Lâm Ngôn nằm trên giường một tháng, cơ thể bị người giúp việc lật qua lật lại, sau khi được bác sĩ xác nhận lỗ hậu đã không còn vấn đề gì nữa, độ co dãn đàn hồi cũng tốt. Lúc này, những người chăm nom mới rời đi.
Đối với Lâm Ngôn mà nói, việc bình phục và nhóm giúp việc rời đi này chính là khởi đầu của ác mộng. Vì đêm nay, người đàn ông với đôi mắt vàng kim đó sẽ tới…
Đêm khuya tĩnh lặng, Lâm Ngôn tắt đèn sớm đi ngủ. Ở lâu đài rộng lớn cô quạnh này, đêm đến mọi thứ càng trở nên yên tĩnh hơn, trong khoảng thời gian cậu dưỡng bệnh, âm thanh làʍ t̠ìиɦ từ những phòng cách vách vẫn vang lên vài lần. Nhưng gần đây, không gian ban đêm đã yên lặng một cách đáng ngạc nhiên.
Khi âm thanh sột soạt truyền đến, Lâm Ngôn sợ run lên, chân tay cậu lạnh buốt, khẽ nuốt nước miếng, cậu có thể nghe rõ tiếng trái tim mình đang đập như trống trong l*иg ngực. Cậu chưa từng nhìn thấy mặt người nọ, cũng không dám tưởng tượng…. Người bị gϊếŧ kia đã nói rằng, có quái vật ở đây, thứ mà mọi người đang hầu hạ là một người rắn. Chỉ là ngày đó, bởi vì thời điểm bị cưỡng bức quá đau, cậu cũng đã quên mất cảm xúc khi hai người chạm vào nhau…
"Cạch" một tiếng, cửa bị đẩy ra, trái tim của Lâm Ngôn phảng phất như ngừng đập.
Chăn được vén lên, Lâm Ngôn liều mạng nhắm chặt hai mắt lại. "A… " Cậu không nhịn được kêu lên khi cổ chân bị người nọ nắm lấy, cả cơ thể bị kéo đến mép giường. Áo ngủ rất dễ dàng đã bị người nọ xé toạc thành từng mảnh, ngón tay miết nhẹ qua lỗ hậu, đêm nay có vẻ hắn sẽ nới lỏng cho cậu, nếu chuẩn bị tốt thì cậu sẽ giảm được chút thống khổ. Dươиɠ ѵậŧ của người kia quá lớn, cậu không thể tưởng tượng nổi sẽ có một người sở hữu thứ vừa to vừa dài đến nỗi khiến cho cậu mỗi lần được đâm vào đều sợ mình sẽ bị đâm thủng.
Ngón tay vờn bên ngoài vài vòng liền cắm vào, quả nhiên hắn vẫn không hề nhẹ nhàng với mình. "Ư… aa… " Ngón tay di chuyển chậm rãi, mỗi lần đút vào rút ra đều "vô tình" cào miết nhẹ lên thành ruột, làm Lâm Ngôn ngứa ngáy khó chịu. Lần này hắn chỉ đút một ngón tay vào lỗ hậu, giống như chỉ muốn xem xét xem lỗ huyệt đã đủ trơn mượt hay chưa. Lâm Ngôn có chút kinh ngạc, tại sao lần này hắn không trực tiếp cᏂị©Ꮒ cậu vậy?? Đầu nhỏ không nhịn được bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn, chẳng lẽ sẽ giống như lần đầu, chỉ tính sờ vài cái là đi sao…
Theo từng động tác thọc vào rút ra của ngón tay người đàn ông, lỗ hậu phun đầy nước, vang lên tiếng òm ọp dâʍ ɖu͙©.
"Á… aaa…"
Khi ngón tay người nọ chọc đến chỗ nào đó, Lâm Ngôn cảm thấy cơ thể mình nóng bừng, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ cũng dần cương lên, chưa cần chạm vào cậu cũng biết hiện tại mặt mình đã xấu hổ đỏ bừng. "Ahhh.. Hức…" Nhận ra điều ấy, ngón tay như nhanh như chậm chỉ chọc vào điểm sướиɠ của cậu làm cậu nhịn tiếng rên cực kì khó chịu, không có biện pháp, kỹ thuật của người nọ quá linh hoạt. Lâm Ngôn sướиɠ như muốn bay lên, ngón tay đó làm cậu quá sướиɠ, cậu muốn rên lên nhưng lại không dám, chỉ đành mím chặt môi nuốt vào.
"Ư… " Người nọ đang ngồi bên người cậu, bỗng hắn bế cậu nằm ngang úp lên phần dưới của hắn, một bàn tay bóp chặt cánh mông rồi chen ngón tay vào lỗ hậu moi móc, bàn tay khác thì luồn xuống sục ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ.
"Aaa… Aaa… Ưm!" Lâm Ngôn vặn vẹo thân mình, du͙© vọиɠ trong cơ thể điên cuồng phóng đại. "Không…" Cậu chịu không nổi, cảm giác này khó chịu chết mất, mặc dù rất sướиɠ nhưng lúc cậu muốn bắn thì đột nhiên sẽ có ngón tay bịt chặt lỗ nhỏ, không biết dùng cách gì mà không bắn được, chỉ có thể nhịn xuống mặc hắn nghịch.
