“A a a a…… Lâm Thành anh là tên khốn, a anh…… sao anh dám vừa gọi điện thoại vừa thao a! Xấu hổ chết mất thôi!” Ngoài miệng Tô Vũ Thi oán trách, nhưng động tác hai chân lại càng banh rộng, ngồi lên côn ŧᏂịŧ dựng đứng nhấp nhô không ngừng, thân thể mềm mại càng lay động nhiều hơn, thực phối hợp từng cú nhấp của anh mà liên tiếp kêu lên dâʍ đãиɠ.
“Em không cảm thấy như vậy càng phấn khích hơn sao?” Lâm Thành buồn cười nói, bàn tay to càng hung hăng bóρ ѵú, xoa đùi cô mạnh hơn, cây gậy thịt thô dài bên dưới liên tục đỉnh đỉnh, xoay vòng trong huyệt động non mềm của cô.
Tô Vũ Thi bị cắm ngày càng sảng khoái, linh hồn nhỏ bé đều mau phải tan rã, căn bản là không còn đủ ý thức trả lời vấn đề của Lâm Thành, cái miệng nhỏ phía trên chỉ có thể há lớn kêu lên ân ân a a, kêu đến càng da^ʍ càng lớn.
Rồi cô lại nghĩ đến Tống Duy Hưng cũng nghe được tiếng kêu dâʍ đãиɠ của cô, nói không chừng còn có ý muốn chơi cô, vừa nghĩ đến điều đó, Tô Vũ Thi không hiểu sao càng thêm hưng phấn.
Hơn nữa gậy thịt thô dài của Lâm Thành đang hung hăng đâm chọ trong nhục huyệt của cô, đỉnh sâu đến tận tử ©υиɠ cọ xát, cảm giác của cô hiện tại đặc biệt sảng, sảng đến độ gần như chịu không nổi muốn ngất đi.
“A……nhanh lên, anh lại nhanh một chút… Em muốn tới, sắp tới rồi, a a, anh…đừng mà … Ha a a a a a!” Vừa bị bạn trai cắm rút côn ŧᏂịŧ mãnh liệt, tâm trí lại nghĩ đến người đàn ông khác muốn chơi mình.
Tô Vũ Thi thế nhưng ở trong tâm trạng như vậy mà nghênh đón cao trào, thân thể mềm mại dựa sát vào l*иg ngực dày rộng của Lâm Thành, tiểu huyệt thít chặt, co rút liên tục, vách thịt bên trong không ngừng tuôn ra dâʍ ŧᏂủy̠.
Mỗi lần côn ŧᏂịŧ to lớn đó cắm vào, từ miệng huyệt liền bắn ra tung tóe dâʍ ŧᏂủy̠, văng tứ tung làm cho cặp đùi săn chắc của Lâm Thành cũng ướt dầm dề một mảng lớn.
Đêm nay, trong lúc ngủ say, Tô Vũ Thi đã làm một giấc mộng xuân, thế nhưng trong đó cô lại mơ thấy mình bị Tống Duy Hưng chơi tiểu huyệt.