Thôi Miên Người Mẹ Xinh Đẹp

Chương 7: Bắn tinh trong khi nhìn mẹ bị sỉ nhục

Thật ngoạn mục! Tôi gần như hét lên! Đôi môi mềm mại của mẹ bị ép vào hai cây đại bác, đôi môi mỏng tô son bóng hồng bị hai ©ôи ŧɧịt̠ ép vào vô cùng khó khăn, chiếc lưỡi mảnh khảnh mềm mại bị kẹp giữa hai cây đại bác, chỉ có thể yếu ớt treo lơ lửng giữa khe hở của hai ©ôи ŧɧịt̠, thỉnh thoảng chút nước bọt sẽ trượt xuống.

Vẻ ngoài xinh đẹp của mỹ nữ đã khơi dậy du͙© vọиɠ thú tính điên cuồng của cả hai, hai khẩu đại bác khổng lồ ra vào đồng thời khiến mẹ tôi rêи ɾỉ một cách chật vật.

“Ưmmmm… Ahhhhh… Ahhhh… ưmmmm…” Mẹ rêи ɾỉ trong khổ cực, hai khẩu súng khổng lồ hung hăng đâm từ trái sang phải, đôi tay ngọc của mẹ không nhịn được đè lên cơ bụng màu đồng rắn chắc của hai người, theo bản năng muốn đẩy hai người họ ra.

Nhưng ngược lại càng làm cho hai người bốc lên ngọn lửa tà ác: “Hừ... hừ... giỏi quá… sướиɠ thật đấy ha ha… lần đầu tiên con cɧó ©áϊ này còn ói ra sàn, tao còn tưởng không làm được! Ha Ha… sướиɠ thật!”

“Ha ha! Cho nên tao mới bảo bà ta là một con đĩ! Ưmmm… sướиɠ quá… mày xem giờ bà ta điêu luyện cỡ nào, ha ha!” Hai thiếu niên độc ác nắm tóc mẹ và bắt bà ấy phục vụ hai ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ một cách xấu hổ, như thế chúng đang coi đôi môi này như âʍ ɦộ mà ȶᏂασ dữ dội.

“Hừ… hừ… sắp tới rồi!” Cả hai hú lên phấn khích! Sau khi phát ra một tiếng gầm gừ gần như cùng lúc, hai khẩu pháo khổng lồ đâm vào rút ra khỏi cái miệng đang há ra, qυყ đầυ thịt màu tím gớm ghiếc nhắm vào đôi môi tuyệt mỹ và phun trào cùng một lúc…

Khi hai con rồng giận dữ đập liên hồi, hai dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh màu trắng đυ.c bắn ra từ qυყ đầυ, phun vào cái miệng đang thở hổn hển của mẹ tôi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc và nóng được phóng ra rất dữ dội, rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt từ khoé miệng mẹ tôi chảy xuống bộ ngực nhấp nhô, trên bộ đồng phục có những chấm dịch thể sền sệt màu trắng khiến người đẹp trông vô cùng xấu hổ.

Mái tóc đen óng ả xõa tung trên vai, bộ ngực nhấp nhô dần dần thấm đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙, lộ ra cặρ √υ' to, khuôn mặt xinh đẹp mê mang cùng với cái miệng nhỏ nhắn tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng nõn, cuối cùng cũng khiến tôi tức giận đến mức cũng bị du͙© vọиɠ làm cho chói mắt và nhịn không được mà bắn ra...

Sau khi xuất tinh thoải mái, Đức Dũng nhéo miệng mẹ tôi, nhổ vào một cái cốc đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc, hỏi mẹ tôi: “Bây giờ nước bọt này là của ai?” Thật đáng khinh, tôi nguyền rủa trong lòng. E là mẹ tôi sắp phải chịu khổ sở, quả nhiên mẹ do dự một lúc lâu rồi mới nuốt xuống đống tϊиɧ ŧяùиɠ hôi thối từng chút một vào miệng, mẹ vẫn không đoán được là ai đã nhổ nước bọt trong đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ hôi hám đó.

“Dũng… à không… cậu chủ Mạnh...” Mẹ trả lời một cách thiếu tự tin.

Hai người cười to: “Đoán sai rồi! Cô nhất định phải nếm thử cẩn thận, ha ha!”

“Xem ra hôm nay cô buộc phải bú ©ôи ŧɧịt̠ bọn em cho tới khi trật khớp hàm rồi! Ha ha! Hôm nay nhất định phải đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy cô, để cô mê mẩn mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ cả đời, ha ha!” Hai tên ác ma cười dâʍ đãиɠ như dã thú lại đè lên mẹ tôi, bắt bà ấy nuốt ©ôи ŧɧịt̠ xuống vừa mới xuất tinh, cố gắng để mẹ tôi ngậm sâu vào trong cổ họng, người mẹ thiếu kinh nghiệm của tôi đã bị hành hạ một cách dã man, thỉnh thoảng trợn mắt suýt nữa ngất đi, chiếc cổ ngọc thon dài như thiên nga của bà ấy tựa hồ là rào cản cuối cùng, vẫn không để cho hai kẻ thủ ác thành công.

Hàng chục phút sau, mẹ tôi ướt đẫm mồ hôi và gần như kiệt sức đang nằm trên tấm thảm thể dục lạnh cóng thở hổn hển, giữa mái tóc và khuôn mặt, cái miệng thơm tho dễ chịu tiết ra mùi tϊиɧ ŧяùиɠ nồng nặc khi thở...

Đức Dũng ra lệnh cho mẹ đứng dậy quỳ trước mặt mình sau khi phát tiết du͙© vọиɠ, dùng đầu lưỡi cọ rửa đũng quần, sau đó mυ'ŧ khe rãnh giữa qυყ đầυ, nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại thỉnh thoảng trào ra rồi nói với Huy Mạnh ở bên cạnh: “He he, xem ra con đĩ này sắp sửa tiến vào cấp độ cao hơn rồi!” Hai thiếu niên trong nhà kho cười dâʍ đãиɠ, nhưng ©ôи ŧɧịt̠ của tôi không kìm được mà lại bắn một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ xuống nền đất lạnh…

Tôi không nhớ mình đã ra khỏi nhà kho đó bằng cách nào, đầu óc tôi trống rỗng. Tôi mơ hồ nhớ rằng sau khi nghỉ ngơi một lúc lâu, hai người họ đã tăng cường trình tự thôi miên trước khi bà ấy được cho phép sửa sang ngoại hình... Đêm đó, khi mẹ tôi trở về nhà với khuôn mặt không trang điểm, tôi vẫn còn mơ hồ ngửi thấy một mùi tanh đặc biệt của tϊиɧ ɖϊ©h͙...

Không đến hai ngày sau sự cố trong nhà kho, Đức Dũng và Huy Mạnh chuyển đến ký túc xá mới, ký túc xá dành cho sinh viên nước ngoài ở giữa khiến hai thiếu niên càng thêm bất cần, nhưng vì mối quan hệ không thể tiếp cận, tôi chỉ có thể nhìn mẹ bị bắt đi theo lệnh thiết lập trước vào buổi trưa hàng ngày.