Beta Chân Chính Bị Cưỡng Chế Mang Thai

Chương 12

Phó Thời Vân đang dựa vào giường xem ipad, cho tới khi Beta đi ra thì hắn mới bỏ xuống. Hắn khẽ vỗ lên giường, Bồi Niệm chậm rãi lê bước đi đến cạnh hắn, ngồi xuống bên giường. Phó Thời Vân nhướng mày ra hiệu cho Beta lấy gel bôi trơn và bαo ©αo sυ, sau đó cậu bị đẩy ngã xuống giường.

Gel bôi trơn sền sệt nồng nàn bị đổ xuống từ bên trên, chảy từ đáy chậu cho tới nơi nhạt màu kia, chảy lên huyệt nhỏ co rút vì hồi hộp. Khi Phó Thời Vân đút ngón tay vào, hắn lập tức biết ngay là Beta đã tự mở rộng nơi này.

Hắn cười khẽ rồi nhìn thoáng qua cậu, cậu lập tức đỏ mặt, quay đầu khiến hắn chỉ thấy được một bên mặt của cậu. Phó Thời Vân không muốn buông tha cho cậu, hắn nói: "Đeo bao cho tôi, nếu không cứ để thế mà vào đấy."

Bồi Niệm chưa từng làm chuyện này, thậm chí cậu còn chưa từng tự "an ủi" cho mình, nhưng cậu vẫn run rẩy cầm lấy bαo ©αo sυ, xé mở rồi luống cuống đeo bao vào cho Alpha.

Khi chạm vào tính khí bên dưới của Phó Thời Vân, Bồi Niệm mới biết tại sao lần trước mình lại chảy máu nhiều như thế. Cậu sợ hãi ngay tức khắc, run rẩy nói với hắn: "Không vào được đâu... sẽ chảy máu..."

Phó Thời Vân không để ý tới nỗi sợ của Beta, ngón tay hắn đang chầm chậm mở rộng hậu huyệt của Beta. Một ngón, hai ngón... sau đó là bốn ngón. Lúc này, hậu huyệt của Beta đã bắt đầu siết chặt, Bồi Niệm cũng lắc đầu, nước mắt rơi khỏi khóe mắt. Cậu cảm thấy quá căng, ngay khi cậu đã tự mở rộng rồi cũng chỉ đút vào được ba ngón tay, mà bàn tay của Alpha to hơn, ngón tay cũng thô hơn của cậu. Hắn đút cả bốn ngón vào khiến cậu không thể chịu được. Phó Thời Vân đánh một cái "bốp" vào bờ mông đang nhúc nhích liên tục của Bồi Niệm: "Em đừng cử động, nếu không người chịu đau là em đấy."

Nước mắt của Beta chảy xuống vì cú đánh này, nhưng đúng là mông cậu không nhúc nhích nữa. Ngón tay của Phó Thời Vân chầm chậm vuốt ve hậu huyệt, liên tục thăm dò vào nơi sâu, cho tới khi chạm tới một nơi nhô lên, hắn bèn đè xuống. Cơ thể của Beta lập tức giật bắn lên, cặp mông run rẩy liên hồi, hậu huyệt co rút khép mở. Phó Thời Vân biết đây là điểm mẫn cảm của cậu.

Khi Phó Thời Vân đâm vào vẫn có phần khó khăn, dù gì thì Alpha có thiên phú xuất chúng, ngay cả Omega cũng sẽ kêu đau, huống chi Bồi Niệm là Beta. Quả thật là Bồi Niệm đau đớn khôn xiết, đau tới nỗi cả người căng cứng, há miệng thở hồng hộc: "Không được, tôi không chịu được..."

Beta lắc đầu, gần như là nghẹn ngào nức nở, Phó Thời Vân mới giảm tốc lại, chờ cậu vừa mới thích ứng được một chút thì hắn mới tiếp tục đâm vào.

Vào được một nửa mà Bồi Niệm vẫn còn lắc đầu, hít thở dồn dập, giơ tay đẩy l*иg ngực của Alpha ra. Nhưng Phó Thời Vân lại giữ chặt cậu, hai tay dồn sức giữ lấy đùi của Beta, nửa người dưới đẩy mạnh một chút. Tiếng kêu "A!" đau đớn của Beta vang lên, hắn đút vào hết rồi.

