Anh Công Nhân May Mắn [Song Tính]

Chương 1: Vừa Nghĩ Đến Anh Công Nhân Vừa Móc L.ồn

Bên cạnh công dạo này xuất hiện một tòa cao ốc quy mô lớn . Tề Mộ mỗi ngày về nhà đều đi ngang qua đây , nghe nói sau khi tu sửa xong sẽ là chi nhánh mới cửa công ty AI , là một ông lớn ngành kinh doanh phần mền khắp cả nước . Ngay khi tin tức xuất hiện chi nhánh mới vừa truyền ra , không ít người đều tò mò ai sẽ lên nắm quyền , có người nói là vị trẻ nhất trong ban giám đốc AI , có người nói là chủ tịch nắm nhiều cỏ thiếu nhất , nhưng cụ thể chính xác là ai , đến nay vẫn chưa biết .Tề Mộ cũng tò mò nhìn về hướng này .

Nhưng Tề Mộ vốn không quan tâm là ai sẽ lên nắm quyền , cậu chỉ để ý một chuyện , đó là anh công nhân thân cao chân dài , đẹp trai cơ bắp kia là ai !?

Tề Mộ là gay , còn là người song tính , trên tâm lý ngầm thừa nhận mình là đàn ông , nhưng không e ngại người mình thích cũng là đàn ông .

Có điều lại e ngại tính rụt rè và nhút nhát của mình , xem như bản thân thích đàn ông , cũng chưa tán tỉnh ai bao giờ , đến nay còn chưa biết nắm tay là gì , quả thật làm người ta thở dài .

" Tiểu Tề , đang làm gì vậy ? Nhìn chằm chằm bên kia đang xem cái gì ? Có gì đáng xem , chỉ cho anh nào , cho anh Trương xem cậu đang nhìn gì "

Tề Mộ bị y làm giật mình, giả bộ bình tĩnh nói: "Em đâu có xem gì đâu, chỉ ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ thôi mà, anh Trương, anh vẫn chưa tan làm à? Chín giờ rồi mà."Trương Giản vừa cười vừa nói: "Quên lấy chìa khoá xe, quay lại lấy nè, anh đi đây, cậu cũng về nhanh đi, nghe nói dạo này không an toàn, hay xảy ra chuyện lắm.

Tề Mộ gật gật đầu: "Vâng, cảm ơn anh Trương nhắc em, em đi vệ sinh một lát rồi về ngay."

Trương Giản gật đầu nói: "Được, vậy anh đi trước đây, nhớ tắt đèn nhé, không thì tên Triệu Khấu Khấu kia lại mắng anh."

Triệu Khấu Khấu là giám đốc của bọn họ, tên thật Triệu Cẩm Phong, năm nay hai mươi tám, tuổi trẻ tài cao, trong ngành cũng được xem là nhân tài kiệt xuất nhất nhì, theo lý mà nói người đã đứng ở vị trí đó hẳn rất phóng khoáng, nhưng hết lần này đến lần khác Triệu Cẩm Phong lại keo kiệt đến mức một trang giấy cũng muốn so đo.

Có điều, chỉ nhằm vào một mình Trương Giản.Đôi mắt Tề Mộ nhìn thấu hồng trần, chỉ hận Trương Giản là một tên đầu gỗ.

Tâm tư của Triệu Cẩm Phong chỉ có ông Mao* là không biết thôi.

*Mao Trạch Đông. Ý chỉ tiền.

Đưa mắt nhìn theo bóng lưng Trương Giản ra khỏi cửa, Tề Mộ nhẹ nhàng thở ra.

Quay đầu nhìn về phía lúc nãy, nơi ngoài cửa sổ kia là một vóc người cao lớn, mặt mũi sắc xảo, mặc một bộ quần áo công nhân lao động. Có vẻ như thời tiết nóng bức khiến anh phải kéo áo lau lên gương mặt đầy mồ hôi, lại mở thêm một bình nước khoáng uống hai ba ngụm mới đã khát. Nhờ vào thị lực mười trên mười bẩm sinh từ nhỏ nên Tề Mộ có thể thấy rõ ràng yết hầu đang nhấp nhô của anh.

