Chỉ Nhi

Chương 7: Muốn hiểu biết thân thể của nam nhân không?

Nhìn cặρ √υ' được nâng đến trước mặt mình, Nam Vô Di híp mắt, hắn liếʍ môi.

Nam nhân dùng tay đỡ cặρ √υ' bự của Lạc Chỉ Nhi, sau đó ép chúng lại, hai núʍ ѵú lập tức dán sát gần nhau.

Hắn há to miệng, một ngụm ăn luôn hai núʍ ѵú vào miệng rồi dùng sức hút.

Lực hút mạnh mẽ của nam nhân khiến Lạc Chỉ Nhi cảm giác lượng sữa còn lại trong hai vυ' bị hút ra một lượng lớn.

“Ưm a...”

Không cần Nam Vô Di ra tay, Lạc Chỉ Nhi cũng nhịn không được đè ép vυ' của mình, nàng muốn càng nhiều sữa tươi bị cha chồng hút ra.

Nam Vô Di ừng ực nuốt sữa, tiếng vang này có vẻ phá lệ rõ ràng trong căn phòng.

Vì trong miệng đồng thời ngậm hai núʍ ѵú, sữa tươi quá nhiều nên có một chút chảy ra khỏi khóe miệng, dọc theo cổ chảy vào ngực khiến nam nhân có vẻ hơi chật vật.

Cứ mạnh mẽ hút như thế, rất nhanh, sữa tươi trong vυ' của Lạc Chỉ Nhi đã bị hút hết, nhưng Nam Vô Di vẫn không chịu buông tha hai núʍ ѵú, hắn tiếp tục dùng lực hút.

“Đã không còn... Ưʍ... Cha... Không còn sữa rồi...”

Quả thực đã không hút ra sữa nữa, Nam Vô Di đành luyến tiếc khẽ cắn núʍ ѵú tỏ vẻ bất mãn một cái rồi mới phun ra hai núʍ ѵú đã bị hút đến sưng đỏ.

Nam nhân đứng lên cởi đai lưng đang che mắt Lạc Chỉ Nhi xuống.

Lạc Chỉ Nhi mở mắt từ từ thích ứng ánh sáng phát ra từ đèn, nàng cảm giác trước ngực có chút lạnh lẽo.

Nàng cúi đầu nhìn liền thấy trên hai núʍ ѵú sưng đỏ lấp lánh nước bọt của cha chồng.

Nam Vô Di vươn lưỡi liếʍ sữa dính trên khóe miệng mình, hắn cảm giác như trong miệng vẫn còn lưu lại mùi vị thơm ngọt của sữa tươi.

Thấy con dâu xấu hổ đỏ mặt nhìn chằm chằm vào vυ' mình, nam nhân lên tiếng, “Hôm nay cứ như vậy thôi, con về phòng đi.”

“Vâng.”

Lạc Chỉ Nhi bắt đầu giống như ngày hôm qua sửa sang lại xiêm y, nhưng hai chân nàng lại kẹp chặt mà cọ xát khó có thể phát hiện.

Trở lại căn phòng đen nhánh, Lạc Chỉ Nhi không thắp đèn, nàng dựa vào ánh sáng mong manh từ ánh trăng đi đến mép giường.

Lạc Chỉ Nhi cởi xiêm y ra, cho đến khi chỉ còn lại yếm và quần.

Nàng bò lên giường nằm xuống, đắp chăn định ngủ.

Quả nhiên, chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu nàng lại không ngừng hiện lên những chuyện vừa xảy ra, cơ thể cũng cảm thấy khô nóng.

Lạc Chỉ Nhi ôm chăn, hai chân nàng kẹp chặt chăn bắt đầu cọ xát theo bản năng...

Ban ngày, mọi chuyện vẫn như thường, chuyện xảy ra mỗi tối ở phòng Nam Vô Di phảng phất như chỉ là một giấc mơ.

Lạc Chỉ Nhi gõ cửa phòng cha chồng, nhưng không có ai mở cửa, mà lại có giọng nói truyền từ trong ra.

“Vào đi.”

Là giọng của cha chồng...

Lạc Chỉ Nhi đẩy cửa vào phòng, nàng phát hiện bên trong truyền đến tiếng nước.

“Chỉ Nhi, con lại đây.”

Lạc Chỉ Nhi đi theo hướng phát ra thanh âm, khi đi qua bình phòng, nàng phát hiện Nam Vô Di đang tắm gội!

Thau tắm to rộng nghi ngút hơt nước, hai tay Nam Vô Di để lên thành thau tắm, một phần tóc chìm trong nước, nam nhân ngửa đầu ra sau nhắm mắt hưởng thụ.

