Hoạ Sinh

Chương 3: Bị đánh?

Giống như bị người này mê hoặc, Thời Vũ không biết tại sao lúc hắn hỏi “Không muốn thật?” lại không thể nói ra lời cự tuyệt, nhìn khuôn mặt đột nhiên sát tới gần của hắn, nhìn chằm chằm hình bóng của mình trong đôi mắt hắn, sau đó nuốt nước miếng một cái.

Chuyện về sau càng theo đà mất kiểm soát hơn nữa, Hứa Nghiễn Sinh dắt cậu vào một khách sạn gần đó, nhận phòng rồi cởϊ qυầи áo cậu.

Đợi đầu óc Thời Vũ hoạt động trở lại thì đã bị người này lột tứ tung.

“Chờ… Chờ đã…” Đến lúc bị lột quần cậu mới nhớ dấu đỏ trên mông mình còn chưa lặn xuống! Bị người này nhìn thấy cái mông như táo đỏ thì biết giải thích làm sao?

Hứa Nghiễn Sinh đã say men rượu, hắn đưa tay vén áo Thời Vũ, mùa hè, đứa con nít mặc T-shirt ngắn tay rộng thùng thình, vẩy một cái đã đẩy tới ngực.

Thời Vũ thở hổn hển, không hiểu sao cả người nóng ran, thậm chí bắt đầu có phản ứng.

Đệt, tên đã lắp vào cung, cậu chỉ hy vọng người này đừng quá để ý cái mông của mình…

Hứa Nghiễn Sinh tháo mắt kính, Thời Vũ trong cơn mê thấy giữa khóe mắt và lông mày hắn có một vết sẹo nho nhỏ, màu sắc rất nhạt, có vẻ đã lâu, không nhìn kỹ sẽ không thấy.

“Anh…” Thời Vũ bị hắn cởϊ qυầи, thở hồng hộc thương lượng: “Anh nhẹ một chút…”

Hơi thở cả hai lẫn mùi rượu, Hứa Nghiễn Sinh nghe lời thỉnh cầu thì cười khì một tiếng, thì thầm bên tai cậu: “Yên tâm… anh rất dịu dàng.”

Khi bôi gel vào mông, Thời Vũ bị lạnh, miệng huyệt co rúm lại, cậu tránh né theo bản năng thì bị Hứa Nghiễn Sinh bấm eo không cho cử động, chỉ có thể cảm nhận ngón tay tiến vào từng chút một.

“Lần đầu tiên?” Hứa Nghiễn Sinh hôn lên trán cậu, thấp giọng hỏi.

Thời Vũ chần chờ gật đầu.

Hứa Nghiễn Sinh hơi thở dốc, tạm thời ngừng tay: “Bây giờ cự tuyệt vẫn còn kịp.”

Thời Vũ bị hắn dây dưa đến khó chịu, không nhịn được mắng: “Anh có làm được không vậy, anh?”

Hứa Nghiễn Sinh bỗng dưng cười, ngón tay không chút do dự đem gel bôi trơn tiến vào.

Thời Vũ khẽ kêu một tiếng, cắn môi dưới.

Tay còn lại của Hứa Nghiễn Sinh chạm chạm môi cậu: “Đừng cắn, rên ra.”

Không hiểu tại sao Thời Vũ lại muốn tuân lời hắn, nghe lời thả lỏng miệng, trong miệng tràn ra tiếng thở dốc cùng rên rĩ.

Hứa Nghiễn Sinh dùng nhiều sức giúp cậu mở rộng, chính mình cũng rịn mồ hôi, tóc cũng rối loạn, vài lọn tóc liên tiếp rớt xuống che khuất một bên mắt.

Hắn thật sự rất đẹp trai, Thời Vũ nhìn say đắm một hồi cho ra kết luận như vậy.

Hứa Nghiễn Sinh thấy cậu nhìn mình chằm chằm, bật cười vỗ mông cậu: “Xoay người lại, nằm sấp.”

Thời Vũ cảm thấy tư thế đó quá xấu hổ, bị hắn vỗ hai cái lên mông cũng khiến cậu run lên, không phải đau, mà là chuyện này đột nhiên lại hứng lên khiến cậu hơi lo lắng và xấu hổ.

