Bé Đáng Thương Bị Đám Tra Công Luân Phiên Bạo Thao

Chương 4: Hành hạ mông lớn/ tư thế phía sau mở hàng, chịt nát hậu huyệt đến chảy máu

Dương Vĩ trầm trụi nằm ở trên mặt đất, thân hình mập mạp cọ tới cọ lui trên sàn nhà, giống như một con lươn lớn đang vùng vẫy trên bờ sau khi rời khỏi nước.

Tưởng Dược kéo khóa quần xuống, phóng thích ra cây côn ŧᏂịŧ sớm đã cương cứng dựng đứng lên. Hắn là gay, ba người còn lại trong ký túc xá hoặc là gay hoặc là cả hai, nhưng thống nhất tất cả đều là phía trên. Hách Long thích những bot dâʍ đãиɠ mà yếu đuối, Hà Yến Ôn lại thích dạng đẹp trai ấm áp vui tươi, Tào Vọng thì yêu thích dạng kiều diễm sεメy, duy chỉ có Tưởng Dược là một người kỳ lạ, thân hình gầy nhỏ như hắn lại thích dạng mập mạp, mông to, mông càng to hắn càng hưng phấn.

Mà Dương Vĩ mấy tháng trước thật ra vẫn là một con khỉ gầy gò, chiều cao một mét bảy năm, không cao không thấp, không đến 55 kg, gầy đến trơ xương sườn ra, sau khi ăn trộm đủ các loại đồ ăn gọi ship, trọng lượng cũng tăng vọt, tăng lên hơn 80 kg.

Sau khi cân nặng tăng lên thì cái mông cũng càng lúc càng to ra, càng ngày càng đầy đặn, còn to hơn nhiều so với cái mông cong vểnh của nhiều người phụ nữ quanh năm luyện tập trong phòng tập gym.

Tưởng Dược kéo người đàn ông đang tự sướиɠ ở trên mặt đất lên, tự đặt thành tư thế nằm quỳ xuống, tư thế này làm cho mông của đối phương càng trực quan hơn càng cong vểnh hơn mà hiện ra trước mắt.

“Mịa nó, cái mông này thật to mà”, Tưởng Dược hai tay trái phải giơ lên, thô bạo mà đánh vào mông của Dương Vĩ hơn mười cái tát, cái mông vốn đã phì nhiêu bị đánh đến sưng đỏ lên, giống như hai cái bánh bao to màu đỏ sau khi ủ men.

Dương Vĩ bị một đánh một cái, theo bản năng muốn kêu lên muốn chạy trốn, nhưng điều đau khổ chính là, trên miệng bị dán băng dính kêu không ra tiếng, một chân bị chân người phía sau dùng lực dẫm lên chạy không thoát, chỉ có thể lắc lư cái mông để mặc cho bị đánh.

“Ôi, hậu huyệt chảy nước rồi này, được đấy, đủ dâʍ đãиɠ.”

Dương Vĩ nghe thấy lời này tức giận đến lỗ mũi mở rộng ra, hốc mắt đỏ bừng lên, trong lòng càng đem Tưởng Dược ở phía sau, dùng đủ loại lời ác độc mắng chửi mấy trăm lần.

Tưởng Dược đỡ côn ŧᏂịŧ nhắm chuẩn xác ngay vào cái hậu huyệt đang chảy nước kia, hai tay bóp chặt vào hai đùi của Dương Vĩ, mạnh mẽ ưỡn thắt lưng đâm vào, cả cây côn ŧᏂịŧ lớn một phát đâm nguyên vào đến tận cùng.

Nếu như miệng Dương Vĩ không bị bịt kín, thế thì toàn bộ phòng khách sẽ vang lên tiếng kêu rên như heo bị chọc tiết vậy. Tưởng Dược tuy rằng thân hình có phần gầy một chút, nhưng côn ŧᏂịŧ thì cũng không nhỏ chút nào, cây côn ŧᏂịŧ thô dài hơn 20 cm còn lớn hơn gấp ba lần cái cây “nấm kim châm” của Dương Vĩ.

Dương Vĩ không phải là gay, mà là một người đàn ông thẳng đến không thể thẳng hơn trong suốt hơn hai mươi năm, có bạn gái, hậu huyệt tất nhiên là chưa bao giờ được sử dụng, lần đầu tiên bị đàn ông đâm vào, còn là côn ŧᏂịŧ siêu lớn, lại dùng tư thế đâm sau từ phía sau, không có chút khuếch trương bôi trơn dạo đầu nào đã đâm thẳng vào, cái cảm nhận này đừng nói cũng biết căng sướиɠ đến mức nào.

Người đàn ông mập mạp quỳ trên mặt đất, mắt sưng đỏ, nước mắt chảy dài khắp khuôn mặt, hai bàn tay bị trói đang liều mạng cào cấu lung tung trên sàn nhà.

“Mẹ kiếp, hậu huyệt của tên dâʍ đãиɠ này chặt thật.”