Bạn Đắt Giá Bao Nhiêu

Chương 30: Bạn Tiết Kiệm Vì Ai ?

Trước đêm thất tịch, tôi tổ chức hoạt động giới thiệu ngọc bích thu hút được rất nhiều người

tham dự. Có vị khách thích một viên ngọc như ý, hỏi tôi giá cả. Tôi nói viên ngọc ý này là

hàng đẹp, giá phải hơn hai mươi ngàn tệ.

Lúc đó tôi cũng nghĩ chị ấy sẽ mua, vì trước đó chị ấy cũng thích món đồ trang trước hơn ba

mươi ngàn tệ, nhưng thấy giá đắt quá nên đã cân nhắc mấy ngày mà vẫn chưa quyết định có

mua hay không, cuối cùng mấy hôm sau món trang sức đó bị một vị khách khác mua mất.

Giờ viên ngọc này đắt gấp bảy tám lần món trang sức kia, nên tôi chỉ tưởng là chị ấy muốn

hỏi thử giá cả mà thôi.

Sau đó, chị ấy yêu cầu tôi quay video về viên ngọc cho chị ấy, thế rồi năm phút sau, chị ấy

nói với tôi " Chị mua viên ngọc như ý này, tìm giúp chị một hộp quà thật đẹp nhé"

Tôi bèn thiện ý nhắc chị viên ngọc này không rẻ có lẽ chị ấy nên căn nhắc thêm rồi hãy quyết

định mua song chị ấy lại mau chóng chuyển khoản cho tôi, nói rằng chị ấy định mua viên

ngọc này làm quà Thất Tịch cho chồng, sợ chần chừ thì sẽ bị người khác nhanh tay mua mất.

Thế là tôi bắt đầu tán gẫu với chị ấy, tôi hỏi " Sao chị không nỡ mua cho mình món đồ hơn ba

ngàn tệ mà lại sẵn lòng mua cho chồng món đồ hơn hai mươi ngàn tệ"

Chị ấy nói chị cũng không biết tại sao, chỉ là nếu mua cho chồng con dù đắt tới mấy chị cũng

không thấy tiếc, nhưng nếu mua cho mình thì sẽ lại thấy xót. Trò chuyện lâu hơn, tôi biết

được hai vợ chồng chị trục trặc suốt mấy năm qua, nên chị muốn nhân dip này hàn ng ̣ ắn quan

hệ vợ chồng.

Trong lúc tán gẫu tôi biết được gia cảnh của chị ấy khá tốt, là một phu nhân hiền hậu, có công

việc ổn định, cũng chăm sóc chồng và con chu đáo, nhúng chồng chị lại luôn hờ hững lạnh

nhạt. Chị ấy cũng không biết phải giải quyết vấn đề này thế nào, đành tự an ủi mình có rất

nhiều vợ chồng cũng chung sống với nhau như vậy thôi.

Tôi đã gặp rất nhiều phụ nữ tiết kiệm là vì điều kiện sinh hoạt có hạn, nhưng sau đó tôi nhận

ra, khá nhiều người trong số họ có gia cảnh rất tốt, hơn nữa hị chỉ tiết kiệm với bản thân

mình, nhưng với chồng con thì luôn thoải mái hào phóng.

Điều khiến tôi phải suy ngẫm hơn cả, đó là rất nhiều phụ nữ thời trẻ không những không tiết

kiệm mà còn rất hoang phí, nhưng một khi bước vào hôn nhân, họ lại sống tằn tiện

Cô bạn L của tôi lấy chồng sớm hơn tôi hai năm, lúc chưa lấy chồng thì gần như tuần nào

chúng tôi cũng đi mua sắm để thỏa mãn sở thích chính mình. Ba tháng sau khi cô ấy kết hôn,

chúng tôi hẹn nhau đi mua sắm, cô ấy thích chiếc sườn xám giá niêm yết hơn hai ngàn tệ, cô

ấy chứ băn khoăn mãi mà không biết có nên mua hay không. Tôi rất ngạc nhiên, bởi vì trước

đây, cô ấy thường mua những quần áo giá bốn, năm ngàn tệ mà chẳng cần đắn đo bao giờ, về

khoảng chiều chuộng bản thân thì cô ấy luôn thực thi triệt để hơn tôi nhiều. Song cuối cùng

cô ấy vẫn bỏ qua chiếc sườn xám ấy, mà mua cho chồng hai chiếc sơ mi và hai chiếc quần.

Hôm sau cô ấy gọi điện nói với tôi rằng cô ấy thực sự thích chiếc sườn xám đó, tôi bèn đáp "

Nếu thích đến vậy thì cứ mua đi, sao tự nhiên cậu như biến thành người khác thế hả ?"

Cô ấy cũng tự thấy bản thân thay đổi rất nhiều, từ lúc kết hôn, tâm lí hoàn toàn không giống

ngày xưa, trước đây là tự mình kiếm tiền rồi tự mình tiêu, thoải mái hưởng thụ, nhưng sau khi

kết hôn thì phải cân nhắc cho gia đình trước nên đã vô tình xếp bản thân thành thứ yếu.

Tôi thở dài " Cậu có còn là L- người từng muốn hưởng thụ cuộc đời với tớ không đây?"

Cô ấy bật cười " Không phải tớ thì là ai ?"