“Cha... Cha đang tắm... Chỉ Nhi... Chỉ Nhi sẽ không quấy rầy...”

Lạc Chỉ Nhi không biết để mắt nhìn vào chỗ nào, mặt nàng đỏ bừng muốn lập tức rời đi.

“Chờ đã.” Nam Vô Di mở mắt ra, hắn gọi nàng lại.

Lạc Chỉ Nhi quay lưng về phía Nam Vô Di, nàng nghe thấy phía sau truyền đến tiếng nước, sau đó là cảm giác ướt nóng đến từ sau lưng.

Cha chồng toàn thân trần trụi đang đứng phía sau Lạc Chỉ Nhi!

“Chỉ Nhi có muốn hiểu biết thân thể của nam nhân không?”

Lạc Chỉ Nhi không gật đầu, cũng không lắc đầu.

Nàng cảm giác hơi thở ướt nóng phía sau rời đi trong chốc lát, sau đó chiếc đai lưng quen thuộc lại che mắt nàng lại.

“Hiểu biết thân thể của nam nhân mới có thể biết cách khống chế nam nhân.” Nam nhân cong người cúi sát vào Lạc Chỉ Nhi nhẹ giọng nói.

Hắn xoay người nàng lại, Nam Vô Di nắm tay nàng kéo về phía mình.

Lạc Chỉ Nhi cảm giác tay mình chạm vào một chỗ có chút mềm mại.

“Đây là miệng của nam nhân, dùng để nhấm nháp hương vị.” Nói xong, đầu lưỡi ướt nóng vươn ra liếʍ ngón tay của Lạc Chỉ Nhi.

Nam Vô Di có chút thâm ý nói, “Các loại hương vị...”

“...”

Tiếp theo, hắn kéo tay nàng sượt qua yết hầu, di chuyển đến bộ ngực săn chắc.

Nhịp tim đập vững vàng chấn động lòng bàn tay của Lạc Chỉ Nhi.

“Cứng quá...” Lạc Chỉ Nhi kinh ngạc, rõ ràng tay đang sờ đến làn da, nhưng nàng lại cảm nhận được sự rắn chắc.

“Ngực của nam nhân cứng rắn hơn ngực của nữ nhân, nhưng có chỗ cũng giống nữ tử.”

Lạc Chỉ Nhi cảm giác được tay mình sờ trúng hai viên đậu nhỏ.

“Đầṳ ѵú của nam nhân tuy không có sữa, nhưng cũng có cảm giác giống như nữ nhân, con liếʍ nó, hút nó, thậm chí xoa bóp nó, đều sẽ khiến nó cảm thấy thoải mái.”

Nghe thế, Lạc Chỉ Nhi tò mò nhéo một chút, nhưng nàng lại không biết khống chế lực đạo nên dùng lực quá mạnh.

Nam Vô Di “A!” một tiếng, đầṳ ѵú vừa đau vừa ngứa.

“... Xin lỗi cha!” Nghe thấy tiếng kêu như là thống khổ của cha chồng, nàng tưởng bản thân đã gây rắc rối nên lập tức cúi đầu chu môi thổi nhẹ lên đầṳ ѵú.

“Ưʍ...” Hành động vô tình này càng thêm quyến rũ mê người, Nam Vô Di đè nén du͙© vọиɠ, hắn hơi đẩy tay Lạc Chỉ Nhi ra để tiếp tục di chuyển xuống dưới.

Tay nàng chạm vào một chỗ có lông xù xì, vì Nam Vô Di chưa lau khô người, nên lông tóc nơi này vẫn là một mảnh ẩm ướt.

Lướt qua từng sợi lông, tay Lạc Chỉ Nhi sờ phải một vật ướt nóng, nơi này thậm chí còn nóng bỏng hơn những nơi mà nàng từng được sờ qua.

“Đây là nơi yết ớt nhất của nam nhân, cũng là nơi mẫn cảm nhất...”

Giọng của Nam Vô Di đã khàn khàn, thứ trong tay Lạc Chỉ Nhi càng thêm cứng rắn và nóng bỏng.

Nam nhân kéo bàn tay nhỏ của nàng nắm lấy cự vật mà bắt đầu cọ xát.

Dù sao Lạc Chỉ Nhi cũng đã là người sinh hài tử, nàng tất nhiên biết thứ trong tay mình là gì.

Trước kia bị trượng phu đối xử thô bạo, nàng cực kỳ sợ hãi thứ này.

Nhưng hiện giờ nắm cự vật của cha trong tay, rõ ràng thứ đó càng thô, càng dài, và càng đáng sợ hơn, nhưng nó lại không tổn thương nàng.

Lúc này, bản thân Lạc Chỉ Nhi không biết, cảm tình của mình đang lặng lẽ có sự thay đổi...