Tù Dưỡng Chim Hoàng Yến

Chương 6

“Thật muốn chơi chết em.”

Kiều Dã mới là người tức giận, trong nháy mắt khi ngón tay bị cắn, anh đâm mở lỗ nhỏ chật hẹp của cô, không chút cố kỳ nài đâm vào lút cán.

Ký ức hỗn loạn đếm đó cuối cùng cũng rõ ràng.

Hoa huyệt ẩm ướt mềm mại, mị thịt chật hẹp, như là muốn mạng của anh.

Anh đâm vào quá sâu, ánh mắt Lộ Tuyết dần tan ra, chỉ biết rêи ɾỉ a a .

Kiều Dã vừa dùng tay kéo tóc cô, vừa đâm làm cô lắc lư trước sau.

Hoa huyệt phấn nộn đang ngậm lấy cây gậy màu tím đen của anh, cửa huyệt non nớt mỏng manh bị căng ra, thịt môi trắng đến gần như trong suốt, nước da^ʍ chảy tí tách làm dưới thân ướt dầm dề.

Kiều Dã càng làm càng dùng sức, phảng phất như muốn chơi chết cô, nhiều lần đâm đến nơi mềm mại nhất trong cơ thể của cô.

“Làm chết em có được không?”

Người dưới thân bắt đầu run rẩy, hoa huyệt cắn chặt giống như nổi điên, trong miệng truyền ra tiếng mắng chửi người không rõ.

“Không được không được……”

Lộ Tuyết lắc đầu, bò về phía trước lại bị anh kéo lại, gần như là bị ấn lên dương vật của anh.

Cô vừa khóc vừa kêu: “Bắt nạt người ta, đồ lừa đảo, đồ xấu xa, anh chỉ biết bắt nạt tôi thôi…”

Kiều Dã không thèm để ý cô mắng mình.

Chỉ có phế vật vô năng mới chỉ biết mắng người khác.

Đặc biệt lòa lúc này giọng của Lộ Tuyết đều khàn đi, thỉnh thoảng còn lẫn theo hai tiếng rêи ɾỉ, là dáng vẻ chịu thua lấy lòng mà lâu rồi anh chưa thấy, nũng nịu khiến người siêu lòng, nghe mà thoải mái.

Đặc biệt là Lộ Tuyết lúc này khàn giọng nói, thỉnh thoảng còn trộn lẫn hai tiếng rêи ɾỉ, không thấy chịu thua mà lấy lòng, nũng nịu đến mê người, nghe rất thoải mái.

Anh bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong bụng cô, lật người đang không dám tin kia, bắt nạt cô từ trên xuống dưới.

Anh nâng mông cô lên, để cô thấy rõ dáng vẻ mình mắng người là như thế nào, bắn cho cô phun nước không ngừng.

Nước da^ʍ bắn tung tóe lên bụng anh, bắn cả lên ngực và mặt của cô.

Hoa huyệt bị làm đến mức trào ra bọt trắng, bị dương vật đâm ngược vào bụng, rồi lại trào ra ngoài.

Kiều Dã làm không biết mệt, lúc hưng phấn còn cúi người cắn vυ' của cô.

Không chỉ đâm cho hoa huyệt run nước, còn cắn hai bầu vũ phát ra âm thanh tấm tắc: “Khóc cái gì? Không phải đêm đó là em bò lên giường tôi sao, em quên rồi à?”

“Tôi không quên.”

Lộ Tuyết sướиɠ đến mức run rẩy, anh không dạy cô nói dối: “Anh đừng cắn tôi nữa, bên dưới cũng… Nhẹ một chút…”

“Câm miệng.”

Kiều Dã cắn mạnh lên đầṳ ѵú đỏ thắm đang cứng lên, bóp chặt eo cô ra sức đâm mạnh.

Hoa huyệt bị hoàn toàn xỏ xuyên xâm phạm, Kiều Dã giống như dã thú phát điên đè trên người cô.

Áo sơ mi của anh ngày thường không gọn gàng giờ đã nhăn nhúm, cổ tay áo sắn lên lộ ra cơ bắp săn chắc, cô chưa bao giờ thấy dáng vẻ cau mày thở dốc khi động của anh như vậy bao giờ.

“Kiều Dã.”

Lộ Tuyết bám lấy bờ vai anh, cắn lên mặt anh một ngụm.

“Ngoan.”

Kiều Dã thuận thế quấn lấy môi lưỡi cô, đưa gần đến miệng ăn sạch sẽ.

Cô bị anh lăn lộn quá mức, còn điên cuồng hơn so với trước kia.

Kiều Dã tắm xong đi ra từ phòng tắm, phát hiện tứ chi của Lộ Tuyết còn vô lực nằm bẹp trên giường lớn, màu đỏ ửng vì tìиɧ ɖu͙© còn chưa lui.

Nơi bắp đùi vẫn còn hơi run rẩy.

Kiều Dã rất có hứng thú mà ngồi ở mép giường, dùng tay khảy hoa môi bị anh làm đến tách ra hai bên ngoài, thỉnh thoảng còn với hai ngón tay vào quấy loạn.

Bên trong toàn là tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c mà anh bắn vào.

“Biếи ŧɦái.”

Lộ Tuyết đá chân anh, nói: “Tôi muốn thuốc tránh thai.”

Ngoại trừ kiệu ngạo ra thì bất kỳ cái gì của cô cũng đều do anh dạy mà ra.

Chịu thua, giật mình, kịp thời ngăn lại tổn hại cũng do anh, anh vẫn luôn rất hài lòng với cô.

“Đúng là tôi nên cho em uống thuốc tránh thai, dù sao nếu có thai thì, sao có thể chơi em được?”

Kiều Dã bôi tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c trên giấy lên đầṳ ѵú vẫn còn chưa mềm xuống của cô, rồi dùng sức véo: “Nhưng ngẫm lại thì, nếu làm sưng bụng em, có vẻ cũng không tồi?”

Ánh mắt Lộ Tuyết tan rã hơi rụt lại: “Anh bị điên à?”