“A - -!”
Một tiếng thét hoảng thần từ trong miệng Ôn Nhiễm Nhiễm phát ra.
Cảm giác thân thể đột nhiên bay lên không trung, Ôn Nhiễm Nhiễm lập tức vòng tay ôm lấy cổ Địch Qua, đôi mắt mở to bởi vì kinh hách rồi lại xoay tròn chuyển động.
Sau khi xác định Địch Qua chỉ đang ôm mình lên giường, cậu lại hưng phấn ngẩng đầu lên hôn chụt một cái vào hàm dưới mang góc cạnh rõ ràng của Địch Qua.
Xúc cảm thoáng qua khiến cho thân thể Địch Qua cứng đờ.
Ngay sau đó, bước chân lập tức càng nhanh hơn.
Hắn đã không thể chờ đợi được nữa, chỉ muốn ngay lập tức giáo huấn con thỏ lẳиɠ ɭơ không biết sống chết trong lòng này một trận, để cho cậu biết rằng, câu dẫn một nam nhân có nhu cầu sinh lý bình thường thì sẽ phải chịu hậu quả gì?
Giường lớn được chuẩn bị trong phòng cực kì mềm mại.
Thời điểm Ôn Nhiễm Nhiễm được đặt trên chiếc giường lớn , đầu óc choáng váng của cậu thậm chí còn không phản ứng kịp với tình huống chóng mặt vừa rồi.
Nhìn đôi mắt có chút ngây thơ dưới thân kia, Địch Qua hôn lên hai cánh hồng nhuận trong veo của Ôn Nhiễm Nhiễm, sau đó hạ giọng khàn khàn nói “Yên tâm, ngày mai tôi sẽ cùng em nói rõ với Ôn tiên sinh."
Hắn cũng không phải quân tử chính trực gì, nhưng cũng không phải loại người ăn sạch sẽ sẽ không nhận người.
Địch Qua thật sâu nhìn người phía dưới, ánh mắt mờ mịt của cậu cũng đã sáng hơn một chút.
Dường như, cậu cũng mơ hồ hiểu được những gì Địch Qua vừa nói.
Đôi mắt như nai con nhất thời linh động nở nụ cười, cất giọng đáp ứng yêu cầu của Địch Qua.
“Được ạ!”
Hai chữ này vẫn mang theo tia mềm mại của xuân dược phát tác, không rõ nguyên cớ hoá thành cọng lông vũ đậu trên đầu quả tim của Địch Qua, róc rách trong lòng hắn ngứa ngáy, vô thức đã nâng ngón cái lên vuốt ve cánh môi mê người ấy.
“A......”
Cánh môi bị cọ xát khiến Ôn Nhiễm Nhiễm có chút không thoải mái, cậu không khỏi nhíu mày, khẽ rên một tiếng.
Cảm giác khó chịu khiến Ôn Nhiễm Nhiễm không tự chủ được hé mở môi, để ngón tay vừa rồi còn tùy tiện chà xát trên môi mình tiến vào trong khoang miệng.
Địch Qua quấy nhiễu đầu lưỡi mềm mại của cậu không có chỗ trốn đi, Ôn Nhiễm Nhiễm bị ngón tay linh hoạt đè lại đùa bỡn.
“ưm~...... Xuống, bên dưới cũng muốn......”
Xuân dược liều mạnh đã khiến cho nửa hạ thân của Ôn Nhiễm Nhiễm ướt đẫm.
Vừa vào cửa, Ôn Nhiễm Nhiễm đã tự mình cởϊ qυầи, lúc này nửa thân dưới đều trần trụi không một mảnh vải che thân, trực tiếp bày ra vùng cấm đã bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm cho dính nhớp ướt nhẹp.
Lời mời quá chủ động khiến Địch Qua phải ngừng thở.
Hắn vốn còn muốn ôn nhu một chút, rất sợ tiểu thiếu gia mỏng manh này sẽ bị tổn thương. Nhưng hắn lại không ngờ, mình còn chưa kịp kìm nén dục vụng xuống, lại bị ngay lời mời mọc này cắt ngang.
“Thật muốn mệnh.”