Cậu nằm thật lâu không nhúc nhích, Hứa Nghiễn Sinh thấp giọng nói: “Cậu bạn nhỏ, không nghe lời lắm nhỉ…”

Câu nói này làm lòng Thời Vũ run lên lần nữa: “Anh…”

Hứa Nghiễn Sinh không để ý cậu, hai tay nắm bả vai cậu, dùng sức một cái đã đem nửa thân trên của Thời Vũ xoay 180 độ.

Thời Vũ bị buộc thành tư thế quỳ rạp, cậu nhắm hai mắt, trong lòng cầu nguyện ngàn vạn lần chớ nhìn cái mông tui ngàn vạn lần không nên!

Nhưng một hồi lâu sau lưng vẫn động tĩnh gì, trái tim Thời Vũ rớt xuống đáy vực. Cậu cam chịu nằm sấp trên giường, thầm nghĩ bí mật này của cậu có một ngày vẫn bị người lạ nhìn thấy rồi.

Mà Hứa Nghiễn Sinh nhìn cặp mông đầy đặn mịn màng pha thêm chút xanh xanh đỏ đỏ này, thầm nghĩ bàn rượu kia cũng không móc hầu bao uổng phí, vốn chỉ muốn tìm một người giúp cân bằng lại hormone, ai ngờ lại nhặt được một đứa cùng sở thích.

“Anh…” Thời Vũ bên ngoài mạnh miệng bên trong ỉu xìu: “Mẹ anh, có làm hay không? Không làm tôi đi.”

Hứa Nghiễn Sinh giơ tay lên, dùng lòng bàn tay đắp lên nửa cái bánh bao thịt, cúi người sát bên tai Thời Vũ: “Cái mông sao thế? Bị đánh à?”

Thời Vũ vừa nghe đã muốn phản kháng ngay lập tức, thoạt nhìn là giận không muốn tiếp tục.

Hứa Nghiễn Sinh ấn vai cậu trở về: “Đừng động… Em thích cái này?”

“Hôm nay anh thỏa mãn em…” Hứa Nghiễn Sinh dùng miệng ngậm trái tai đầy đặn của Thời Vũ.

Tim cậu đập như đánh trống, còn chưa kịp phản ứng hắn đang nói gì, trên mông đã bị tát một cái thật mạnh.

Thời Vũ sợ hết hồn, vì cơn đau sướиɠ nổ tung, cũng vì âm thanh quá thanh thúy.

Hứa Nghiễn Sinh một tay nhéo eo cậu, một tay đánh lên mông, hai ba cái đã tát cho mông đỏ thêm một sắc độ.

Thời Vũ đau vô cùng, buổi sáng ngồi xuống còn khó chịu đây, làm sao chịu được đánh liên tục như vậy, cậu một tay chống giường, một tay đưa ra sau che mông, quay đầu nhìn Hứa Nghiễn Sinh, ánh mắt đỏ hoe: “Anh nhẹ một chút… Đau.”

Hứa Nghiễn Sinh gạt tay cậu, nắm lấy miếng thịt đỏ nhéo nhéo, hỏi: “Hẹn thực hành?”

Thời Vũ khựng một chút, từ từ gật đầu, vừa giận vừa xấu hổ: “Ngày hôm trước mới vừa bị một trận, anh đừng đánh nữa! Đau lắm! Muốn làm gì thì nhanh lên!”

Hứa Nghiễn Sinh cười, tay xoa xoa mông cho cậu, trấn an nói: “Được, không đánh.”

Hứa Nghiễn Sinh đã lâu không tìm ai làʍ t̠ìиɦ cũng không hẹn ai thực hành, hắn là bác sĩ, bình thường rất bận rộn, không có thời gian đi tìm một người cố định. Hôm nay không dễ gì cắp được một đứa con nít hợp mắt hợp tay, không nhịn được đét mạnh mông nó mấy cái.

