Trộm Gà Không Được Mất Nắm Gạo

Chương 5: Hối hận đan xen

Đào Tiểu Minh nghe xong cũng không quá coi trọng việc này, cậu cảm thấy Cao Nham đang uy hϊếp cậu thôi. Nói cho cùng thì cậu đã làm anh phải chia tay với bạn trai, nghĩ đến đây cậu vẫn có chút đắc ý.

“Bị bạn trai đá rồi, không có cách nào phát tiết chứ gì? Đáng đời anh!”

Cao Nham nghe xong tức đến bật cười: “Đúng vậy đấy, nhịn nửa tháng nay rồi đến tìm cậu phát tiết.”

Đào Tiểu Minh nén giận, cười: “Nam không ra nam, nữ không ra nữ, đồng tính chết tiệt! Đừng có ở đây làm bẩn phòng ngủ của tôi.”

Cao Nham hứng thú đánh giá Đào Tiểu Minh đang mặc quần áo ngủ trên giường. Đầu tóc xù xù như ổ gà, nhìn muốn bao nhiêu ngốc thì có bấy nhiêu ngốc. Khóe miệng anh hiện lên ý cười: “Đồng tính chết tiệt này sẽ đâm mông cậu sớm thôi.”

Đào Tiểu Minh nghe thấy lời này, độc ác cảnh cáo anh: “Anh đừng làm bậy, tôi đi mách ba tôi đó.”

Cao Nham gật đầu: “Có thể, bây giờ cậu gọi điện thoại cho ông ấy. Nói với ông ấy, tôi muốn làm cậu.”

Đào Tiểu Minh tức giận, tên bất nam bất nữ này là con chó điên. Cậu đang muốn mở miệng mắng người thì thấy Cao Nham cởϊ qυầи áo, sau đó lấy ra bình chất lỏng gì đó.

Cao Nham vừa cởi, vừa nhìn chăm chăm vào Đào Tiểu Minh.

“Tôi cảnh cáo anh lần cuối, anh đừng có làm bậy!” Đào Tiểu Minh nhìn người đàn ông dáng người cao lớn, cường tráng với từng khối cơ ngực cùng cơ bụng đáng ngưỡng mộ trước mặt.

Ông trời thật con mẹ nó không công bằng!

Đợi Cao Nham lột hết chỉ còn lại chiếc qυầи ɭóŧ, cậu thực sự sợ hãi rồi. Cái thứ đồ chơi bên trong qυầи ɭóŧ kia rõ ràng đã đứng thẳng lên.

Cậu chỉ Cao Nham: “Anh mặc quần áo vào đi, tôi…tôi sẽ không bao giờ chống đối với anh nữa đâu.”

“Bây giờ mới biết sợ? Muộn rồi, bây giờ nó chỉ muốn tìm một nơi để nghỉ thôi.” Cao Nham duỗi tay lôi dươиɠ ѵậŧ đã hoàn toàn cứng ngắc ra khỏi qυầи ɭóŧ.

Đào Tiểu Minh thấy dươиɠ ѵậŧ cực đại đột nhiên nhảy ra khỏi qυầи ɭóŧ, cậu trực tiếp phát hoảng: “Anh, ... Anh đừng như vậy,... tôi… tôi xin lỗi anh rồi mà… hay tôi bảo bạn trai anh quay lại với anh nhé…”

Cao Nham không muốn lãng phí thời gian, anh không nhịn được nói: “Tôi hết hứng thú với cậu ta rồi, bây giờ tôi chỉ muốn làm cậu thôi.’’ Nói xong bước bước lớn lên giường.

Đào Tiểu Minh nhanh chóng lấy điện thoại chuẩn bị gọi nhưng lại bị cánh tay nhanh hơn cướp mất. Cao Nham tắt nguồn điện thoại cậu, ném vào một góc. Xong anh nhìn cậu nói: “Tự cậu cởi hay để tôi cởi cho cậu? Đừng lãng phí thời gian của tôi.”

“......"

Cao Nham đợi cả một ngày Đào Tiểu Minh mới về nhà, lại đợi cả buổi tối mới tìm được cơ hội này. Đến trưa chắc chắn mẹ anh sẽ quay lại nấu cơm cho tên ngốc này ăn, anh phải nắm thật chắc thời gian mới được.

“Tôi sai rồi… thực sự biết sai rồi mà! Sau này tôi chắc chắn sẽ không gây phiền toái cho anh nữa, chắc chắn mà.’’ Đào Tiểu Minh bắt đầu van xin.

