Video bị tạm dừng lại tiếp tục phát.
“Ha... Ha... Thật lớn... Sướиɠ chết mất..."
Người phụ nữ trong video quay lưng về phía máy quay, vễnh lên cặp mông căng tròn đầy đặn, người đàn ông chuyển động hông đẩy vào rút ra đem mông bự của người phụ nữ kia dao động thành một luồng thịt sóng. Cô ta ngửa đầu phát ra tiếng rêи ɾỉ phóng đãng, sóng âm đột ngột trong nháy mắt xuyên thấu toàn bộ căn phòng.
Cùng lúc AV bắt đầu phát, hai người không hẹn mà đồng loạt im bặt. Trước mắt họ nhìn thấy quá trần trụi rõ ràng, mà ở tuổi của họ không thể ngang nhiên tiếp xúc nó.
Nhưng tại thời điểm này, nó diễn ra như một bộ phim truyền hình.
Đàm Chi ngơ ngác nhìn chằm chằm vào màn hình lớn, hơn nữa ngày không nói lời nào, tinh thần cô có chút thõa mãn.
Mấy hôm trước cô với anh một ngày nói chuyện không quá ba câu.
Nhưng mà giờ đây họ đang cùng nhau ở trong căn phòng ngủ tối mờ xem đoạn video AV phóng đại.
Thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Cô ước gì đồng hồ có thể chạy chậm hơn, cô muốn tận hưởng từng phút từng giây ở bên anh, tận hưởng sau lưng dần truyền tới nhiệt độ cơ thể, hưởng thụ cảm giác anh trai đem cô vòng trong lòng ngực toàn bộ áp chế.
Ý niệm trong đầu vụt qua, bỗng nhiên có chút hối hận. Sớm biết thế cô đã không gọi điện cho cha nhanh chóng về nhà.
Thật đáng tiếc...
"Sao không nói gì?"
Đột nhiên, giọng nói của Giang Yến Niên từ trên đỉnh đầu vang lên.
Trong giọng nói của anh một chút tìиɧ ɖu͙© cũng không có, trước sau như một thanh thanh đạm đạm, dường như AV này không thể khơi dậy ttính dục của anh chút nào.
Đàm Chi ngừng lại một chút, bỗng nhiên có chút tò mò tò mò, anh trai đã cùng bạn gái làʍ t̠ìиɦ chưa ?
Cô chớp chớp đôi mắt ướŧ áŧ, run rẩy quay lại nhìn anh, vừa thẹn vừa xấu hổ, ủ rũ hỏi: "... Anh không sợ bị bạn gái phát hiện sao?"
Giang Yến Niên cúi đầu nhìn cô, bình tĩnh nói: "Biết thì biết a."
"Trong quán rượu tùy tiện gặp, tôi cũng không phải rất thích cô ta, chia tay cũng chẳng sao!”
Nghe nói anh nói như thế, trên mặt Đàm Chi bất động, trong nội tâm như có viên kẹo tan ra, khai mở từng tí ý nghĩ ngọt ngào.
Thật tốt quá!
Anh không thích người khác là tốt rồi!
Trong l*иg ngực tràn ngập niềm vui, Đàm Chi choáng váng quay đầu lại, cô từ từ cúi đầu xuống, dán mắt vào đôi đầu gối vừa bị ngã đến đỏ bừng, tâm trạng có vẻ sa sút chán chường.
Giang Yến Niên phát hiện anh khẽ cau mày, nâng cổ tay phải lên, định nâng khuôn mặt của cô lên.
Nhưng lúc này chỉ thấy cánh môi cô mấp máy, trong miệng nói ra từng chữ không nghe được , xen lẫn với trong phòng không ngừng vang vọng tiếng rêи ɾỉ cùng tiếng thở dốc, như thể đâm thẳng vào hai lỗ tai anh.
Giang Yến Niên có thể nghe rõ ràng từng chữ một.
Cô nói: "Khi ba ba quay lại, em sẽ nói với ba anh cố ý bắt nạt em ..."
Đàm Chi biết rất rõ ràng hai chữ "ba ba”đối với Giang Yến Niên mà nói nói sẽ bộc phát lệ khí cùng lửa giận trong lòng anh.
Cô cố tình giẫm lên đuôi của anh, kɧıêυ ҡɧí©ɧ bãi mìn cấm kỵ của anh, làm bừng lên lửa giận trong người anh.
Nếu anh trai không nổi điên sẽ không có khả năng chạm vào cô.
Vậy phát điên đi!
Cùng nhau phát điên a!
Tiếng nói yên lặng xuống.
Sau lưng không có động tĩnh gì khác thường.
Thiếu niên thở dài nặng nề, sống lưng thẳng tắp không nhúc nhích giống như không có nghe thấy cô nói, cũng không có bị lời nói của cô ảnh hưởng, hai mắt nhìn thẳng phía trước nhìn chằm chằm vào hai cơ thể không ngừng cọ xát.
Không trả lời ?
Đàm Chi không khỏi có chút khó hiểu nhưng cô vẫn cúi đầu im lặng, khó có thể quay đầu quan sát vẻ mặt của anh.
Giờ phút này, duy nhất có chút thay đổi chính là năm ngón tay đang ôm lấy eo cô đang từng chút một siết chặt.
Chiếc váy ngủ trên người cô vốn đã mỏng lại mềm mại, những đốt ngón tay mạnh mẽ của anh dường như không có bất kỳ rào cản nào cắm sâu vào thịt eo cô, dáng người Đàm Chi mảnh khảnh nhỏ nhắn, một bàn tay có thể ôm hơn nửa eo của cô. Nó dường như có thể bóp gãy eo cô.
Hai người trên màn hình lại thay đổi tư thế.
Người phụ nữ kia mồ hôi đầm đìa quay lưng về phía người đàn ông, bị hắn ôm ngồi ở trên đùi cường tráng mà dang rộng, cô ta có chút khó khăn ngồi xuống nuốt xuống côn ŧᏂịŧ sưng đỏ ở chính giữa.
Nó hơi giống... tư thế hiện tại của cô và anh.
Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu, Đàm Chi liền cảm thấy người phía sau bình tĩnh thở ra, eo cũng theo đó nhẹ đi.
Giang Yến Niên bắt đầu di chuyển lòng bàn tay.
Đầu ngón tay anh khẽ di chuyển xuống dưới, vén lên vạt váy hoa của cô, lập tức chạm vào một vùng da đùi mịn màng.
Thân thể Đàm Chi run lên, hô hấp đột nhiên cứng đờ.
Phía sau, thiếu niên phun nhiệt khí vào tai cô tê tê ngứa ngứa.
Cô nghe thấy anh thì thầm bằng giọng điệu lạnh lùng và ác tàn: "Đây gọi là bắt nạt sao? Thật ngu ngốc..."
"Đàm Chi, cô có biết bắt nạt thực sự là như thế nào không?