Tiểu thiếu gia bị đặt ở dưới thân dường như không biết mình vừa nói cái gì, sự ngây thơ phủ kín con ngươi nhìn chằm chằm Địch Qua, bộ dáng tuyệt đối tin tưởng này lập tức lấp đầy trái tim hắn.
Thật giống như, dù hiện tại hắn có làm gì với cậu, Ôn Nhiễm Nhiễm đều sẽ hoàn toàn chấp nhận.
Dươиɠ ѵậŧ sung huyết đã sớm sưng lên, lộ ra từ khe hở trong áo choàng tắm, qυყ đầυ to lớn trượt trên hạ bộ của Ôn Nhiễm Nhiễm, nhớp nháp ẩm ướt càng dễ dàng cọ xát hơn, cũng khiến cho hơi thở của Ôn Nhiễm Nhiễm trở nên dồn dập.
Đôi mắt câu nhân kia dường như đang âm thầm thúc giục, đồng tử ngấn lệ hỏi tại sao Địch Qua vẫn chưa có động tác.
Đầu tiên ngón tay đặt trên đường nối mỏng manh giữa hai chân Ôn Nhiễm Nhiễm .
Có lẽ bởi vì song tính nên âʍ ɦộ trên người Ôn Nhiễm Nhiễm hẹp hơn phụ nữ bình thường một chút.
Chỉ cần chọc một ngón tay vào là đã có thể cảm nhận được sự căng cứng quấn quanh ngón tay, càng đừng nói, sẽ chứa nổi dươиɠ ѵậŧ thô dài ở nửa người dưới Địch Qua.
"A…. Bên trong... vào thêm chút nữa!"
Du͙© vọиɠ do xuân dược mang đến làm bụng dưới Ôn Nhiễm Nhiễm trống rỗng.
Khi ngón tay kia thọc vào hoa huyệt càng giống như mở ra thêm một cánh cửa du͙© vọиɠ, khiến cho sự trống rỗng từ sâu trong đường hầm thêm rõ ràng.
Viền mắt Ôn Nhiễm Nhiễm rớt ra vài giọt lệ, bởi du͙© vọиɠ không được thỏa mãn, ngay cả giọng nói cũng mang theo tiếng nức nở. Cậu đưa hai tay xuống, cố gắng nắm lấy tay Địch Qua, để hắn có thể đẩy vào sâu hơn chút nữa.
Tiếng khóc mềm mại càng đốt lên cơn khô nóng trong cơ thể Địch Qua. Dươиɠ ѵậŧ dưới thân hắn dường như sắp nổ tung rồi, cộng với sự dụ dỗ trần trụi của Ôn Nhiễm Nhiễm, làm cho hắn ngay cả động tác khuếch động cũng có chút bạo nộ theo, chỉ sau vài động tác ngoáy ngoáy liền nhét thêm một ngón nữa vào.
“A~...... Nhanh, nhanh nữa......”
Tiểu huyệt chưa từng trải qua tình sự lại bị khuếch trương một cách thô bạo, lẽ ra cậu phải cảm thấy đau đớn vì hành động tàn nhẫn này, nhưng những cơn đau kia đều đã biến thành kɧoáı ©ảʍ mỹ mãn dưới tác dụng của xuân được, ép Ôn Nhiễm Nhiễm há hốc miệng, thở dốc thật dồn dập.
Người đang cố gắng khuếch động tiểu huyệt dường như cũng không ý thức được trạng thái của Ôn Nhiễm Nhiễm, động tác trên tay càng lúc càng bất chấp tàn nhẫn.
Âʍ đa͙σ bị khuấy động ùng ục rung động không ngừng co rút lại.
Khuấy động thô bạo thỉnh thoảng đυ.ng phải điểm mẫn cảm bên trong vách hang.
Nơi này chưa từng bị đυ.ng qua căn bản chịu không nổi loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn như vậy, cho dù chỉ là chọc ngoáy ngón tay, dưới đống kɧoáı ©ảʍ dày đặc, tần suất co rút của vách hầm càng lúc càng khẩn trương hơn.
Cuối cùng, trong một lần vô tình đưa đẩy, âʍ ɦộ chặt chẽ đã không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ tích tụ, run rẩy phun ra một dòng lớn chất lỏng nhớp nháp ấm nóng, tưới hết lên ngón tay còn đang khuấy động trong ở bên trong.