Nữ Giả Nam Ở Thời Tận Thế

Chương 34: Dép trở lại một cách kỳ lạ

Chương 34: Dép trở lại một cách kỳ lạ

Editor: L’espoir

*

Đôi chân dài của Tùy Dương vừa bước qua, hắn đi đến cuối ký túc xá nhỏ hẹp, vừa mở cửa ra, ngoài cửa là một người đàn ông trung niên trắng trẻo mập mạp.

Người đàn ông trung niên kia không tiến vào, cũng không hỏi, ánh mắt nhìn về phía bên giường Tùy Dương, lại nhìn về phía bên giường Kiều Yên, sau đó tự mình đóng cửa lại.

“Ủa…” Kiều Yên nhìn sau gáy Tùy Dương, muốn nói lại thôi, “Bọn họ nhìn cái gì vậy? Sao không nói lời nào.”

“Không biết.”

Tùy Dương lạnh lùng nói, bước một bước đã trèo lên giường, đưa lưng về phía cô.

Kiều Yên: “…”

Ồ, cô quên là hắn không nói nhiều.

Hơn nữa, đến tận bây giờ ngay cả hắn trông như thế nào cũng cô chưa từng thấy rõ ràng!

Cô nghe thấy cánh cửa phòng bên cạnh cũng mở ra, người ngoài cửa cũng không nói gì, sau đó cô trực tiếp nghe được một tràng xào xạc và giãy giụa.

“Làm, làm gì vậy? Tại sao lại bắt tôi?” Giọng nói này là người đàn ông rêи ɾỉ ưm ưm a a gọi người còn lại là anh trai.

“Câm miệng, nhét dươиɠ ѵậŧ vào cho ta, đi cùng chúng tôi tắm sạch sẽ.”

Giọng nói ngạo mạn này, không thể nghi ngờ là một thành viên trong số những người gõ cửa.

Kiều Yên tựa hồ nghĩ tới chuyện gì đó, cả người chấn động, không phải Kỳ Dã tỉnh lại tìm người phụ nữ đêm qua đó chứ.

Không đúng nha, vậy bọn họ thông qua cái gì để phân biệt đây? Hẳn là không phải tìm cô, có thể chỉ là cấp trên của căn cứ muốn trút giận mà thôi, tìm phụ nữ không thấy cho nên mới tìm đàn ông, vừa vặn phòng bên cạnh có một người có thể đâm mông, ừm, ngẫm lại như vậy, rất hợp lý.

Kiều Yên chống cánh tay, nhẹ nhàng shh một tiếng, vừa ngồi dậy, âʍ ɦộ đã đau nhức.

Cô ngồi ở mép giường, ủ rũ định xỏ dép vào, cúi đầu, một đôi dép lẳng lặng nằm ở đó.

Ủa? Rõ ràng là tối hôm qua cô làm mất dép lê mà, quái lạ, chẳng lẽ cô căn bản không xuyên qua, chỉ là cô quá mệt mỏi quá sợ hãi cho nên đã xuất hiện ảo giác chăng?

Ừ, cũng có thể lắm.

Suy cho cùng, dép sẽ có không chuyện dài ra.

Cô đá đôi dép lê vào dưới gầm giường, mang giày thể thao và quần áo, kích thước quá lớn, buộc dây giày xong còn miễn cưỡng chắp vá.

Sau khi Kiều Yên mặc quần áo xong chuẩn bị đến căng tin ăn sáng, trước khi ra khỏi cửa cô định mời bạn cùng phòng mới, “Có muốn tôi mang đồ ăn giúp anh không?”

***

L’espoir: Cầu ánh kim ạ!!!