Lam Lệ và Sở Tần Binh rõ ràng không nỡ xa Sở Lê. Hạ Vân Độ liền đưa Sở Lê về nhà cùng hai người.
Sở Lê dựa vào người Hạ Vân Độ xem tivi, dáng vẻ xem tivi không chớp mắt của cô khiến Hạ Vân Độ cảm thấy hơi không thoải mái. Lúc trước, tất cả mọi sự chú ý của Sở Lê đều chỉ dành cho anh.
Hạ Vân Độ vén áo phông của cô lên, vuốt ve eo cô. Sở Lê cảm thấy hơi nhột, nhanh chóng vặn vẹo thân thể: “Ông xã, anh nhìn kìa... Bọn họ thật ngốc!”
“Lê bảo bối, muộn rồi, chúng ta về ngủ thôi.” Hạ Vân Độ duỗi tay xuống dưới, vuốt ve mông cô.
“Xem chút nữa là hết rồi.” Sở Lê đã lâu không được xem tivi, mà trong chương trình này còn có cả Lâm Vũ.
“Bảo bối, không thể không nghe lời.” Hạ Vân Độ vươn tay thăm dò trong quần Sở Lê, trượt vào trong quần, chuẩn dị trượt xuống. Sở Lê ôm lấy Hạ Vân Độ, mặt mũi đỏ bừng. Hạ Vân Độ cách một lớp vải cũng có thể cảm nhận được nơi đó của cô đã ướŧ áŧ lắm rồi. Anh ôm lấy Sở Lê.
Thời gian bây giờ đã rất muộn, bố mẹ Sở Lê đều đã đi ngủ rồi. Trên đường lên cầu thang, ngón tay của Hạ Vân Độ đã tiến vào bên trong qυầи ɭóŧ, trêu đùa âm đế.
“Ưʍ...” Sở Lê vòng tay ôm lấy Hạ Vân Độ: “Daddy ơi, muốn...”
Toàn thân Hạ Vân Độ, đến cả lỗ chân lông cũng hoàn toàn tê dại. Anh đóng cửa phòng ngủ lại, đặt Sở Lê lên giường, nhanh chóng kéo quần dài và cả qυầи ɭóŧ của cô xuống, vùi đầu vào giữa hai chân cô mà liếʍ láp dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từ mật huyệt.
“Daddy... daddy... Ưʍ... Chậm một chút... Nhiều nước quá...” Sở Lê nhìn thấy đầu lưỡi của Hạ Vân Độ liếʍ láp âʍ ѵậŧ của mình. Mật huyệt của cô bị anh liếʍ sưng lên, âm đế phình to ra như quả anh đào. Hạ Vân Độ dùng chóp mũi cọ qua nơi đó, Sở Lê thoải mái gần chết.
Hạ Vân Độ nắm lấy hai chân Sở Lê, luồn ngón tay vào trong khe hở của những ngón chân của cô, gập hai chân cô lại. Mật huyệt lập tức mở ra, có thể nhìn thấy được nơi đó của cô đang không ngừng phun nước. Bởi vì eo của cô bị nâng lên, nên nước ở bên trong đều chảy về phía cúc huyệt.
“A...”
Sở Lê nhìn thấy nước ở thân dưới mình chảy ra lênh láng thì lo lắng: “Làm ở nhà, tè ra thế này thì phải làm sao bây giờ...” Hiện giờ bàng quang của Sở Lê không nhịn được nữa, cô thực sự rất muốn đi tiểu. Cơ thể cô rất mẫn cảm, cứ hưng phấn là muốn phun nữa, nhưng đang ở nhà bố mẹ nên cô rất xấu hổ.
“Cái lỗ dâʍ đãиɠ này chờ về nhà thì chơi.” Hạ Vân Độ nắm tay Sở Lê, đặt lên trên dươиɠ ѵậŧ của mình.
“Daddy nỡ sao?” Sở Lê cố tình dạng hai chân ra, mật huyệt khẽ hé mở, cô phát ra những tiếng rêи ɾỉ từ cổ họng: “Daddy bắn vào đi... muốn...”
Hạ Vân Độ rất thích nhìn Sở Lê như thế này, nhưng không thể làm ở đây được.
“Daddy...” Sở Lê vòng chân móc lên người Hạ Vân Độ: “Ngứa quá, yêu thương em đi...”
Hạ Vân Độ ôm Sở Lê vào phòng tắm, nhưng phòng tắm cách âm cũng không tốt. Hạ Vân Độ nhét qυầи ɭóŧ của mình vào miệng Sở Lê, để cô quỳ gối trên thảm bên bồn tắm, còn anh thì nắm dươиɠ ѵậŧ ngắm vào hậu huyệt của cô.
“Ưʍ... ưʍ...”