Cao Nham dùng nốt chút nhẫn nại cuối cùng, nói: “Về sau cậu muốn gây phiền phức cho tôi cũng không gây nổi nữa rồi, còn về mẹ tôi, tùy cậu đấy.” Anh lấy điện thoại của mình, tìm một góc độ phù hợp đối diện với giường rồi mở camera. Sao đó anh cởi nốt qυầи ɭóŧ rồi đi về phía Đào Tiểu Minh.

Đào Tiểu Minh tứ cố vô thân, vừa mới đứng dậy rời khỏi giường đã bị Cao Nham túm lại ngã xuống giường. Đầu óc cậu quay cuồng chỉ có thể bò về phía trước, vừa bò vừa kêu: “Đừng như vậy mà! Đừng kích động! Tôi thực sự biết sai rồi mà!”

Cao Nham không thèm nghe Đào Tiểu Minh lảm nhảm, anh mạnh bạo kéo cả quần ngủ lẫn qυầи ɭóŧ của cậu ra, ném xuống đất. Cái mông trắng bóc lộ ra trước mắt, anh xòe tay vỗ bốp một phát lên mông cậu.

“A! Anh tỉnh táo lại đi, mau dừng tay!”

Hai tay Cao Nham dùng sức nhào nặn, huyệt khẩu hồng hào lấp ló xuất hiện. Anh cười một tiếng: “Cái mông này của cậu cũng nhiều thịt phết, miệng huyệt còn là màu hồng phấn cơ.”

Mông của Đào Tiểu Minh bị nắm chặt, không thể cử động nhưng nửa người trên vẫn điên cuồng dãy dụa: “Anh đủ rồi đó! Tên đồng tính chết tiệt nhà anh! Tôi sẽ không tha cho anh đâu!”

Cao Nham cười lạnh: “Cậu cũng chỉ có chút bản lĩnh này, tôi đã dung túng cho cậu hết lần này đến lần khác, nhưng cậu có biết đủ đâu.”

Anh vươn tay lấy bình bôi trơn, mở nắp đổ một đống lớn lên mông Đào Tiểu Minh: “Thế nên bây giờ tôi sẽ thỏa mãn cậu.”

Chất lỏng lạnh lẽo chảy vào khe mông, Đào Tiểu Minh điên cuồng vặn vẹo thân thể, cậu lại cầu xin lần nữa: “Xin lỗi mà! Tôi thật sự biết sai rồi mà! Anh tha cho tôi đi! Cầu xin anh đó!”

Cao Nham dùng sức giữ chặt Đào Tiểu Minh lại, tay còn lại mò đến huyệt khẩu hồng phấn kia rồi trực tiếp cắm vào.

“AAAAAAA…Đau quá!”

Hạ thể Cao Nham căng cứng khó nhịn, một giây phút thôi anh cũng không chờ nổi. Anh nhanh chóng hoàn thành nốt bước mở rộng này, lại cắm thêm ba ngón tay nữa vào rồi liên tục cắm vào, rút ra.

Đào Tiểu Minh ngoài kêu la thảm thiết ra thì không làm gì được nữa, Cao Nham túm eo cậu, nhấc mông cậu vểnh cao lên, ép cậu thành tư thế quỳ bò trên giường.

“Để cậu nhớ cho kĩ giáo huấn ngày hôm nay, tôi sẽ cho cậu chịu khổ vậy, mở rộng đơn giản một chút vậy thôi.” Nói xong, anh đỡ dươиɠ ѵậŧ thô to của mình độc ác đâm thẳng vào trong.

“AAAAAAAAA……!! Đau quá!!!” Đào Tiểu Minh đau đến đỏ hồng cả mắt, trực tiếp bật khóc.

Cậu cảm thấy mông mình như bị vỡ nát ra vậy, vô cùng đau, trong đầu bây giờ cũng chỉ còn một chữ đau, lớn đến như này, đây là lần đầu tiên cậu thấy đau đến vậy.

Dươиɠ ѵậŧ thô to của Cao Nham bị vách ruột chưa ai chạm tới quấn lấy chặt chẽ, anh thoải mái hừ một tiếng: “Cái huyệt này của cậu thật chặt, người trước đây còn kém xa cậu.”

