Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 127

Nhưng mà Hạ gia không biết nổi điên cái gì, đều nói là đợi từng bước, Vinh thị đã bàn xong giá cả Hạ gia đột nhiên đâm một cước, nâng lên giá cả làm cho kiến trúc Viễn Hàng xây dựng căn cứ trước cho mình.

Mấy đại gia tộc đều đang chờ xem phản ứng của ông chủ Vinh thị, theo thời gian trôi qua Vinh thị không có bất kỳ động tác, ông chủ vẫn chưa trở về, không biết có phải đã chết ở bên ngoài hay không, điều này làm cho bọn họ nhẹ nhàng thở ra đồng thời trong tranh đoạt vật tư càng thêm nhằm vào Vinh thị, muốn đem Vinh thị hoàn toàn nghiền diệt trong Vân Hải thị.

Ngay lúc căn cứ Hạ gia tạo thành không được vài ngày, ông chủ Vinh thị đã trở lại, hắn không trở về một mình mà còn mang về một đám trâu dị hóa làm tọa kỵ. Gia tộc lớn nhỏ trong khoảng thời gian này luôn chèn ép thế lực Vinh thị đều khẩn trương, lo lắng ông chủ Vinh thị nổi điên tìm bọn hắn phiền toái.

Phiền toái đúng thật là có, nhưng không phải phiền phức của bọn hắn mà là căn cứ của Hạ gia bị tai ương. Toàn bộ thế lực lớn nhỏ trong Vân Hải thị đều biết là tại sao, nhưng không ai dám nhúng tay chuyện này.

Oán hận giữa Vinh thị cùng Hạ gia chất chứa đã sâu, từ trước cuối thời bọn hắn luôn tranh đấu trong sinh ý, cuối thời tiếp tục đấu, bọn họ chỉ cần ở một bên xem cuộc vui là được, không cần phải lẫn đi vào.

Ánh mắt Phiền Châu âm lãnh:

- Ông chủ chưa chắc sẽ phát hỏa, nhưng có chút người nhất định sẽ ngồi không yên.

Chỉ thu thập Hạ gia làm sao đủ, nói thế nào cũng tính cả Phiền gia đi?

Hắn muốn làm cho Phiền gia nhìn xem, hi vọng bày trước mặt lại bị phá huỷ là cảm thụ như thế nào. Phiền gia muốn tìm kỹ thuật tài liệu mới cải trang xe, chỉ có Vinh thị có, ngày sau Vinh thị sẽ độc quyền Vân Hải thị, đem xe cải trang bán khắp thế giới.

Vân Hải thị chỉ cần xe cải trang của Vinh thị là đủ rồi, không cần xe từ bên ngoài đến tồn tại.

Phiền Châu thở dài:

- Nếu bọn hắn có thể tận mắt chứng kiến lão trâu huỷ xe, cảm nhận thật sự sâu sắc khắc sâu đi?

Kỹ thuật từ bên ngoài đến bày ra trước mặt, rốt cục có cơ hội ngang ngửa địa vị với Vinh thị, kết quả giáp mặt bị huỷ, là chuyện đau lòng lại tuyệt vọng bao nhiêu?

* * *

Xe một đường chạy tới dưới lầu công ty nhà Mạc Lâm Tự, đại lầu sụp đổ hơn phân nửa, không cần đi vào cũng biết bên trong không có khả năng có người còn sống.

Mạc Lâm Tự trầm mặc hồi lâu, mới nói:

- Có thể đi xem nhà của tôi sao?

Quý Hủ:

- Chỉ đường.

Không có gì không thể, mục đích của Quý Hủ là xoay quanh trong Vân Hải thị, nếu Tần Nghiễn An ở trong này, cũng có thể mau chóng phát hiện hắn đã tới, chủ động hiện thân, vô thanh vô tức chậm rãi tìm người, không biết còn phải tìm bao lâu mới gặp được.

Xe vận tải đi theo phòng xe, Trì Ánh nhìn kính chiếu hậu, rất nhanh lại liếc thêm một lần, hắn hoài nghi mình hoa mắt, vừa rồi giống như nhìn thấy có con trâu truy theo xe, chờ hắn nhìn lại thì con trâu biến mất.