Mật huyệt của Sở Lê trống rỗng, cô muốn Hạ Vân Độ nhét tay vào, nhưng kɧoáı ©ảʍ từ hậu huyệt đẩy tới, khiến cô không kiềm chế nổi mà lập tức phun nước ra.
“Có phải cái lỗ nhỏ phía trước của em muốn lắm không? Khi về nhà có thể nhét gậy chạy bằng điện vào nơi đó được không?”
Hạ Vân Độ nhìn bóng lưng thẳng tắp của Sở Lê: “Em thoải mái không?” Hạ Vân Độ nhanh chóng đâm vào rút ra, hai cánh tay ấn lên tay Sở Lê, nước trong mật huyệt của cô văng ra liên tục.
“Ưʍ... A...” Sở Lê nằm trên bồn tắm, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ cao trào sau khi Hạ Vân Độ xuất tinh. Sau khi Hạ Vân Độ rút dươиɠ ѵậŧ ra thì lại vươn tay tách miệng huyệt của cô ra: “Có muốn daddy để tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở bên trong không?”
“Kẹp chặt chân lại.”
Hạ Vân Độ nhéo eo Sở Lê một cái: “Cứ giữ như thế, daddy ra xe một chuyến.”
Hạ Vân Độ lấy chiếc qυầи ɭóŧ trong miệng Sở Lê ra.
“Daddy nhanh lên một chút...” hai mắt Sở Lê phiếm hồng. Cô chổng mông lên, Hạ Vân Độ mặc quần áo đi ra khỏi phòng tắm rồi nhanh chóng quay về. Anh cầm trong tay một cây gậy nhựa màu đen vừa mới bóc tem, đặt lên miệng Sở Lê. Sở Lê lập tức liếʍ ướt nó, đôi mắt tràn đầy sương mù: “Phía trước cũng muốn... Muốn daddy làm.”
Cây gậy lập tức được nhét vào trong cúc huyệt của Sở Lê, trở thành cái nút bịt hậu môn của cô. Sở Lê không nhịn được mà rên lên một tiếng, âm thanh nhuồm đầy du͙© vọиɠ.
“Bảo bối tuyệt lắm.” Hạ Vân Độ giống như một đứa trẻ được cho kẹo, cúi đầu hôn lên khe mông Sở Lê.
Hạ Vân Độ ôm lấy Sở Lê, Sở Lê nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của Hạ Vân Độ, đẩy nó về phía cái lỗ phía trước của mình. Cô thấp hơn Hạ Vân Độ rất nhiều, chỉ có thể kiễng chân lên: “Daddy... giúp con...”
Hạ Vân Độ ôm lấy Sở Lê: “Bảo bối đừng rên nữa, ngoan nào.”
Hạ Vân Độ hôn Sở Lê, nhét côn ŧᏂịŧ vào trong mật huyệt của cô. Sở Lê không kêu lên được, chỉ có thể nắm chặt lấy bả vai Hạ Vân Độ, thoải mái đến mức chỉ có thể dùng đầu lưỡi đáp lại anh.
Mỗi lần Hạ Vân Độ đều rút côn ŧᏂịŧ của mình ra một nửa, sau đó lại đột nhiên đâm vào. Trong phòng tắm tràn đầy tiếng nước giao hợp. Hạ Vân Độ rút thứ to lớn của mình ra, qυყ đầυ dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠: “Bảo bối, âm thanh quá lớn.”
“Muốn... Muốn... Daddy cho con... Bên trong khó chịu quá, khó chịu quá...” Sở Lê bây giờ đã bị tìиɧ ɖu͙© làm cho choáng váng đầu óc. Hạ Vân Độ hôn lên môi cô: “Ngày mai về nhà.”
“Daddy liếʍ giúp con một chút.”
Trên giường, Hạ Vân Độ ngậm lấy tiểu huyệt của Sở Lê. Sở Lê vặn vẹo hông, hai ngón tay của anh ở trong cơ thể cô, khuấy đảo liên tục. Sở Lê nắm chặt ga giường, một dòng nước ấm phun ra ngoài. Hạ Vân Độ kéo hai chân cô ra, chống lên cạnh giường.
Hạ Vân Độ muốn nhổ thứ trong hậu môn ra giúp Sở Lê, Sở Lê lại ghé sát vào tai anh: “Daddy không muốn đợi đến ngày mai về nhà sao?”
Sở Lê bị đè lên giường, hôn rất lâu.
Ăn sáng xong xuôi, Hạ Vân Độ liền đưa Sở Lê về nhà. Vừa mới đóng cửa phòng lại, Hạ Vân Độ liền ngậm lấy môi Sở Lê, đồng thời nhanh chóng cởϊ qυầи áo của cô ra. Hai người vừa hôm vừa tiến vào thư phòng.