Nghe tiếng tháo thắt lưng và khóa quần đằng sau, Thời Vũ đột nhiên hơi căng thẳng, không biết dươиɠ ѵậŧ đâm vào là cảm giác gì.

Trước kia đi thực hành, cậu sẽ thỏa thuận trước không làʍ t̠ìиɦ, không giúp khẩu giao, nếu như chính mình cũng hứng quá thì cùng lắm là dùng đùi giúp người ta, nhân tiện thì tự mình tuốt, nên đây thật sự là lần đầu tiên.

Cậu cũng không biết tại sao lần đầu tiên có thể tùy tiện cho một người mới gặp lần đầu như vậy…

Hứa Nghiễn Sinh đỡ eo cậu, từ từ đưa dươиɠ ѵậŧ đã mang bao đi vào, Thời Vũ phản ứng hơi mạnh, có thể là cảm thấy khó chịu, cậu dùng sức tiến về phía trước. Hắn lôi trở lại mấy lần rốt cuộc mất kiên nhẫn, tát vào mông cậu.

“Buông lỏng, để anh vào.” Hứa Nghiễn Sinh bị cậu làm cho đổ mồ hôi toàn thân.

Nói quen cũng không đúng, cậu thậm chí còn không biết tên đối phương, Thời Vũ cố gắng buông lỏng bắp thịt tiếp nhận Hứa Nghiễn Sinh, nghe được chỗ hai người giao hợp phát ra tiếng nước nhớp nháp.

“A…” Thời Vũ thấp giọng kêu, cổ đỏ bừng.

Hứa Nghiễn Sinh từ từ rút ra đâm vào mấy lần, rốt cuộc đem cả cây đi vào, hắn bắt đầu đâm nhẹ nhàng từ tốn, tìm vị trí thích hợp. Lúc này Thời Vũ đã cứng lên, đầu nấm bắt đầu tiết dịch.

Hứa Nghiễn Sinh chọt đến một một vị trí nhất định, Thời Vũ kêu một tiếng chói tai. Hắn cười cười, rút nửa dươиɠ ѵậŧ ra rồi bỗng dưng đâm vào, giã thẳng đến chỗ nhạy cảm kia.

Bắp đùi Thời Vũ bắt đầu run rẩy, khóe miệng không ngăn được tiếng rêи ɾỉ ra ngoài, mông bị Hứa Nghiễn Sinh dùng lực mạnh đâm rút đến đỏ ửng, gel bôi trơn từ kẻ mông chảy ra cũng bị đánh thành bọt trắng dính lên mông.

Hứa Nghiễn Sinh rút ra, thêm gel cho cậu, Thời Vũ bị cᏂị©Ꮒ đến sắp cạn năng lượng, gắt gao siết ga trải giường, tì trán lên đó dùng sức cọ cọ.

Hứa Nghiễn Sinh vừa lui ra ngoài, chất lỏng trong miệng huyệt bắt đầu từ từ chảy ra, men theo bắp đùi đi xuống. Lúc Hứa Nghiễn Sinh phát hiện thì ga trải giường giữa hai chân Thời Vũ đã ướt rượt một mảng.

Hắn nhanh chóng thêm gel và đi vào lần nữa, một tay vòng trước người Thời Vũ sờ dươиɠ ѵậŧ của cậu, cả người Thời Vũ run lên như bị điện giật: “A ưm…”

“Tự sờ hay anh giúp em?” Hứa Nghiễn Sinh cười bên tai Thời Vũ, hắn từ từ húc vào bên trong, Thời Vũ thở hổn hển: “Anh, anh đã nắm rồi, còn hỏi… hỏi em?”

Hứa Nghiễn Sinh lại cười, nắm dươиɠ ѵậŧ cương cứng của cậu tuốt, trên tay còn gel bôi trơn, cứ như vậy thoa lên đó: “Nhóc con, không nhìn ra, em thật nhiều nước.”

“Anh… A!” Hứa Nghiễn Sinh bỗng húc mạnh lên điểm nhạy cảm, Thời Vũ còn chưa nói xong đã không cách nào nói ra được nữa, há miệng đều là tiếng kêu hết sức dâʍ đãиɠ gọi mời.