Hắn cấm cậu bắn tinh… Cơ thể Lâm Ngôn cứ nóng bừng lên dưới sự thiêu đốt của tìиɧ ɖu͙©, nhưng tâm trí lại lạnh lẽo cực điểm, chẳng lẽ hắn chỉ xem cậu như món đồ chơi thôi sao??
Liệu mình có ngược đãi không? Người nọ có sở thích tìиɧ ɖu͙© đặc biệt nào không? Có biếи ŧɦái ghê tởm gì không? Càng nghĩ Lâm Ngôn càng sợ hãi.
Tay người đàn ông vẫn không ngừng chọc ngoáy lỗ hậu nhỏ nhắn kia, quả nhiên là muốn chơi đùa cậu mà…. Thế nhưng vì sao còn muốn cho cậu được thoải mái chứ…
"Á… Aaaaa…" Lâm Ngôn lại bị chơi tới điểm hứng, hắn cứ như thế chơi xấu, lặp lại hành động chọc thẳng vào điểm nứиɠ của cậu, chọc vào đến hăng say.
Hắn từ đầu tới cuối vẫn không cho cậu được bắn tinh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực hạn khiến cậu cong người lên. Cuối cùng nhịn không nổi nữa, cậu rướn người về phía trước hòng thoát khỏi sự giam cầm đến nghẹn của hắn. Nhưng kết quả chẳng cần đoán cũng biết, với chút lực cỏn con ấy căn bản chẳng làm được gì, thân mình bị hắn gắt gao ấn lại, ngón tay lại chọc ngoáy moi móc trong lỗ hậu, vẫn như cũ không cho phép cậu bắn…
"Làm ơn… Làm ơn mà… " Lâm Ngôn buông lỏng chiếc chăn mà mình liều mạng ôm chặt, giọng mũi đầy nghẹn ngào nức nở, nếu không được bắn tinh, cậu sẽ chết vì nghẹn mất…
"Ừm?"
Người nọ phát ra một thanh âm, nghe vô cùng gợi cảm, tựa hồ đang chờ cậu tiếp tục nói.
"Làm ơn… Cho em bắn đi mà… Em thật sự không thể nhịn được nữa đâu…" Lâm Ngôn rơi nước mắt cầu xin hắn, chỉ hy vọng hắn sẽ bố thí chút thiện ý.
"Thì ra em có thể nói chuyện." Ngón tay hắn tạm dừng động tác bên trong lỗ hậu, bàn tay phía trước cũng khẽ buông lỏng hơn nữa còn cực kì săn sóc tuốt vài cái.
"Ư.. Aaaa… Ưm!!!" Lâm Ngôn rùng mình, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng ấm phun ra, cảm giác được bắn khiến cơ thể cậu đạt kɧoáı ©ảʍ vô hạn, dưới cơn cực khoái cậu không kìm được co giật vài cái.
"Ừm…" Không gian lắng lại một lúc, Lâm Ngôn lên tiếng trước. Cậu không biết nên phải nói gì với hắn, mặc dù rất sợ hãi nhưng không thể phủ nhận rằng giọng của người nọ quá êm tai, dáng người, cơ bụng càng không phải nói… Chỉ là, chuyện hắn có phải là người rắn hay không… Cậu không dám sờ phần phía dưới…
"Vì sao lần nào tôi vào em cũng giả vờ ngủ vậy? Cũng chưa từng nói lời nào." Hắn mở miệng hỏi.
"Em… Em không biết phải nên nói gì…." Cậu vốn đang định nói rằng cậu sợ, nhưng vẫn kịp nuốt lại, "Em chưa từng làʍ t̠ìиɦ, không có kinh nghiệm…"
"Hmm, đúng thật là không có kinh nghiệm, em cứ như cá chết ở trên giường, chỉ biết nhắm chặt mắt." Người nọ còn cực kì thiếu đòn cười một tiếng.
Lâm Ngôn cả người xấu hổ cọ cọ: "Vâng, em xin lỗi…. Em… Thực sự không biết phải làm như thế nào nữa…"
Lâm Ngôn vốn dĩ đang nằm dài trên người người ta, hai người nói chuyện một lúc, hắn trở tay bế cậu lên. Người nọ ôm chặt cậu vào lòng, Lâm Ngôn có thể cảm thấy dươиɠ ѵậŧ cứng rắn đang trêu chọc mông cậu một cách rõ ràng, cả cơ thể dính vào người nọ, cơ ngực rắn chắc, cũng không biết xuống thêm nữa sẽ như nào…. Aaaa. Lâm Ngôn mày điên rồi!!!
Huhu, cậu muốn cho bản thân một đấm quá, giờ này rồi mà còn đi mơ tưởng mấy cái này nữa…
"Haha, thích cơ ngực à?"
Ý cười đột ngột của người kia khiến cậu giật mình, chờ đến khi phản ứng lại mới nhận ra tay mình đang sờ soạng cơ ngực của người ta…