Lục Nham hung hăng nhìn chằm chằm Vu Dương, nhớ kỹ gương mặt làm người ghét này, chờ xem, chờ thuốc hết hiệu lực, chờ cậu khôi phục thể lực, chuyện thứ nhất phải làm, chính là gϊếŧ người diệt khẩu, đem Vu Dương gϊếŧ chết!
Chỉ cần Vu Dương chết, thì sẽ không ai biết được, cậu từng bị Vu Dương làm.
Vu Dương đã sớm tϊиɧ ŧяùиɠ lên não, hắn không thèm để ý đến ánh mắt phẫn hận muốn gϊếŧ người của Lục Nham, lần nữa hôn lên, cùng Lục Nham dây dưa môi lưỡi.
Vu Dương liều mạng dùng lưỡi liếʍ láp khoang miệng Lục Nham, Lục Nham bị liếʍ có chút sướиɠ, lưỡi thế nhưng không tự giác duỗi ra, cùng lưỡi Vu Dương quấn quýt, quả nhiên, lưỡi lưỡi va chạm, làm cho hai người đều sướиɠ đến tê dại.
Vu Dương tham lam mυ'ŧ lấy lưỡi Lục Nham, hôn sâu trong chốc lát, thẳng đến khi phát hiện người dưới thân, thân thể có chút nóng bỏng, mới buông miệng ra, hỏi: “Thân thể của em thật nóng, có phải bị anh hôn đến cả người khô nóng hay không, du͙© vọиɠ dâng lên?”
Lục Nham đang muốn gật đầu, lại sực tỉnh, liều mạng lắc lắc đầu, du͙© vọиɠ của cậu, khẳng định không phải bị Vu Dương hôn ra, là tác dụng của dược, nhất định là tác dụng của dược!
Vu Dương khẽ cười một tiếng, nhướng mày nói: “Còn ngượng ngùng thừa nhận sao, không có việc gì, đều là nam nhân, du͙© vọиɠ dâng lên cũng không có việc gì, anh giúp em giải quyết thì tốt rồi.”
Vu Dương vừa nói, vừa đem Lục Nham nâng dậy, duỗi tay muốn đem quần áo cậu cởi ra, Lục Nham liều mạng túm vạt áo, ý đồ ngăn cản động tác của Vu Dương, nhưng căn bản không có tác dụng, hai tay của cậu hư nhuyễn vô lực, Vu Dương chỉ dùng chút sức, áo trên của cậu liền bị Vu Dương cởi ra!
Vu Dương nhìn thấy nhân ngư tuyến xinh đẹp của Lục Nham, cơ bụng rắn chắc, cánh tay hữu lực, nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, hắn khen ngợi: “Dáng người của em thật tốt, chắc là thường xuyên tập thể hình đúng không, nhìn cơ bụng này, nhìn qua liền khiến người ta sinh ra du͙© vọиɠ muốn liếʍ láp.”
Vu Dương vừa nói, vừa cúi người xuống, vươn đầu lưỡi, liếʍ liếʍ cơ bụng của cậu, cảm thấy thật tuyệt.
Tác dụng của dược trong người Lục Nham, sớm tại lúc cậu bị Vu Dương hôn cuồng nhiệt, đã dần dần phát tác, giờ phút này, cả người cậu hư nhuyễn vô lực, ngay cả tay cũng không nâng lên được, cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn, sắc lang trước mặt chiếm hết tiện nghi của chính mình.
Vu Dương liếʍ láp cơ bụng Lục Nham trong chốc lát, sau đó một đường hướng lên trên, liếʍ tới hai viên đậu đỏ tươi mới.
Vu Dương một bên liếʍ vυ', một bên duỗi tay sờ đến dươиɠ ѵậŧ đang đứng thẳng của Lục Nham, trong miệng mơ hồ nói: “Thật đáng tiếc, côn ŧᏂịŧ lớn như vậy, lại thích bị làm, bất quá, anh thích nhất là em như vậy, hắc hắc, làm khẳng định rất sướиɠ.”
Lục Nham trong lòng đã nghĩ kỹ một ngàn cách chết cho Vu Dương, mãnh nam có côn ŧᏂịŧ lớn, cậu thừa nhận, nhưng mẹ nó, ai thích bị làm, cậu căn bản không muốn bị làm có được không? Đều do Lục Phong, cho cậu uống xuân dược, sau khi trở về, cậu mà không đánh chết Lục Phong thì không phải là Lục Nham.
Vu Dương ra sức liếʍ láp, Lục Nham tuy rằng rất bực bội, nhưng kɧoáı ©ảʍ trong thân thể không lừa được người, đầṳ ѵú bị Vu Dương liên tục liếʍ láp, đã sớm dựng đứng, cứng cứng, sưng to giống như quả anh đào.
Lục Nham cảm thấy cả người càng thêm khô nóng, đầṳ ѵú cậu bị liếʍ rất sướиɠ, nhịn không được, từ trong cổ họng phát ra một tiếng rêи ɾỉ.
Vu Dương nghe được tiếng rêи ɾỉ, ngẩng đầu nhìn Lục Nham, biểu tình có chút dâʍ đãиɠ, hắc hắc cười nói: “Chỉ mới liếʍ đầṳ ѵú của em thôi, em đã sướиɠ như thế sao? Muốn kêu liền lớn tiếng mà kêu ra, đừng ngại, nghẹn rất khó chịu.”
Lục Nham nắm chặt nắm tay, nghĩ thầm: Nếu là tôi có thể nói, tôi đã sớm mắng mười tám đời tổ tông của anh, tên chó nhà anh, dám chơi tôi như thế, đợi đến khi tôi có thể động đậy, tội sẽ lột da của anh ra!
Vu Dương nhìn thấy Lục Nham trừng mắt nhìn hắn, cười hắc hắc, vui vẻ nói: “Tôi thiếu chút nữa đã quên, mới vừa nãy chỉ nghĩ đến chính mình sướиɠ, em có phải cũng rất muốn liếʍ đầṳ ѵú anh hay không! Tới, anh cho em liếʍ.”
Vu Dương nhanh chóng cởϊ áσ ra, đem đầṳ ѵú của mình để sát vào môi Lục Nham, nhướng mày cười nói: “Tiểu khả ái, liếʍ đi, anh trai thỏa mãn du͙© vọиɠ của em.”
Lục Nham nhìn thấy đầṳ ѵú của Vu Dương đã kề sát miệng mình, càng thêm tức giận, cậu hung hăng trừng mắt nhìn Vu Dương một cái, xoay đầu, tránh đi đầṳ ѵú của Vu Dương.
Vu Dương thấy Lục Nham xoay đầu đi, tưởng rằng Lục Nham ngượng ngùng, nhẹ giọng khuyên: “Tới đi, em liếʍ đầṳ ѵú của anh trai một chút đi, anh trai liếʍ cho em sướиɠ như vậy, em cũng thỏa mãn anh trai một chút có được không?”
Lục Nham một bộ sống chết không làm, quay đầu, căm tức nhìn Vu Dương, gắt gao cắn răng, nhấp môi, không cho Vu Dương có cơ hội nhét vào.
Vu Dương thấy Lục Nham thật sự rất ngượng ngùng, hơn nữa bộ dáng còn có chút tức giận, liền nói: “Thôi được rồi, nếu em không thích liếʍ vυ' anh, anh trai sẽ không cưỡng bách em. Kế tiếp, anh trai sẽ cắm tiểu cúc huyệt của em nha!”
Lục Nham vươn tay, gắt gao túm chặt lưng quần, há miệng thở dốc, lớn tiếng a ô nửa ngày.