Yếm hôm nay màu hồng phấn, bên trên thêu mấy đóa hoa sen, Lạc Chỉ Nhi giống như đêm qua làm lộ ra cặρ √υ' của mình.
“Còn nhớ hôm qua cha nói gì không?”
Lạc Chỉ Nhi gật đầu, đêm qua cha nói sẽ không giúp nàng ép sữa ra nữa.
Nàng từ từ nhớ lại cách cha chồng giúp mình ép sữa đêm qua, tay nhỏ bắt đầu bắt chước đè ép nhũ thịt.
Tay nhỏ của Lạc Chỉ Nhi kém hơn bàn tay to có lực, nhưng kỹ xảo đã có tiến bộ, hơn nữa vυ' đang trướng, rất nhanh sữa tươi đã bắn ra từ đầṳ ѵú.
“Ưʍ...” Lạc Chỉ Nhi cắn môi đè xuống kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ khi được giải tỏa.
Sau khi một phần sữa được ép ra, Lạc Chỉ Nhi phát hiện có chút không thích hợp.
Đầṳ ѵú cảm giác như có hơi thở ướt nóng phả vào... Chẳng lẽ mặt cha chồng đang đối diện với núʍ ѵú của nàng?
Vậy... Vậy sữa bị bắn ra không phải đều phun hết lên mặt hắn sao?
Thật ra Lạc Chỉ Nhi chỉ mới đoán đúng một nửa, mặt Nam Vô Di quả thực đang đối diện với đầṳ ѵú của nàng, hơn nữa vô cùng gần, nhưng sữa không phải bắn lên mặt hắn, mà là bắn vào trong miệng nam nhân, bị hắn nuốt sạch vào bụng.
Nam Vô Di đã sớm muốn làm chuyện này!
Tối hôm qua, lúc vắt sữa cho Lạc Chỉ Nhi, toàn bộ sữa đều phun lên sàn.
Sáng nay trước khi hạ nhân vào dọn dẹp phòng, hắn đã cố ý dùng nước hắt lên phần sữa đó để che giấu.
Có trời mới biết lúc ấy hắn muốn sữa này phun vào miệng mình đến nhường nào!
Không có ai biết, Nam Vô Di đường đường là đại tướng quân lại vô cùng thích uống sữa.
Khi đi biên cương đánh giặc, mỗi lần có người du mục đưa sữa, hắn có thể một lần uống vài bình.
Vì thế sữa tươi của Lạc Chỉ Nhi cực kỳ có sức hấp dẫn với hắn.
Nam nhân há to mồm uống sữa tươi ngọt ngào bắn ra từ vυ' Lạc Chỉ Nhi, Nam Vô Di cảm thấy vậy vẫn quá ít.
Hắn phát hiện động tác của nàng có chút chậm lại nên thổi một hơi khí lạnh vào đầṳ ѵú của nàng.
“A! Cha!” Khí lạnh khiến đầṳ ѵú rụt lại một chút, Lạc Chỉ Nhi phát hiện mặt của cha đang thực sự đối diện với vυ' của mình, hơn nữa khoảng cách cực kỳ gần.
Nàng lập tức xấu hổ đến mức toàn thân đỏ lên.
“Tiếp tục.”
Nam Vô Di cơ khát không cho phép Lạc Chỉ Nhi dừng lại, hắn nhanh chóng ra lệnh.
Lạc Chỉ Nhi không dám phản kháng, nàng tiếp tục thực hiện động tác ép sữa, nhưng rõ ràng đã không còn thuần thục như ban đầu.
Nam Vô Di không uống được sữa bắt đầu cảm thấy không thoả mãn, hắn hít một hơi rồi lại thổi một hơi lạnh vào đầṳ ѵú, động tác này lặp lại lên tục khiến đầṳ ѵú mẫn cảm bị hơi thở của hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
“A... Cha... Đừng...” Đầṳ ѵú bị đối đãi như thế càng khiến Lạc Chỉ Nhi không thể tiếp tục, cảm giác ngứa ngáy không ngừng lan tràn từ đầṳ ѵú.
Chỉ dựa vào hơi thở vỗ về chơi đùa mà có thể khiến sự ngứa ngáy càng mãnh liệt, Lạc Chỉ Nhi càng khát vọng thật sự bị đối đãi mạnh hơn.
“Ưʍ... Cha... Ngứa... Đừng thổi... Lạc Nhi ngứa quá...”
“Cha cũng không có cách nào, Chỉ Nhi không ép sữa cho cha uống, cha khát nên đành phải bắt nạt Chỉ Nhi.” Nói xong, Nam Vô Di lại tiếp tục thổi khí.
Lạc Chỉ Nhi thật sự không chịu nổi cảm giác ngứa ngáy, nghe thấy cha nói vì không uống được sữa nên mới bắt nạt mình, Lạc Chỉ Nhi lập tức nâng vυ' của mình lên, nàng hơi nghiêng người về phía trước đến gần cha chồng hơn.
“Cho... Sữa đều cho cha ăn...”