Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 2

L*и nhỏ bị hai đầu lưỡi điên cuồng liếʍ láp khiến Thành Thần cảm thấy vô cùng kỳ quái, nhưng đồng thời cảm giác này cũng khiến anh sung sướиɠ một cách khó hiểu.

Thành Thần gần như không hề đυ.ng chạm phần thân dưới của mình, bởi vì anh vẫn luôn e ngại cái l*и nhỏ dư thừa bên dưới đó. Chính vì cái bộ phận đó nên anh không có cách nào sinh hoạt như một người đàn ông bình thường được, cho nên mỗi khi tắm rửa anh chỉ dùng khăn lau chùi mấy cái rồi thôi, cũng cố gắng không tiếp xúc trực tiếp với nó.

Nhưng hiện tại, hai con chó anh nuôi lại đang điên cuồng liếʍ láp l*и nhỏ của anh, liếʍ đến mức khiến anh thoải mái một cách khó hiểu. Kɧoáı ©ảʍ tê tê dại dại từ l*и nhỏ lan rộng khắp toàn thân khiến thân thể của anh vô thức nhũn ra.

Hai chân của Thành Thần mềm nhũn, dứt khoát dựa vào sopha, mông nhỏ vểnh lên. Hai con chó vẫn đang liếʍ lấy liếʍ để cái l*и múp của anh, có lẽ là chúng nó thích nước da^ʍ chảy ra từ l*и cho nên mới liềm hăng say đến vậy.

“A a… Ưm… Thật kỳ quái… Đầu lưỡi… Ưm á…” Cái cảm giác này thật sự quá kỳ quái, Thành Thần biết bản thân hẳn nên lập tức kêu hai con chó hư này dừng lại, nhưng anh lại không nỡ từ bỏ kɧoáı ©ảʍ này.

Thành Thần nằm dài trên sopha, tùy tiện để đầu lưỡi của hai con chó liếʍ láp thân dưới của mình, chúng nó không những liếʍ l*и của anh mà ngay cả c̠úc̠ Ꮒσα cũng không hề buông tha. Cơm Nắm hình như thích c̠úc̠ Ꮒσα của anh hơn, đầu lưỡi của nó chỉ mải mê liếʍ láp nơi đó, còn Gạo Nếp thì lại điên cuồng chiếm hữu l*и nhỏ của anh.

Hai lỗ nhỏ đồng thời bị hai đầu lưỡi chó kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Thành Thần rất nhanh bắn tinh, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ phía trước run rẩy phun ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng ngà như sữa. Cho tới từng tuổi này rồi thì đây là lần đầu tiên anh bắn tinh, nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng ngà dính trên ghế sopha, Thành Thần phát ngốc.

Ngay lúc anh ngây người thì hai con chó đột nhiên tiến về phía trước, liếʍ ăn sạch sẽ chỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên ghế sopha đó.

“Bọn em thích ăn thứ này sao?” Bình thường lúc chúng nó gặm xương hay là ăn thức ăn vặt đi nữa thì không hề thấy chúng nó tích cực như thế này, không biết vì sao lại đột ngột thích ăn nước da^ʍ cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh nữa, tuyệt đối là có liên quan đến việc động dục.

Sau khi Thành Thần sung sướиɠ xong thì không cho phép hai con chó tiếp tục liếʍ nữa. Mặc dù tụi nhỏ là do chính tay anh nuôi lớn nhưng chó và người làm sao có thể làʍ t̠ìиɦ với nhau được chứ, thật sự quá là dâʍ đãиɠ rồi.

Thành Thần bước vào phòng tắm để tắm lại, hai con chó thì đứng canh ngoài cửa không nhúc nhích, đầu lưỡi thè ra ngoài thở hổn hển, chờ đợi chú nhân nhanh chóng bước ra.

Lúc tắm rửa, Thành Thần dùng tay vuốt ve l*и múp của mình, kɧoáı ©ảʍ vừa rồi bị hai con chó liếʍ sướиɠ vẫn còn đọng lại, tê tê dại dại, rất thoải mái. Anh chưa từng cảm thấy dễ chịu như thế bao giờ, điều đó khiến anh có hơi nhớ mãi không quên.

Thành Thần tắm rửa sạch sẽ bước ra, trên người chỉ mặc một cái áo choàng tắm, hai con chó lập tức tiến lại liếʍ láp phần da thịt trần trụi lộ ra bên ngoài của anh.

Thành Thần nghiêm nghị nhìn bọn nó, nói: “Không được phép liếʍ lung tung, có nghe hay không. Nếu không nghe lời thì ngày mai lập tức đưa hai em đi làm phẫu thuật triệt sản.

Hai con chó đồng thời cúi đầu xuống, bày ra biểu cảm vừa tủi thân vừa đáng thương: “Gâu u… Gâu u…”

Đều là do chủ nhân quá thơm, nhất là hai ngày gần đây, chủ nhân càng ngày càng thơm hơn, thậm chí còn thơm hơn gấp trăm lần so với xương cốt nữa, cho nên chúng nó mới nhịn không nổi muốn liếʍ chủ nhân.

“Không cho phép liếʍ tức là không cho phép liếʍ.” Sau khi Thành Thần cảnh cáo xong thì gọi điện cho người bên bệnh viện thú cưng. Thật ra anh vẫn có chút do dự, bị liềm l*и thật sự rất sướиɠ, cho nên anh cứ phân vân mãi có nên triệt sản hai con chó này hay không, lỡ như triệt xong chúng nó không động dục với anh nữa, càng không liếʍ l*и anh nữa thì sao bây giờ.

Không đúng, anh vốn dĩ không nên có suy nghĩ để hai con chó liếʍ l*и của mình.

Thành Thần quả quyết lựa chọn liên lạc với bệnh viện thú cung, đặt lịch phẫu thuật triệt sản với bên đó.

Nghe thấy chủ nhân muốn dẫn chúng nó đi triệt sản, hai con chó trong nháy mắt kích động cào điên cuồng lên thảm trải sàn, bày tỏ sự bất mãn của mình.

Gạo Nếp là đứa thích quậy nhất, nó cào thảm rất vui sướиɠ, Cơm Năm thì ngồi trên đất nhìn chằm chằm chủ nhân của mình, đôi mắt tròn xoe lấp ló ánh lệ, thật sự khiến người khác không đành lòng chút nào.