Em Là Của Anh Mãi Mãi

Chương 11: Đi chơi cùng nhau

Sau khi Chu Đình Phong thi đại học xong, anh liền sắp xếp lại công việc và thực hiện lời hứa đưa Bạc Ánh Linh đến biển chơi.

May mắn sao ngày mà cả hai đi du lịch là một ngày đẹp trời, ánh nắng chiếu sáng và lan tỏa khắp mọi nơi, tạo ra một khung cảnh tuyệt đẹp và rực rỡ. Ngay cả hoa ở ven đường cũng đua nhau nở rộ, tạo ra một màu sắc đầy sức sống và tươi mới.

Khi đến nơi, Chu Đình Phong giúp Bạc Ánh Kinh vận chuyển đồ và đưa lên bãi biển. Họ chọn một chỗ đẹp để đặt chiếc khăn trải xuống cát và bắt đầu tắm biển. Chu Đình Phong bắt đầu trổ tài lướt sóng, còn Bạc Ánh Linh thì thích thú xem anh vui chơi, cô còn lên tiếng nhắc nhở anh…

"Cẩn thận đấy…!"

Chu Đình Phong lướt sóng một lúc. Sau đó anh chuyển sang việc Bạc Ánh Linh xuống biển chơi cùng. Cả hai cùng nhau chạy nhảy trên cát trắng và đùa nước với nhau. Lúc Chu Đình Phong đang chạy trên bờ biển, thì Bạc Ánh Linh đang bơi trong biển xanh biếc. Anh nhanh chóng chạy về phía cô và nhảy xuống nước, tạo ra những đợt sóng nhỏ…

Sau khi tắm biển xong, Chu Đình Phong và Bạc Ánh Linh cùng đi dạo trên bãi biển và tận hưởng không khí trong lành của biển cả.

Chu Đình Phong nhìn đồng hồ mới bốn giờ chiều, anh liền nảy ra ý tưởng hay ho muốn đề xuất với Bạc Ánh Kinh…

"Em muốn ăn hải sản không?"

Bạc Ánh Linh gật đầu, sau đó cả hai thuê xe đến một nhà hàng hải sản ven biển để tận hưởng bữa ăn chiều, miễn sao họ có thể trở về trước tám giờ tối là được…

"Anh gọi món lẩu hải sản rồi đấy, anh cũng muốn nếm thử vị hải sản trực tiếp như thế này!"

Cả hai mỉn cười vui vẻ và bắt đầu chuẩn bị cho bữa tiệc hải sản. Chu Đình Phong lấy một chiếc nồi và đổ nước vào, còn Bạc Ánh Linh lấy một vài loại rau củ đã được thái nhỏ cho vào nồi đun sôi. Cả hai thi nhau trổ tài nấu ăn, cười đùa với nhau và tận hưởng khoảnh khắc hạnh phúc này…

"Lâu lắm rồi em mới được chơi vui như thế này, cảm ơn anh!"

Chu Đình Phong yên lặng suy nghĩ một lúc, sau đó anh lại vui vẻ đáp lời Bạc Ánh Linh…

"Nếu em thích thì sau này chúng ta sẽ đi thêm nhiều nơi nữa…"

Cả hai lại nhìn nhau mỉm cười hạnh phúc, họ tiếp tục tận hưởng khoảnh khắc đẹp đẽ này và tình yêu của họ dường như đang tràn ngập khắp không gian.

Khi mặt trời bắt đầu lặn xuống đường chân trời, khung cảnh hoàng hôn tại bãi biển trở nên vô cùng đẹp mắt. Ánh nắng vàng rực rỡ của chiều tà lan tỏa khắp bãi biển, tạo ra một bầu không khí ấm áp và lãng mạn. Những đám mây trắng xóa và đầy màu sắc phản chiếu ánh nắng chiều, tạo ra một bầu trời rực rỡ với các sắc thái màu đỏ, cam, vàng, tím.

Các tia nắng cuối cùng chiếu sáng trên bề mặt của biển, tạo ra một bức tranh đầy màu sắc và độc đáo.

Ánh nắng cuối cùng của ngày cũng lan tỏa trên bề mặt biển, tạo ra những đường nét vàng rực rỡ trên mặt nước. Bãi cát trắng tinh khôi dường như được phủ một lớp vàng óng ánh. Không khí trở nên mát mẻ và dễ chịu hơn sau một ngày nắng nóng.

Các con sóng dần trở nên êm đềm hơn và lướt nhẹ trên bờ cát. Tất cả tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp và yên bình, khiến người ta cảm thấy thật sự thư giãn và tận hưởng cuộc sống.

Sau khi ăn xong, Chu Đình Phong dẫn Bạc Ánh Linh đi dạo trên biển, sau đó cả hai chợt dừng lại, với ánh hoàng hôn rực rỡ phía sau lưng. Chu Đình Phong khẽ nhìn Bạc Ánh Linh và cảm nhận được trái tim của anh đang rung động.

Chu Đình Phong nhẹ nhàng nắm lấy tay Bạc Ánh Linh và kéo cô lại gần, dịu dàng nhìn thẳng vào mắt cô.

Cả hai đều cảm thấy thời gian dường như đang dừng lại, chỉ còn lại hai người họ trong thế giới riêng của mình. Chu Đình Phong nhẹ nhàng đưa tay lên má nữ Bạc Ánh Linh, cảm nhận được mùi hương của cô, sau đó dịu dàng hôn lên đôi môi mềm mại của cô.

Cả hai đều cảm thấy những cảm xúc mãnh liệt đang tràn ngập trong họ: tình yêu, hạnh phúc và sự hoàn hảo. Họ tiếp tục hôn nhau, như một đại dương của tình yêu đang tràn ngập trên bờ biển. Cả hai đều cảm thấy hạnh phúc và đầy hy vọng về tương lai của họ.

Bầu trời và biển cũng chứng kiến tình yêu đẹp đẽ của hai người này, cảm giác yên bình và tình yêu đang tràn ngập khắp không gian.

Sau khi hôn nhau được một lúc, Chu Đình Phong nhẹ nhàng buông Bạc Ánh Linh ra, anh lấy cớ đi dọn đồ để xua tan bầu không khí ngại ngùng giữa hai người bọn họ.

Trong lúc Chu Đình Phong dọn đồ, Bạc Ánh Linh lại ngồi một mình trên bờ biển, nhìn xa xa về phía đại dương. Trong đầu cô, những suy nghĩ về Chu Đình Phong đang dâng lên như một dòng sông chảy mãi không ngừng.

Bạc Ánh Linh không thể ngừng suy nghĩ về việc Chu Đình Phong đã hôn cô, cảm giác hạnh phúc cứ thế tràn ngập trong lòng cô. Cô không thể tin được rằng một người hoàn hảo như anh lại chọn cô giữa muôn vàn những cô gái hoàn hảo khác.

Bạc Ánh Linh nhớ lại từng khoảnh khắc mà hai người đã trải qua cùng nhau, những lần cười đùa trên lớp, những lần trò chuyện trong thư viện và những lần an ủi nhau mỗi khi đối phương gặp trắc trở trong cuộc sống.

Bạc Ánh Linh cứ thể cảm thấy hạnh phúc và không thể ngừng cười. Tuy nhiên, cô cũng có một số lo lắng và băn khoăn về tương lai của cả hai. Cô tự hỏi liệu cô có đủ sức mạnh và kiên nhẫn để xây dựng một mối quan hệ lâu dài với anh hay không? Cô cũng lo lắng rằng liệu tình yêu của họ có đủ lớn để đối mặt những trắc trở sắp xảy ra hay không...