trạng thái suy nghĩ, "Bản nhạc tôi có thể nhớ không nhiều lắm, hay là mượn điện thoại di động từ tổ tiết mục đi..."

Rất phối hợp, nhân viên quay phim cho Thẩm Mộc mượn một chiếc điện thoại, sau khi cắm tai nghe, đưa cho Lục Thận một bên, "Tôi chọn? ”

Lục Thận nhận lấy, nghiêng đầu đeo lên, "Có thể.”

Tai nghe màu đen kẹp giữa hai người, sợi dây đi ra từ rắc cắm điện thoại. mang đến những âm điệu tuyệt vời, kéo dài tận ốc tai...

Thẩm Mộc đàn khúc dạo đầu, một đôi tay linh hoạt nhảy lên phím đen trắng, giây sau, một đôi tay lớn khác đặt vào giữa cậu, hai người lại nhanh chóng mỗi người buông một tay xuống...

Thẩm Mộc am hiểu tay phải, Lục Thận am hiểu tay trái, bàn tay rút ra ở giữa liền theo bản năng chạm vào nhau, ngón út vô tình chồng lên, rất nhanh lại tách ra...

Nốt nhạc trầm bổng tuyệt vời, Thẩm Mộc chọn một ca khúc cũ, My Love của Westlife...

...

Đây là bản nhạc cuối cùng mà cha mẹ dạy cậu chơi trước khi qua đời.