Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc

Quyển 11 - Chương 36: Công lược tội phạm vũ trụ cấp sss

Mười ba năm trước, Liên minh đế quốc Tinh Tế có một hành tinh được gọi là “Bàn tay Thượng Để”, khoa học kỹ thuật và nền văn minh trên hành tinh đó phát triển cực cao, dẫn đầu và vượt xa toàn bộ nền khoa học kỹ thuật của các hành tinh khác.

Cái này không chỉ vì Liên minh đầu tư một nguồn tài chính lớn vào đó mà còn vì những người có tư cách sinh sống trên “Bàn tay Thượng Để” đều là những nhà khoa học có chỉ số thông minh vượt xa người bình thường.

Hành tinh có tên “Bàn tay Thượng Đế” cũng giống y như ngục giam Liên minh, bên trên chỉ có duy nhất một tòa kiến trúc, đương nhiên, cũng không phải là ngục giam dùng để giam giữ phạm nhân mà là phòng thí nghiệm dùng để nghiên cứu khoa học.

Trong đám nhà khoa học đó, người dẫn đầu là tiến sĩ Diệp Hưởng. Diệp Hưởng là nhân tài được coi trọng nhất ở Liên minh, ngay cả hiện nay, rất nhiều vũ khí có lực sát thương mạnh đều do Diệp Hưởng phát minh ra. Hai mươi năm trước, Diệp Hưởng không thỏa mãn với việc tạo ra vũ khí gϊếŧ người lạnh băng nữa, ông ta bắt đầu nuôi cấy ra một người nhân tạo.

Ông ta chọn lọc từ trong hàng trăm vạn người, lựa chọn tϊиɧ ŧяùиɠ và trứng có nguồn gen tốt nhất, lại trải qua công đoạn cải tạo gen, tạo ra người nhân tạo hoàn mỹ nhất... cũng là “con người” cường đại nhất.

Có lẽ dùng từ “con người” để thay thế là vì vũ khí thì không cần tình cảm, thế nên từ đầu tới cuối, Diệp Hưởng không hề cấy ghép hệ thống tình cảm cho “hắn” mà chỉ cho “hắn” bản năng tuyệt đối phục tùng người sáng tạo ra mình.

Thực nghiệm của Diệp Hưởng thất bại liên tiếp trong sáu năm, sản phẩm thất bại không ngừng xuất hiện, tạm thời được gọi là “vũ khí hình người”, bởi vì vấn đề xung đột gen nên những “vũ khí hình người” này đều mất đi chức năng sinh lý chỉ sau ngày thứ ba ra đời, cũng chính là “chết đi”.

Một đám sản phẩm thất bại lần lượt bị ném vào bếp lò thiêu rụi.

Vào mùa đông năm thứ sáu:

“vũ khí” hoàn mỹ nhất rốt cuộc cũng xuất hiện. Hắn sống qua ngày thứ ba, tốc độ tiếp thu tri thức cực kỳ khủng khϊếp, quan trọng nhất là hắn thực sự có tác dụng như một “vũ khí”, cho dù là sức mạnh cơ thể hay sức mạnh tinh thần thì hắn đều ở cấp bậc cao nhất.

Diệp Hưởng đặt tên cho vũ khí mà mình mới nghiên cứu chế tạo ra này là:

Diệp Mạt. “Diệp” lấy theo họ của ông ta, còn “Mạt” là vì đây là sản phẩm cuối cùng của Diệp Hưởng, một sản phẩm hoàn mỹ không thể bắt bẻ.

Một năm sau khi Diệp Mạt xuất hiện, dưới ngọn lửa thiêu đốt của vũ trụ:

“Bàn tay Thượng Để” nổ mạnh thành tro bụi, trên hành tinh đó, ngoại trừ Diệp Mạt ra, không còn một ai sống sót.

Liên minh Tinh Tế chấn động vì vụ việc này, bởi vì sự nguy hiểm của hắn, lại vì sức mạnh trước giờ không thể đánh giá được hết trên người hắn mà Liên minh cùng bỏ phiếu và ra quyết định, đối với Diệp Mạt, chỉ được phép bắt, không được phép gϊếŧ.

Người của Liên minh đuổi bắt Diệp Mạt suốt hai năm, mỗi lần hành động đều kết thúc trong sự thiệt hại nặng nề về người của phía Liên minh. Nhưng đến năm thứ hai, Diệp Mạt lại chủ động xuất hiện trước mắt mọi người, thái độ của hắn rất tốt, thậm chí còn chủ động theo người của Liên minh tiến vào trong ngục giam.

Sau đó, người ở ngục giam liên tục chết đi. Đầu tiên là gã hàng xóm Cecil của hắn, rồi tới Tiêu Tiêu, cuối cùng là trưởng ngục giam và quân lính... Giống như việc hắn có thể dễ dàng hủy diệt sự sống của “Bàn tay Thượng Đế”, hắn cũng có thể dễ dàng khiến cho tất cả mọi người tự tay kết thúc sinh mệnh của mình, chỉ có khác là, hắn không hủy hoại hành tinh này.

Đến lúc này, người của Liên minh mới không dám phải bất kỳ ai tới gần hắn nữa, mà chỉ hình thành một phòng tuyến bên ngoài hành tinh này, không ai có thể tiến vào, cũng không ai có thể rời đi.

Nhưng giờ xem ra, phòng tuyến kia đã bị hủy diệt trong tình huống không ai biết rõ, Diệp Mạt, hắn hoàn toàn có khả năng để làm được việc này.