Hậu Cung Dạy Dỗ Hàng Ngày

Chương 4: Nữ nhân không có địa vị

Mei: Chương này đã xuyên về cổ đại nên mình đổi ngôi cô -> nàng nhé!!!

Chính tứ phẩm đại lý thiếu khanh của triều đình, Đan Tịnh Niên, là cha nàng. Mẫu thân ruột của nàng là tam di nương, người thϊếp thứ ba của ông, tuy không được xem là sủng thϊếp nhưng vì cũng sinh hạ được một trai một gái mà địa vị trong nhà cũng không quá thấp. Nguyên chủ là tiểu thư thứ sáu trong phủ, năm nay vừa tròn mười ba.

Trong thời đại được cưới nhiều thê thϊếp này, các nữ nhân cũng chỉ được xem là đồ chơi để hầu hạ chủ nhân, chỉ có thể sinh con hoặc nhà mẹ đẻ có bối cảnh không tồi thì mới có thể được gọi là di nương.

Quốc gia này có quy định: từ quan nhất phẩm đến tam phẩm có thể cưới một thê và sáu thϊếp; quan tứ phẩm đến lục phẩm có thể cưới một thê và năm thϊếp; quan thất phẩm đến cửu phẩm có thể cưới một thê và bốn thϊếp. Những nữ nhân khác không được xem là thê thϊếp gọi là hạ nữ, không được nhập vào gia phả. Con của những nữ nhân này không thể gọi là con của thϊếp, chỉ có thể gọi là nhà tôi nữ.

Nữ nhi được sinh ra trong phủ bất kể là của thê hay thϊếp thì đều sẽ được gửi đến học tập trong viện hiền phủ dưới sự dạy dỗ nghiêm khắc của chủ mẫu, có thể hiểu rằng dù là con gái của thê hay của thϊếp thì đều sẽ được dạy dỗ tốt.

Những nữ nhi học tập ở viện hiền phủ thường học nhiều môn học khác nhau, bao gồm Đạo Đức kinh, cầm, kỳ, thi, họa, nữ tiết. Chủ mẫu cũng đích thân dạy nữ nhi của mình các kỹ năng nội trợ hay quản lý hậu viện. Mà con của thϊếp hay con riêng thì chỉ được về thăm di nương vào ngày nghỉ phép - ngày mười lăm, mỗi lần ở lại không được ở quá ba tiếng đồng hồ.

Ninh Lạc kế thừa ký ức của nguyên chủ, kể cả những thứ nàng ấy học được trước đây, Ninh Lạc lọc lại một lần nữa, cuối cùng rút ra một kết luận: “Triều đại này quá cứng nhắc, nữ nhân không có địa vị, chỉ là công cụ để liên hôn. Chẳng qua là chia làm ba cấp bậc, tam tòng tứ đức, tuân theo tiết hạnh của phụ nữ, làm chủ mẫu thì còn được chứ một tiểu thϊếp như nàng thì chỉ có thể hưởng phúc nhờ mẹ ruột mà thôi, tương lai mù mịt, nhưng mặc kệ thế nào thì vẫn hơn những nữ nhi không có danh phận trong phủ.”

Từ lúc tỉnh lại chưa qua bao lâu tuy nhiên Ninh Lạc cơ bản đã sắp xếp lại mạch suy nghĩ của mình, tuy rằng cũng chưa hoàn toàn quen được thân phận này nhưng có thể là bởi vì đã đọc qua nhiều truyện xuyên không nên cũng đã mau chóng chấp nhận hiện thực không thể thay đổi này.