Chạm Đến Tim Em

Chương 2: Lộ rõ mục đích

Đường Dật trán đẫm mồ hôi:

- Bà có thôi đi không? Vấn đề bây giờ là công ty đang ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc, phận làm vợ không nghĩ cách giúp chồng, mà còn nói nhảm.

Ở trên sopha , Đường Tâm, con gái của Đường Dật nằm dài bấm điện thoại:

- Ba mẹ làm sao thì làm, một ngày con phải đi spa làm đẹp, ban ngày đi shopping, tối đi bar với bạn, con quen với cuộc sống này rồi, đừng bắt con làm thường dân trong khi trước nay con đều làm công chúa.

Mặt Đường lão gia căng thẳng mà nhăn lại:

- Mày nói sao? 18 tuổi rồi mà mày làm gì được cho nhà này chưa?

- Ba còn nói sao? Con nhỏ con hoang kia thì sao 20 tuổi làm gì được cho nhà này ngoài ăn bám chúng ta 20 năm nay.

Ăn bám 20 năm rồi sao? 20,20 đúng là một lứa tuổi đẹp…..

Cả ba nhìn nhau như hiểu ra ý gì đó, nét cười hiện rõ trên gương mặt của cả ba.

Tút ....tút....tút....

- con nghe đây ạ.

Giọng của Hiểu Lam đầy lo lắng.

Bên kia Đường lão gia ngọt ngào:

- cháu gái ngoan, chiều về nhà dùng cơm, mợ con có làm vài món con yêu thích.

Từ ngày vào trường X, Hiểu Lam dọn luôn vào kí túc, một phần vì muốn đi làm thêm, một phần vì muốn rời xa cái nơi mà cô đã luôn luôn nghĩ đó là gia đình của mình.

- Dạ.

Tắt máy xong cô ngỡ ngàng khi Khả Khả áp sát tai mình.

- là ai gọi cho cậu? Là bọn họ sao?

Hiểu Lam khẽ gật đầu.

- Phiền chết được, dọn qua nhà tớ ở đi. Vừa đủ tiện nghi, vừa có anh tớ rất đẹp trai nhen.

Hiểu Lam cười tươi rói:

- không sợ tớ ăn sạch anh trai bảo bối của cậu sao?

Khả Khả đáp lại ngay:

- rất là nôn nóng để được nhìn cậu xơi tái anh tớ đây.

....

Trời vừa chạp tối...

King kong....

- là Lam nhi sao, vào nhà đi con....

Đường phu nhân rạng rỡ , ngọt ngào lạ thường. Hiểu Lam làm sao quên được những trận đòn rôi, những lần vu oan trộm đồ mà bà ấy mang lại, vậy mà lần này bà ta diễn vỡ gì đây nữa.

- chị ngồi đi, lâu về nhà, em phụ mẹ nấu ít đồ cho chị tẩm bổ

Còn cô em họ đanh đá thường ngày đây sao? Hôm nay giả mèo khóc chuột cho ai xem chứ.

-Con về rồi sao?

Đường lão gia tay rít điếu thuốc tay bỏ vào quần, vẻ mặt đầy mưu mô xảo quyệt.

- con học hành cũng rất giỏi khiến ta nở mặt mày . Hôm nay có buổi tiệc lớn ở nhà hàng A, muốn con cùng cả nhà tham dự, lễ phục đã chuẩn bị xong rồi.

Hiểu Lam đoán được nguy hiểm tỏ vẻ đề phòng.

- con xin lỗi , con còn ít việc ở trường học.

Đường lão gia chặn ngang:

- yên tâm ta nhờ Đường Tâm gọi điện thu xếp cho con.

Không đợi Hiểu Lam trả lời ông nháy mắt cho Đường phu nhân:

- à à Lam nhi, lên phòng xem đồ chuẩn bị cho con nhé, xem có vừa vặn không, Tâm Tâm cùng chị lên thay đi con.

Đường Tâm vốn không ưa gì người chị quê mùa này.Nhưng mà vì sự nghiệp phía trước đành nuốt cục tức này lại vậy.

Hiểu Lam dáng người mảnh mai, cao gần mét bảy, da trắng, mắt to, tóc dài, đôi hàng mi cong tự nhiên, má lúng đông tiền xinh xắn.

Người ta nói người đẹp vì lụa, nhưng váy đẹp nhờ Hiểu Lam. Gương mặt xinh đẹp của cô làm chiếc váy hồng công chúa trở nên bồng bềnh khó tả. Kế bên là Đường Tâm với váy đỏ body sεメy.

Tuy là vòng nào ra vòng đó nhưng nét mặt gian xảo, ma mãnh khó lường.

Cả nhà bốn người được tài xế chở đến nhà hàng cao cấp nhất thành phố, nhà hàng A.

Bên trong đó thực sự có vài điều chờ đợi cô.

Thật ra, những nơi xa hoa này, không phải cô chưa từng đặt chân đến, mấy lần đi dự tiệc cùng giáo sư cùng Tư Đồ Khả Khả cô cũng đến rồi. Nhưng lần này sao cứ thấy hơi lạnh lạnh.

Bên trên tầng cao chót vót, một bàn đầy thức ăn được dọn sẵn. Phục vụ nhanh nhẹn:

- Đàm tổng đặc biệt nhờ chúng tôi tiếp đón Đường gia ạ.

Đường lão gia cười giòn giã:

- kkkk người nhà cả người nhà cả mà.

Cả nhà nhanh chống ngồi vào bàn. Đàm tổng vừa nhắc tới cũng xuất hiện.

Lão ta ngang ngửa tuổi với Đường lão gia, mặt mày nham nhở, bụng to như trống, miệng cười tươi rói:

- nhạc phụ đại nhân, nhạc mẫu đại nhân. Mời mời.

Liếc mắt nhìn sơ qua hai cô gái, ánh mắt hắn như thiêu đốt lên cơ thể họ nhưng nó quét ngang Đường Tâm, vẻ sεメy quyến rũ này có mê người không chứ, nhưng hắn rõ dãi khi thấy Hiểu Lam. Vẻ ngây thơ trong sáng này là dành cho hắn. Nuốt nước miếng vào trong hắn đá mắt với Đường Dật.

Đường phu nhân đưa cho Hiểu Lam ly rượu vang đỏ, đom đả giới thiệu:

- Lam Lam nhà tôi có chút hiểu biết về lĩnh vực kinh doanh, mặc dù công ty cậu nó đang khó khăn nhưng với năng lực của nó dư sức cứu công ty....

Hiểu Lam chưa hiểu ngọn ngành gì nhưng nhanh chóng cảm thấy nguy hiểm:

- cháu không uống được rượu.

Tên Đàm tổng nhanh nhảu:

- nhấp môi thôi tiểu thư.

Đường Tâm nhanh tay đẩy tay Hiểu Lam lên kề sát môi nhỏ, Hiểu Lam uống gần quá nữa ly, trạng thái mơ mơ màng màng nhanh chóng ập tới. Cơ thể dường như có chút nóng, từng cơn kéo đến, khiến cô như muốn nổ tung...cảm giác này.....