Thật sự quá gợi cảm, sao lại có người gợi cảm đến thế.

Người kia tựa hồ đã nhận ra ánh mắt của cậu, ánh mắt sắc bén cũng đang nhìn về hướng này.

Tề Mộ bị anh nhìn đến ướt, dưới bộ phận nào đó ướt đến rối tinh rối mù, dù biết người kia không nhìn thấy cậu, cậu xưa nay không ngờ sẽ có một ngày mình khát vọng bị một người đàn ông đi.t mình đến vậy, mà người kia lại còn là công nhân.

Cũng không phải là chướng mắt công nhân, mà là thật chưa hề nghĩ tới, mình sẽ thích loại người này.

Tề Mộ lui lại hai bước ngồi xuống ghế ở bàn làm việc, do dự một chút, sau đó run run rẩy rẩy cởϊ qυầи đến đầu gối, dươиɠ ѵậŧ nhỏ đã hơi vểnh lên, lôиɠ ʍυ thưa thớt xung quanh cũng ướt nhẹp dính nhớp lại một chỗ.

Thật ngứa, bên trong....Nơi chưa từng bị xâm phạm, cũng muốn bị thứ gì đó ȶᏂασ vào...

Chỉ, chỉ một chút thôi, dù sao cũng không ai biết.Tề Mộ vươn tay xoa lấy hộŧ ɭε ửng đỏ ~ Aaa!Thật...thật đáng sợ! Nhưng cũng...rất sướиɠ....Bên trong l.ồn non tuôn ra thứ dịch nhờn trong suốt, ngón tay Tề Mộ gãi nhẹ khe l.ồn, sau đó chậm rãi cắm ngón tay vào bên trong thịt non.Thật chặt, hoá ra bên trong mình là như thế sao?Lúc ngón tay tiến vào hai phần ba, chạm tới tầng màng non nớt kia. Mặt Tề Mộ đỏ như máu, nhìn người đàn ông đổ đầy mồ hôi ngoài cửa sổ, hơi thở dần trở nên gấp gáp, thịt non bên co bóp, rút ngón tay ra, Tề Mộ bắt đầu dùng sức xoa khe l.ồn, xoa xung quanh hai mép l.ồn, thỉnh thoảng lại đâm nhẹ vào bên trong gảy gảy vài cái."A a a ~~ sướиɠ l.ồn quá, đi.t em đi...ứ ~ chảy nước ~ Anh trai tốt ~ Ưm ưm~"Tề Mộ kẹp chặt hai chân, ngón trỏ cùng ngón giữa không ngừng kẹp lấy hộŧ ɭε mân mê "A a a!! Không!" Kɧoáı ©ảʍ dâng lên quá mãnh liệt, vừa đau lại không nỡ dừng lại, hai chân Tề Mộ mở rộng, ngón tay thon dài trắng nõn xoa lấy hai bên mép thịt tăng dần tốc độ, lỗ thịt tiếp xúc với không khí bị xoa đến biến dạng, khe mình lộ ra một khe hở, thịt non tươi đỏ bên trong mấp máy như ẩn như hiện, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ướŧ áŧ lại càng da^ʍ mỹ không chịu nổi."Ư ~ Anh trai tốt ~ Đu. em đi, đi.t l.ồn em ~ không được ha ha a ~ thật là khó chịu ~ Mau cứu em ~ A a ~~~ muốn, muốn bắn ~ Muốn bắn! A a a!! Bắn!!!"Hai ngón tay Tề Mộ tách ra lỗ bướm, mặc cho dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra lúc cao trào luồn xuống khe mông, lại chảy đến lỗ nhỏ càng bí ẩn.