Qua điện thoại, tôi lại bắt đầu lo lắng cho hôn nhân của cô ấy. Tôi luôn nghĩ hầu như phụ nữ

đều không đòi hỏi nhiều, họ cam tâm tình nguyên hi sinh đam mê và s ̣ ự nghiệp để lấy sự tôn

trọng từ người thân trong nhà, song cuối cùng lại chẳng tìm được bao nhiêu người biết ơn và

ngưỡng mộ mình.

Tôi hiểu việc kết hôn sẽ khiến tâm lí của người ta thay đổi, kể cả tôi cũng vậy. Chúng ta

không thể tự kiểm soát được sự thay đổi này, có thể gọi đó là "trách nhiệm", chúng ta phải

chịu trách nhiệm với gia đình và con cái, không thể thích làm gì thì làm như trước được nữa.

Tôi thực sự nghĩ thay đổi này rất tốt nó giúp một người phụ nữ trưởng thành hơn, chính chắn

và có trách nhiệm hơn. Nếu sau khi kết hôn mà vẫn vô tư tiêu xài như trước đây thì cũng

chưa chắc tốt Nhưng đôi khi sự thay đổi này khiến ta tự đẩy mình vào ngõ cụt.

Giờ bàn một chút về nam giới nhé, trong buổi giới thiệu có kha khá nam giới tham gia chọn

quà cho vợ hoặc bạn gái của mình, những người chọn quà cho bạn gái đều chọn những món

khá đắt, nhưng những người chọn quà cho vợ thì ngược lại. Có một người bạn thích hai món

quà có giá trị cách biệt khá lớn, cuối cùng anh ta bỏ qua món đắt tiền hơn, nói với tôi " Mua

đồ đắt quá cô ấy còn trách tôi ấy chứ, nên mua món rẻ thôi"

Có lẽ sẽ có người cho rằng điều kiện kinh tế của người bạn này không tốt, nhưng thực tế thì

không phải như vậy. Cách anh ấy nói cho thấy anh ấy hoàn toàn tin là vợ mình chỉ thích đồ

rẻ, không thích đồ đắt. Nhưng người phụ nữ chúng ta điều biết, điều ấy đâu có đúng ? Ai

chẳng thích thứ tốt ? Nhưng rất nhiều đàn ông lại tưởng lầm như vậy, bởi vì chính bạn mang

đến cho anh ta cảm giác ấy. Anh ta cực kì tin tưởng, giữa chất lượng và giá cả, nhất định bạn

sẽ chọn yếu tố thứ hai.

Tôi từng tán gẫu với L về vấn đề này, cuối cùng kết luận được rằng, có hai nguyên nhân

khiến một phụ nữ trở nên tiết kiệm sau khi kết hôn : Phụ nữ có ý thức trách nhiệm với gia

đình là so bản năng muốn vun vén cho gia đình nhiều hơn đàn ông, đồng thời phần lớn phụ

nữ đều muốn dâng hiến tình yêu của mình và tự động đưa nhu cầu của mình về thứ yếu.

Ngoài ra, còn có một nguyên nhân còn có một nguyên nhân nữa xuất phát từ tiềm thức qua sự

tiết kiệm- phụ nữ hi vọng đàn ông có thể thấy được sự hi sinh của mình cho gia đình, nhờ đó

xây dựng hình tượng " mẹ hiền vợ đảm" để thu hút đàn ông, đây là bản năng

Nhưng bạn thân hỡi, bạn có nhiều ưu điểm để thu hút đối phương như vậy, cớ sao phải dựa

vào sự tiết kiện cơ chức? Khi bạn chưng diện thật đẹp, thì niềm vui và sự tự hào mà bạn cho

anh ấy đã sớm thay thế bằng sự tiếc nuối với tiền rồi đấy. Bạn không những không đánh mất

tình yêu của đối phương mà còn làm anh ấy yêu bạn say đắm hơn. Trên thế giới này có rất

nhiều đàn ông cạn tình chỉ vì phụ nữ không chăm chút bản thân, nhưng lại có rất ít đàn ông

rời bỏ vợ mình chỉ vì cô ấy ăn mặc thật đẹp, bởi vì đàn ông cực kì coi trọng thể diện.

Đương nhiên mọi chuyện đều không thể quá đà. Mấy năm qua, có rất nhiều luận điệu xúi

giục phụ nữ sống phung phí, ví dụ như thích gì mua nấy, nếu không sẽ có một người phụ nữ

khác tiêu tiền "giúp" bạn.

Xét từ một góc đọi khác thì đây cũng là một hình thức giác ngộ mới của phái nữ, nhưng giác

ngộ thái quá cũng không hẳn tốt. Tôi có quen một vị phu nhân, ngày trước sống vô cùng tiết

kiệm, tằn tiện chăm sóc cả gia đình, nhưng cũng chẳng ai trong nhà thừa nhận. Sau đó không

biết chị ấy gặp phải chuyện gì mà bỗng cho rằng trước đây mình quá ngốc, thế chỉ là một

ngày- chị ấy mua hết tất cả những thứ mà trước kia chị ấy không dám mua, tiêu sạch tiền

trong hai tấm thẻ tín dụng, dùng điều này tuyên bố từ nay về sau chị ấy chỉ yêu chính mình.

Đương nhiên kết quả là chiến tranh gia đình bùng nổ.

Chúng ra không đề cao sự hoang phí, quan niệm này không đáng tôn thờ, nhưng cũng ít nhất

thì đừng đối xử bản thân quá so kém với chồng, chúng ta có thể vừa yêu thương người thân

quanh mình, vừa chăm chút cho bản thân thật tốt, bởi vì nếu bạn quên mất chính mình, thì

những người xung quanh cũng sẽ quên mất bạn.