Dương Cảng Quân cau chặt mày.
Đã sống đến từng tuổi này, tất nhiên hắn biết ngay tiếng này là tiếng gì. Nhưng trong lòng hắn vẫn thấy khó hiểu, trong nhà trừ hắn ra chỉ có con trai và con gái của hắn, không thể nào là âm thanh phát ra khi hai đứa con của hắn đang làʍ t̠ìиɦ chứ?
Cơ mà tiếng động rất rõ ràng, dù Dương Cảng Quân không muốn thừa nhận suy đoán trong lòng mình nhưng hắn vẫn muốn đi xem thử tình hình ra sao.
Dương Cảng Quân thả chậm bước chân, từ từ đi về hướng phát ra âm thanh.
Cảnh tượng trước mặt khiến mắt hắn trợn trừng, trong nhất thời kinh ngạc đến nỗi không thể chấp nhận.
Dự cảm xấu trong lòng hắn đã trở thành sự thật, con trai và con gái của hắn đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ làm chuyện bậy bạ ngay trong phòng bếp!
Trong vài giây đó, trong đầu hắn hiện lên vô số hình ảnh.
Hắn sốc đến mức đờ người.
Trong phòng bếp, cặp anh em đang hừng hực như lửa, từ góc độ này hắn có thể nhìn thấy côn ŧᏂịŧ thô dài của Dương Tông Hoa đang ra vào trong tiểu huyệt giàn giụa dâʍ ŧᏂủy̠ của Dương Tuyết Mai.
Thậm chí hắn còn có thể nhìn thấy mỗi lần côn ŧᏂịŧ ra vào sẽ kéo theo cả thịt mềm đỏ hồng trong tiểu huyệt.
Đúng là hết sức dâʍ ɭσạи.
Không hiểu sao Dương Cảng Quân không có cảm xúc như hắn nghĩ, hắn có kinh ngạc, có khó tin nhưng không hề có tức giận, trái lại mắt hắn cứ dán chặt vào hình ảnh con trai và con gái của mình đang mây mưa cuồng nhiệt.
Hắn sao vậy?
Hạ thân của Dương Cảng Quân đã có phản ứng, cứ như được kêu gọi mà ngẩng đầu lên, đũng quần phồng to, cực kỳ khó chịu.
Tiếng hít thở của Dương Cảng Quân trở nên gấp gáp hơn.
"Ưʍ... anh chơi em, côn ŧᏂịŧ của anh to quá, thao người ta sướиɠ chết đi được, ưm a... tiếp đi, xin anh đừng dừng lại, mạnh hơn nữa đi." Dương Tuyết Mai rêи ɾỉ một cách lẳиɠ ɭơ.
"Thao chết em, đồ đĩ nhỏ, đúng là thiếu thao, dám ăn mặc lẳиɠ ɭơ thế này để quyến rũ anh trai ruột, xem anh thao em này!" Dương Tông Hoa thở dốc, côn ŧᏂịŧ đâm rút liên tục, không ngừng nghỉ một giây một phút nào.
Qυყ đầυ nóng rẫy liên tục đâm sâu vào tận tử ©υиɠ, cứ như muốn cạy miệng tử ©υиɠ ra mà cắm thẳng vào trong.
"Mai Mai sao vậy?"
Dương Tuyết Mai chợt trợn to mắt, cô cắn chặt môi dưới đến suýt bật máu, hai tay bấu chặt lấy tay anh trai, móng tay đâm sâu vào người Dương Tông Hoa, cô cuống cuồng nhìn anh mình: "A... anh ơi..."
Trong lúc mơ màng, hình như cô nhìn thấy một bóng người đang đi về phía cửa phòng bếp.
Dương Tuyết Mai giật mình thon thót, chẳng lẽ ba đã phát hiện cô và anh trai quan hệ với nhau và đang nghe lén? Hình như nãy giờ không còn nghe thấy tiếng nói chuyện điện thoại của ba nữa.
Dương Tuyết Mai càng nghĩ càng sợ, tiểu huyệt thít lại, cắn chặt côn ŧᏂịŧ thô dài nóng hổi bên trong.
"A... shh..."
Dương Tông Hoa xuýt xoa vì bị kẹp chặt, bây giờ anh cũng nhận ra Dương Tuyết Mai khác thường, hỏi nhỏ: "Sao vậy em?"
"A... đừng... dừng lại đi anh, anh có nhận ra không, nãy giờ không nghe thấy tiếng ba nói chuyện điện thoại nữa?" Dương Tuyết Mai thấp giọng nói với Dương Tông Hoa.