Từ Yêu Thầm Đến Hẹn Hò

Chương 15: Chín mươi chín viên kim cương

Tần Tư Nhân nghe vậy, sửng sốt một chút, sau đó cười lắc đầu: "Không có, tôi...... tôi và Trì tiên sinh là quan hệ hợp tác thương mại."

Cô gái rõ ràng không tin, còn muốn nói cái gì đó, nhưng bị một cô gái đưa tới một ánh mắt nên đành phải nhịn xuống.

Tần Tư Nhân nhìn hai cô gái đang trao đổi với nhau, tâm tư khẽ động.

Chiếc vương miện nhỏ...

Nghĩ đến vương miện nhỏ, tai Tần Tư Nhân có chút nóng lên, cô bình tĩnh hỏi:

"Các cô đã tạo hình cho những người khác... Ý tôi là, những cô gái khác có quan hệ thương mại với Trì tổng các cô đã từng tạo hình cho họ chưa?"

"Tần tiểu thư cô suy nghĩ nhiều rồi. " Cô gái cười khanh khách phun keo xịt tóc cho cô "Chúng tôi là đội thiết kế hình tượng tư nhân Trì tổng đặc biệt mời tới, giá trị con người chúng tôi cũng rất cao. Làm sao có thể tùy tiện thiết kế tạo hình cho ai đó được. Cô là người đầu tiên."

"Đúng vậy, cho nên tôi mới hỏi cô có phải hay không cùng Trì tổng có quan hệ như vậy, Trì tổng chưa bao giờ đối với người phụ nữ khác như vậy. Còn có vương miện nhỏ, cô đẹp chết mất!"

Đang nói chuyện, một cô gái khác cẩn thận từng li từng tí từ trong ngăn kéo lấy ra một hộp quà.

Đeo găng tay vào, từ bên trong lấy ra một cái vương miện nhỏ bằng bạc có đính kim cương.

Dưới ánh đèn, viên kim cương sáng đến mức như muốn chói mù mắt Tần Tư Nhân.

Hai cô gái nhìn thấy, cười cười "Cô cũng thấy giật mình đúng không? Chín mươi chín viên kim cương, lúc ấy chúng tôi nhìn thấy cũng hoảng sợ."

Quá quý giá, quá đẹp.

Tần Tư Nhân khϊếp sợ, cuối cùng trong sự khϊếp sợ ấy cô được người ta đội cho chiếc vương miện nhỏ, trong lòng thấp thỏm bước ra khỏi phòng trang điểm.

Bên ngoài phòng trang điểm, người đàn ông đã ăn mặc chỉnh tề, một thân âu phục màu trắng, cười đến ôn nhu lưu luyến.

Tần Tư Nhân mím môi, có chút không được tự nhiên đi tới "Các cô ấy nhất định phải trang điểm thành như vậy, nói là ý của anh, anh đây là... làm gì a?"

Trì Úc cười cười đưa tay vén sợi tóc bên tai cô, giọng nói mang theo cưng chiều:

"Không thích sao?"

Tần Tư Nhân mím môi, lắc đầu.

Sao cô lại không thích chứ? Cô chỉ là cảm thấy không thực tế thôi, giống như trong mơ vậy.

Ý cười của người đàn ông trước mắt lại càng sâu hơn, nhìn cô gái nhỏ trước mắt, nói một câu:

"Thích là tốt rồi! Đây chính là đặc biệt làm cho em."

Tần Tư Nhân gật đầu, tiếng của mấy cô gái phía sau lén lút nói chuyện lọt vào tai.

Nhưng không nghe rõ nói cái gì, giây tiếp theo Trì Úc rất ôn nhu nắm tay cô, bước lên Cayenne.

Trong xe đã được dọn dẹp rất sạch sẽ cũng được xịt nước hoa, không có mùi hương gì khó chịu cả.

Còn có tài xế lái xe.

Tần Tư Nhân và Trì Úc ngồi ở ghế sau.

Trì Úc sau khi lên xe liền bắt đầu nghe điện thoại, đều là chuyện công việc.

Tần Tư Nhân ngồi ở bên cạnh, lẳng lặng nhìn, Trì Úc trước mắt vẫn lười biếng như cũ.

Giống như không có xương.

Bàn tay dài cầm điện thoại di động cuộn tròn thành độ cong đẹp mắt, khóe mắt thoáng ý cười, theo tiếng nói chuyện yết hầu chuyển động vừa lên vừa xuống.

Thật gợi cảm!

Tần Tư Nhân nhìn có chút ngây dại, trong lúc mơ màng vươn tay ra chạm vào.

Nhưng còn chưa chạm vào, tay kia của người đàn ông đưa tới cầm lấy.

Sau đó đầu ngón tay bị nam nhân cắn nhẹ, Tần Tư Nhân trong lòng tê dại, giống như bị điện giật.

Vội vàng lui về.

Người đàn ông cầm di động, nhìn qua, cười đến yêu nghiệt lại trêu người.

Cô chưa bao giờ phủ định bản lĩnh trêu người của anh, thật sự rất biết trêu người...

Điểm đến là một chiếc du thuyền, đèn đuốc sáng chói lại xa hoa.

Tần Tư Nhân nhìn du thuyền cách đó mấy trăm mét, lại nhìn thoáng qua người đàn ông bên cạnh, cực kỳ hoảng hốt.

Giống như tất cả đều ở trong mơ vậy.

Không đúng.

Đáy lòng có thứ gì đó đang kêu gào lôi kéo......

Lúc này,một đôi nam nữ trẻ tuổi mặc trang phục bồi bàn đi từ phía đối diện tới.

Cậu nhân viên đi tới trước mặt Trì Úc, lễ phép nhận lấy áo khoác trên tay anh, dẫn bọn họ đi lối đi bên trái.

Cô nhân viên cũng đi tới trước mặt Tần Tư Nhân, giúp cô xách túi, dẫn cô đến lối đi bên phải.

Tần Tư Nhân thu hồi suy nghĩ, đi theo cô nhân viên trẻ tuổi.

Bởi vì không cùng đường với Trì Úc, cô thuận miệng hỏi một câu.

Cô gái bên cạnh cười đáp lại: "Cô không cần lo lắng, cuối cùng đều vào đại sảnh tiệc rượu , đến là có thể gặp Trì tổng."

Nghe nói như vậy, Tần Tư Nhân mới yên tâm.

Đi theo cô nhân viên đi vào lối vào tương tự như cổng kiểm tra an ninh, đi qua dụng cụ kiểm tra an ninh, đi xuống tầng hầm một.

Đến tầng hầm, nơi được gọi là tiệc rượu đại sảnh, Tần Tư Nhân nhìn thấy một cái bể rượu lớn, bên trong đều là rượu vang đỏ.

Xung quanh tràn ngập mùi hương của rượu.

Chính giữa bể rượu phía trước là một tháp Champagne cực lớn, chất lỏng màu đỏ chậm rãi chảy xuống, dưới ánh đèn rực rỡ, vô cùng quyến rũ.

Tháp Champagne rất lớn, gần như đã chặn hết tầm mắt của Tần Tư Nhân.

Cô đi vòng qua tháp Champagne và vào trong.

Nhưng còn chưa bước được mấy bước, đã dừng lại, sững sờ tại chỗ.

……

--