“Anh rút ra đi, a…đau quá, anh xong đời rồi! A A A…tôi phải gϊếŧ chết anh!” Đào Tiểu Minh vừa kêu vừa mắng, nước mắt vẫn rơi xuống không ngừng.

Cao Nham vừa xoa nắn cái mông mềm đầy thịt của cậu, vừa chầm chậm dùng dươиɠ ѵậŧ ma sát với thành ruột bên trong như đang muốn tìm gì đó. Anh không định làm cho Đào Tiểu Minh từ đầu đến cuối chỉ toàn cảm thấy đau đớn. Nói cho cùng thì về sau vẫn phải tìm đến cậu để phát tiết. Anh cứ chậm rãi ma sát khoảng hai phút, đột nhiên nghe thấy tiếng Đào Tiểu Minh kêu hơi thay đổi. Anh lại dùng lực túm lấy mông cậu rồi bắt đầu điên cuồng chọc vào điểm mẫn cảm mình vừa tìm thấy.

“AAAAA…A…”Đào Tiểu Minh thất thanh kêu lên.

Cao Nham rút ra cả căn rồi lại đâm vào toàn bộ, một lần lại một lần dập vào tuyến tiền liệt nhạy cảm của cậu.

“AAA, đừng mà a…tha…tha cho… tôi… đi.. a…”

Cao Nham vừa dùng sức đâm, vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ Đào Tiểu Minh: “Kêu to như thế sao? Bị tên đồng tính chết tiệt này làm cho sướиɠ rồi hả ?”

Đào Tiểu Minh vừa khóc vừa kêu lên đầy dâʍ đãиɠ, bây giờ cậu hối hận đến xanh cả ruột rồi.

Cứ giữ vững tư thế như vậy đến hơn mười phút sau Cao Nham mới rút dươиɠ ѵậŧ ra, lật người Đào Tiểu Minh lại.

Mặt Đào Tiểu Minh đều đỏ hồng cả lên, mắt mũi sưng húp, sụt sịt khóc.

Cao Nham nhìn cậu hai giây, rồi hai tay nắm lấy đầu gối cậu, ép rộng sang hai bên tạo thành hình chữ M, sau lại cắm vào huyệt khẩu chưa kịp khép kín lại.

“A…”

Cao Nham thả chậm tốc độ, ma sát vào điểm mẫn cảm của Đào Tiểu Minh, nhìn cậu khóc đến tội nghiệp, anh trêu chọc: “Cậu xem tư thế bây giờ của cậu đi, mở rộng hai chân cho tôi cᏂị©Ꮒ, thật là dâʍ đãиɠ…”

“A… Ưm… A…… A…” Đào Tiểu Minh hết lần này đến lần khác bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ vào điểm mẫn cảm, sướиɠ đến mức chỉ có thể phát ra âm thanh vô nghĩa, cậu dường như mất đi năng lực nói chuyện vậy.

Cao Nham nhìn dươиɠ ѵậŧ nhỏ hồng hồng dựng đứng giữa hai chân Đào Tiểu Minh, anh bật cười: “Thấy cậu kêu dễ nghe như vậy, tôi sẽ cᏂị©Ꮒ đến khi cậu bắn nhé.”

Nói xong anh bắt đầu đẩy nhanh tốc độ, điên cuồng công kích vào tuyến tiền liệt yếu ớt của cậu.

“AAAA…AA…”Đào Tiểu Minh đã kêu đến đau cả họng, thần trí cậu cũng sớm không còn rõ ràng nữa. Cậu chỉ cảm thấy vừa sướиɠ vừa thoải mái, lúc đến cao trào, cả người cậu đều run lên bần bật, sau đó bắn tinh vọt cả lên chiếc áo ngủ mặc ở nửa thân trên.

Bắn xong, cậu kiệt sức mềm oặt trên giường. Cao Nham vẫn điên cuồng hoành hành giữa hai chân cậu, cậu cảm thấy thật mệt, vô cùng mệt mỏi…

Cao Nham không nghĩ tới Đào Tiểu Minh lại yếu ớt đến vậy, bị anh làm đến ngất đi. Anh đẩy nhanh tốc độ sau đó bắn thật sâu vào trong cơ thể cậu.

Thoải mái xong, Cao Nham lại nhìn Đào Tiểu Minh đang ngất đi, trong đầu chỉ có một suy nghĩ.

Xem ra phải bắt cậu chăm chỉ rèn luyện, để cậu thích ứng với bản thân anh.