Người phía sau chỉ chỉ vị trí ban công. Ý tứ trong ánh mắt không rõ liếc qua người cô một lượt, chú ý ở phần eo cô đi xuống dừng lại vài giây, giống như có chỉ chỉ.
Tạ Yến Yến bỗng nhiên có linh cảm không tốt.
Cô cúi đầu đi vào bên trong phòng, cái cổ theo bản năng rụt lại, lúc đi đến ban công mở cửa thuận tay che váy lại.
Trông giây lát, lại từ trong phòng xông ra ngoài, cũng không nói cái gì mà chạy nhanh lên lầu.
Lục Phong Thừa tựa vào tường nét mặt so với trước đó đã thay đổi, ung dung nhìn bóng dáng bối rối của cô mà cười, vốn muốn gọi cô chạy chậm một chút để tránh cho vết thương bị nứt ra. Nghĩ nghĩ, cũng không nói cái gì. Bóng dáng cô biến mất ở góc cầu chạy vào phòng của mình.
Tạ Yến Yến chạy về phòng cũng không quay đầu lại. Nhào đầu vào giường sau đó dùng chăn che lại cơ thể.
Trong tay cô nắm lấy một vật thể màu trắng, bên mép tay lộ ra một đường viền hoa.
Đúng là cái qυầи ɭóŧ mà cô đang tìm.
Mà qυầи ɭóŧ này một phút trước đã ở trên ban công trong phòng của anh Lục, đúng lúc trải ra phẳng phiu.
Quả thực cô không dám nghĩ vào sáng sớm anh Lục thức dậy phát hiện thứ này trong phòng sẽ có cảm giác như thế nào. Cũng không biết mấy tiếng trước hắn ngồi ở phía dưới đợi cô bao lâu rồi.
Hẳn là không đến mức là sụp đổ mất hình tượng chứ.
Aaaaaaaaaaaaa.
Cô rất muốn thét chói tai, lại sợ âm thanh quá lớn truyền xuống dưới lầu bị Lục Phong Thừa nghe thấy. Chỉ có thể nghẹn ở trong bụng thì thầm.
Cuộc đời của Tạ Yến Yến đây là lần đầu tiên mất mặt đến muốn đào một cái hố chôn vùi mình đi.
Cô rất muốn chết aaaaaaaa!
Cả người cô đều ngổn ngang.
Cũng không có chuyên tâm suy nghĩ vì sao chỉ liếc mắt một cái anh Lục kết luận đây là qυầи ɭóŧ của cô.
Nếu như cô quan sát cẩn thận một chút, liền có thể phát hiện được phía trên vẫn còn sót lại một chút mùi vị tanh nồng.
Là mùi của tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Có lẽ là một vài vết đốm đã khô lại.
Dù sao tối hôm qua, Lục Phong Thừa đã dùng qυầи ɭóŧ phục vụ anh em của mình, không chỉ một lần.
Qυầи ɭóŧ của cô gái nhỏ có hương thơm, bên trên dính dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, còn có chút dâʍ đãиɠ.
Lúc hắn rời khỏi phòng vốn là bị quyến rũ đến mức vô cùng hưng phấn, lại ngửi được hương thơm đó trên qυầи ɭóŧ, phía dưới càng trướng đau.
Lục Phong Thừa cũng không thường xuyên thủ da^ʍ, với điều kiện của hắn cần giải quyết nhu cầu không cần tốn sức như vậy. Coi như là ăn sơn hào hải vị, làm sao có thể dùng tay tự làm mình thỏa mãn.
Hắn dùng tay tuốt côn ŧᏂịŧ đến đau cũng chưa bắn được, lại không có khe huyệt. Đành phải dùng cách khác là dùng qυầи ɭóŧ của cô bao lấy côn ŧᏂịŧ của hắn.
Vải qυầи ɭóŧ của cô hơi mỏng, nho nhỏ, chỉ có thể bao lấy một nửa côn ŧᏂịŧ. Bông hoa màu trắng ở biên bao lấy những sợi gân xanh đâm trên côn ŧᏂịŧ màu đỏ sẫm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt hưng phấn mà dùng tay nhanh hơn.
Trong đầu không ngừng hiện ra tiểu huyệt hồng hào của cô gái nhỏ.
Lục Phong Thừa từ từ nhắm hai mắt lại nằm trên giường tuốt cả trăm lần mới bắn, mới đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ tích trữ bấy lâu nay bắn lên qυầи ɭóŧ của cô.
Vẫn là không bao được, phun tới trên tay hắn và khắp nơi trên giường đều có.
Rửa sạch lại một chút, giặt qυầи ɭóŧ sạch sẽ rồi mới đi ngủ. Kết quả trong mơ lại mơ thấy cảnh tượng điên cuồng làm cô gái nhỏ.
Trong mơ cô ngoan ngoãn quỳ giữa hai chân hắn, hai tay cầm lấy hai bầu vυ' to kẹp lấy côn ŧᏂịŧ của nhắn để làʍ t̠ìиɦ, còn cam tâm tình nguyện le lưỡi liếʍ côn ŧᏂịŧ của hắn. Mỗi lần vào lúc côn ŧᏂịŧ đâm tới hau bầu vυ' liền mυ'ŧ vào. Một đôi mắt mở to ướt sũng trợn tròn nhìn hắn.
Vẻ mặt cô trong mơ đỏ ửng mà bị hắn hung hăng đặt dưới thân. Côn ŧᏂịŧ to dài cắm vào trong tiểu huyệt mềm mịn của cô, rút ra gần hết lại mạnh mẽ đâm vào trong. Trong đầu cô cũng không còn nhớ Trương Dương hay Lý Dương gì nữa, cũng không nói nên lời. Chỉ có thể mềm mại cất giọng rêи ɾỉ. Hai vυ' căng tròn theo động tác của hắn mà nhấp nhô, hắn ngậm cắn núʍ ѵú, nghe cô nói đứt quãng tiểu huyệt là của anh Lục.
Từ trong mơ tỉnh lại liền không còn gì cả, càng nghĩ càng giận.
Cuối cùng chỉ có thể cầm lấy qυầи иᏂỏ của cô làm một lần.
Cái qυầи ɭóŧ đó phía ngoài phía trong Lục Phong Thừa giặt dạch hai lần.
Hắn sống từ nhỏ đến bây giờ, chà xát vài cái qua loa là xong rồi.
Mùi vị nồng như vậy, làm sao có thể dễ dàng giặt sạch như vậy.
Đến cuối cùng cũng bỏ cuộc, hắn còn muốn nhìn cô mặc quần bị hắn bắn qua, tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn dính ở qυầи ɭóŧ.