Hai mắt Bồi Niệm nhìn đăm đăm về phía trước, có thể thấy được bụng cậu hơi nhô lên, đó là dươиɠ ѵậŧ của Alpha. Phó Thời Vân nhẹ nhàng sờ nắn nơi hai người dính liền nhau, có thể thấy được nơi kia đang co rút vì nhạy cảm, Beta cũng kêu rên nho nhỏ.

Sau khi Phó Thời Vân bắt đầu cắm rút, Bồi Niệm lắc lư lên xuống theo từng động tác của hắn, cậu mím chặt môi không chịu kêu rên tiếng nào. Chỉ khi cậu bị đâm nhồi quá đầy, cảm thấy khó chịu mới nghẹn ngào vài tiếng.

Làm sao Phó Thời Vân lại bỏ qua cơ hội ức hϊếp người chân chất chứ? Hắn bắt đầu thúc vào điểm mẫn cảm của Bồi Niệm, nhiệt tình mài nghiền lên đó. Trong giây phút Bồi Niệm bị thúc trúng nơi đó, cậu run rẩy kịch liệt, muốn kêu thành tiếng nhưng vẫn cố cắn môi, chỉ có đôi mắt ửng hồng chứng minh cho Alpha thấy cậu cũng sung sướиɠ tới mức nào.

Thế là Phó Thời Vân bắt đầu va chạm vào điểm mẫn cảm của Beta, hậu huyệt của Bồi Niệm bắt đầu co rút, sướиɠ tới nỗi siết chặt lấy Alpha, dươиɠ ѵậŧ phía trước của cậu cũng đứng thẳng, chảy ra dịch trong suốt, liên tục lắc lư theo động tác của Alpha.

Bồi Niệm nhắm tịt mắt, muốn bản thân không chìm vào dục vong, bị du͙© vọиɠ trói buộc, cũng không muốn kêu rên dâʍ đãиɠ trước mặt Alpha. Nhưng Phó Thời Vân đang âm thầm giằng co với cậu. Khi Beta bắt đầu siết chặt hậu huyệt, sắp cao trào đến nơi, đột nhiên hắn lại cắm rút nhanh hơn, va chạm một cách kịch liệt khiến hậu huyệt đang siết chặt bị chà đạp vô tình. Kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ lan tỏa ra từ hậu huyệt làm cho Beta sướиɠ tê cả da đầu, cậu há miệng ra nhưng không kêu rên một tiếng, chỉ có nước bọt chảy dọc xuống theo khóe môi. Phó Thời Vân lập tức bắt lấy thời cơ, đút hai ngón tay vào miệng Bồi Niệm khiến Beta không thể khép miệng lại được, tiếng rêи ɾỉ đứt quãng chầm chậm vang lên.

"Ưʍ... a... đừng mà... ư... a..."

Lúc đầu còn là tiếng rên rất nhỏ, sau đó dưới sự tấn công hùng hổ thô bạo của Alpha, tiếng rên dần rõ ràng, lớn hơn "Ư a a a !"

Dịch nhầy trơn trượt ở hậu huyệt hóa thành lớp bọt dày vì từng cú thúc kịch liệt của Alpha, mông cậu cũng bị đánh đỏ ửng cả lên, ở lối vào ngay chính giữa hai chân thì đỏ tươi như quả anh đào, không thể bắt kịp tiết tấu dồn dập của dươиɠ ѵậŧ Alpha.

"A a a nhanh quá! Chậm chút, anh chậm chút thôi, ưm a a a !"

Beta lắc đầu, khóc lóc kêu rên trong lòng ngực của Alpha, Beta chất phác bị người khác ức hϊếp tới nỗi không còn biết mặt mũi là gì, chỉ có thể dạng chân ra nằm rêи ɾỉ dưới người Alpha. Khi Phó Thời Vân còn chưa bắn, Beta đã co rúm lại, bị cᏂị©Ꮒ bắn ra.

Cuối cùng, Phó Thời Vân cắm rút mạnh mẽ vài cái ở hậu huyệt đang co giật của Beta rồi mới bắn vào nơi sâu nhất trong người cậu. Lúc này Bồi Niệm có muốn khóc cũng khóc không được, hai chân bị hắn bóp chặt tới nỗi bầm tím đang dạng rộng ra. Khi Phó Thời Vân rút ra ngoài, tiểu huyệt đã không thể khép lại được, hé ra một lỗ nhỏ to bằng một ngón tay.