Song Tính Mỹ Nhân Bị Nhóm Kim Chủ Cường Bạo

Chương 1: Dây dưa (H)


Mùa đông giá rét, tuyết rơi dày đặc như lông ngỗng trải dài trên nhân gian.

Người đi đường rụt cổ, những bước đi khó khăn, kéo mũ xuống thấp, khăn quàng cổ che mặt, lông mi và lông mày đều phủ một tầng sương dày, tuyết trên đường không ngừng bị đọng lại nhuộm trắng một không gian.

Nằm trong một khu dân cư ở trung tâm thành phố, nơi tấc đất tấc vàng, bầu không khí trong một căn nhà lại hoàn toàn khác với bên ngoài.

Trong phòng bật điều hòa, có lò sưởi sàn nên ấm áp như mùa xuân.

Hai bóng người trên sô pha trong phòng khách rộng rãi đang dây dưa, tiếng nước lép nhép kéo dài không ngừng.

Hai tay nắm lên thành sô pha, Mạnh Bình thấp giọng rêи ɾỉ, quỳ gối trên sô pha mềm nhũn mặc cho Kỳ Minh đang ở phía sau cᏂị©Ꮒ mình.

Vì bị cᏂị©Ꮒ quá lâu, thịt bên trong lỗ thịt đã bị kéo ra bên ngoài, để lộ ra huyệt thịt đỏ thẫm vì bị cᏂị©Ꮒ, âm đế phía trước bị người ác ý dùng đầu ngón tay nhéo niết, động tác không hề nhẹ nhàng chút nào.

Nước da^ʍ liên tục chảy ra theo đường giao nhau, tụ thành một bãi nhỏ trên mép ghế sô pha, sau đó lại chảy xuống phía dưới ghế sô pha, cuối cùng dính với sàn nhà những sợi tơ thật dài.

Âm đế đáng thương bị đầu ngón tay của Kỳ Minh nhéo niết, khe âʍ ɦộ phun ra nhiều nước hơn, Mạnh Bình cảm thấy kɧoáı ©ảʍ từ hạ thể bắt đầu thiêu đốt, như muốn nuốt chửng anh vậy.

Dù thân thể của Mạnh Bình vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà kịch liệt run rẩy, Kỳ Minh cũng không ngừng đυ., mỗi một lần rút ra đều dính đầy chất nhầy trong suốt, sau đó lại toàn lực cắm thẳng đến hoa tâm.

Đầu ngón tay bám chặt vào thành ghế sô pha, bụng Mạnh Bình mạnh mẽ run lên, thắt lưng cũng không ngừng lắc lư trước sau, côn ŧᏂịŧ phía trước bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, âʍ ɦộ cũng nhanh chóng lêи đỉиɦ, co rút phun nước.

Mạnh Bình sướиɠ run cả người, cánh tay vô lực chống lên sô pha, thân thể mềm nhũn trượt xuống quỳ trên mặt đất, nằm sấp trên sô pha thở hổn hển.

Kỳ Minh rút ra ngay lúc Mạnh Bình lêи đỉиɦ, nhìn Mạnh Bình như không xương trượt xuống sô pha, cũng quỳ theo sau Mạnh Bình, cầm côn ŧᏂịŧ cắm vào thêm lần nữa.

Âʍ ɦộ vẫn đắm chìm trong cao trào, cảm giác nóng ẩm, thoải mái đến mức Kỳ Minh nhịn không được lập tức rên lên, tiếp theo lại bị hắn cᏂị©Ꮒ thật nhanh.

"Đừng... Nghỉ… Ưʍ... Nghỉ một chút đã... Ha a... Nghỉ đi đã... A...", Mạnh Bình chịu không nổi nữa, vô thức muốn chạy trốn, lại bị Kỳ Minh đè ở trên sô pha không thể động đậy.