Trì Ánh không tin tà lại nhìn thoáng qua, phát hiện sau xe xuất hiện một đầu trâu, rất nhanh lại biến mất.

- Kháo! Sau xe chúng ta có con trâu đi theo! Dáo dác, nhìn thấy không giống như là con trâu tốt!

- Chỗ nào đâu chỗ nào đâu, tôi xem xem!

Trình Mạch cúp trên cửa sổ nhìn chằm kính chiếu hậu, trừ bỏ cuồng thi không thấy con trâu.

- Không có nha, anh xuất hiện ảo giác sao?

Trình Mạch nói.

Trì Ánh không ngừng nhìn kính chiếu hậu:

- Đi theo phía sau xe, vị trí góc chết thị giác.

Trình Mạch nhìn chằm chằm kính chiếu hậu, không thấy trâu, chỉ thấy đuôi trâu suý ra.

- Kháo, thật sự có trâu! Nó đi theo chúng ta làm gì?

Trì Ánh:

- Tôi cũng muốn biết!

Trình Mạch:

- Thông tri Hủ ca một tiếng, phòng thi phòng quái vật phòng con trâu!

Trì Ánh nhấn hai tiếng còi xe, thông báo phía sau có biến.

Quý Hủ thấy xe giảm tốc độ cũng đi theo giảm tốc chờ đợi.

Mạc Lâm Tự hạ cửa kính:

- Làm sao vậy?

Trì Ánh hô:

- Chúng ta bị trâu theo dõi, ngay sau xe tôi!

Quý Hủ giảm tốc độ cho xe tải vọt lên trước, sau xe không có gì, cũng không phát hiện có tung tích của con trâu.

Quý Hủ lại vọt xe về phía trước.

Trâu đầu đàn xuyên qua đường nhỏ một bên, sự tình quan hệ tới mạng trâu, không phải xe vong chính là trâu chết, lão trâu lựa chọn làm cho xe vong, tuyệt đối không thể để cho ông chủ nhìn thấy, bằng không trâu xong rồi.

Ở trong nội thành nên tốc độ xe không mau, lão trâu hoàn toàn có thể đuổi kịp, nhìn thấy con đường phía trước, thành bại trong phút này, chỉ cần đầu xe chuyển biến lão trâu có thể đυ.ng ngã lăn, sau đó giẫm bẹp, đem động cơ kéo về là được.

Phòng xe vừa quẹo qua, chỉ thấy trong hẻm nhỏ bên trái lao ra một con trâu như ngọn núi nhỏ, sừng trâu nhọn hoắc hướng phòng xe đánh tới!

- Oành.. oanh!

Phòng xe không khống chế được đυ.ng vào kiến trúc ven đường, rầm ngã một mảnh!

Trì Ánh mắng một tiếng, giẫm ga vọt tới, lão trâu uốn éo vung mông, hai chân sau cách mặt đất tránh qua một bên, tránh khỏi xe tải va chạm, phi thường linh hoạt.

Xe dừng lại, lão trâu khom đầu đánh lên toa xe tải, hai người trong xe bị lắc choáng váng.

Lão trâu ngẩng đầu vừa nhìn, xe vẫn nguyên vẹn, không lưu chút dấu vết.

Lão trâu trừng mắt, xong đời, thật phải bị gϊếŧ ăn thịt, làm gì cũng không được, ông chủ còn giữ nó ăn tết sao?

Huỷ xe không được, lão trâu quyết định dùng chiến thuật đường vòng, đi tới phòng lái nhìn chằm chằm bên trong.

Thanh âm trầm thấp từ trong miệng trâu truyền tới:

- Huynh đệ, đi ra tâm sự.

Trì Ánh chỉ muốn đáp một câu « tâm sự mẹ mày », không thấy bọn họ bị gây sức ép muốn tan khung sao?

Chờ kịp phản ứng là ai đang nói chuyện, hắn hoảng sợ trợn tròn mắt, thiếu chút nữa ôm cùng một chỗ với Trình Mạch.

Lão lão trâu nói chuyện!