Nuông Chiều (Sản Nhũ)

Chương 23: Em đang rửa bát

Thẩm Ngôn hít sâu một hơi, anh bế Sơ Hạ lên giúp cô lau tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt đi, “Chúng ta ăn cơm trước.”

Sữa chảy một đường xuống huyệt khẩu rồi cùng với mật dịch chảy dọc theo đùi Sơ Hạ, hình ảnh này quả thực như đang khiêu chiến tự chủ của Thẩm Ngôn.

Sáng sớm đã vận động kịch liệt, Sơ Hạ đã có chút đói, nhưng nhìn vυ' vẫn đang chảy ra sữa tươi, cuối cùng cô nhịn không được ngồi trên đùi Thẩm Ngôn.

“Sữa chảy ra.”

Thẩm Ngôn liền vùi đầu vào trước ngực cô hút sữa, nháy mắt trong miệng anh tràn ngập mùi sữa tươi.

Sau khi uống sữa xong, Thẩm Ngôn cũng không làm gì khác, anh ôm Sơ Hạ đến một cái ghế khác để cô ngồi xuống rồi đưa bát đũa cho cô.

Nhìn dươиɠ ѵậŧ vẫn đang dựng đứng của Thẩm Ngôn, Sơ Hạ do dự một lát nhưng vẫn duỗi tay định chạm vào nó, “Em có thể giúp anh.”

Thẩm Ngôn đè tay cô lại mà nhẹ nhàng vuốt ve, “Không cần, ăn cơm trước đi.”

Đương nhiên Thẩm Ngôn vẫn chưa thỏa mãn, vừa rồi khi biết Sơ Hạ sắp cao trào, anh đột nhiên nảy ra kế khiến cô chủ động.

Không ngờ Sơ Hạ lại đột nhiên làm như thế, thường xuyên qua lại khiến thời gian đã muộn hơn ngày thường.

Đêm qua cô bị anh quấn lấy nên cũng ăn rất ít, nếu hôm nay lại không ăn cơm đầy đủ thì sẽ không tốt cho dạ dày.

Nghe Thẩm Ngôn nói thế, Sơ Hạ cũng không nói thêm gì nữa, cô vùi đầu ăn cơm.

Tài nấu nướng của Thẩm Ngôn rất tốt, điểm này Sơ Hạ phải công nhận.

Ba mẹ Thẩm Ngôn hằng năm đều ở nước ngoài, khi cô còn nhỏ, ba mẹ đi công tác, cô liền đến nhà Thẩm Ngôn cọ cơm.

Có đôi khi Thẩm Ngôn cũng tự xuống bếp nấu cho cô ăn.

Sau khi cơm nước xong, Sơ Hạ xung phong nhận việc đi rửa bát.

Thẩm Ngôn ngồi ở bàn ăn nhìn bóng người trong phòng bếp, tạp dề trên người Sơ Hạ xộc xệch làm lộ ra cặρ √υ' bự, trên núʍ ѵú còn dính chút sữa tươi.

Cặp mông trắng nõn che kín vệt đỏ, theo động tác của cô, anh thậm chí còn có thể nhìn thấy tiểu huyệt bị thao còn chưa hoàn toàn khép lại kia cùng với mật dịch chảy ra huyệt khẩu.

Dâʍ ŧᏂủy̠ nhỏ giọt xuống sàn, Thẩm Ngôn cũng nhịn không nổi nữa, anh vào phòng bếp đứng phía sau Sơ Hạ, sau đó trực tiếp cắm dươиɠ ѵậŧ vào.

“A ~”

Cảm giác đột nhiên căng trướng khiến Sơ Hạ nhịn không được rêи ɾỉ một tiếng, chiếc bát trong tay cô cũng rơi vào bồn rửa bát.

Sơ Hạ quay đầy trừng Thẩm Ngôn một cái, cô bất mãn nói, “Em đang rửa bát.”

Cái liếc mắt này của cô đối với Thẩm Ngôn cũng chẳng có chút lực uy hϊếp nào, ngược lại càng giống như làm nũng hơn.

Anh tăng lực độ dưới thân, “Không có việc gì, em làm việc của em, anh bận việc của anh.”

Lúc này Thẩm Ngôn cắm vô cùng sâu, mỗi một lần đều cắm đến hoa tâm, Sơ Hạ sướиɠ đến mức chân run rẩy.

Cô cũng không còn tâm trí để lo rửa bát nữa, cô nghiêng đầu nhìn Thẩm Ngôn, “Muốn hôn.”

Thẩm Ngôn vẫn giữ tư thế đang cắm vào này, anh xoay người cô lại, sau đó bế cô ngồi lên bàn, bắt đầu mạnh mẽ ra vào.

“A... Ưʍ... Quá... Quá sâu... Sắp hỏng rồi...”

Sơ Hạ bị thao đến ý thức tan rã, miệng nhỏ chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ đứt quãng.

Thẩm Ngôn khom lưng bế cô lên đi đến cửa sổ sát đất.

Nhìn đường xá bên ngoài, Sơ Hạ có chút sợ hãi, cô vùi đầu vào cổ Thẩm Ngôn, “Đừng làm ở chỗ này, sẽ bị người khác nhìn thấy.”

Có lẽ là dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ có khả năng sẽ bị người khác nhìn thấy, Sơ Hạ cao trào.

Chất lỏng ướt nóng tưới lên qυყ đầυ của Thẩm Ngôn, dươиɠ ѵậŧ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến run rẩy trong tiểu huyệt.

“Có người thấy không phải càng tốt sao? Để bọn họ xem Hạ Hạ có bao nhiêu dâʍ đãиɠ, tiểu huyệt em cứ cắn chặt dươиɠ ѵậŧ của anh không buông.”

Tư thế này khiến dươиɠ ѵậŧ cắm vào rất sâu, không bao lâu sau Sơ Hạ liền cao trào lần hai, dâʍ ŧᏂủy̠ theo đùi Thẩm Ngôn chảy xuống sàn nhà.

Thẩm Ngôn ôm cô trở về phòng bếp, nửa người trên của Sơ Hạ dựa vào bàn cơm, một chân cô bị nâng lên, thiếu niên tiếp tục đưa đẩy dươиɠ ѵậŧ ra vào, mép huyệt khẩu đã xuất hiện bọt trắng.

Thẩm Ngôn mạnh mẽ ra vào mấy trăm cái rồi mới bắn tinh vào hoa huyệt.

Theo động tác rút dươиɠ ѵậŧ ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng theo đó mà chảy ra khỏi huyệt khẩu.