Phu Nhân Tướng Quân Bị Bạo Quân Cường Thủ Hào Đoạt

Chương 6: Thê tử loát đại (H)

Trên giường toàn những lời nói thô tục, vốn dĩ là tình thú giữa đôi phu thê.

Mục Yến lập tức theo côn ŧᏂịŧ hướng lên, lướt qua làn da trắng nõn mịn màng, đặt ở nơi vừa thô vừa to vừa nóng bỏng của dươиɠ ѵậŧ hắn.

Mắt hoa đào tràn đầy tính dục, nhìn Thẩm Thanh Ca chăm chú.

Cầu xin đáng thương nói:

" A Thanh, giúp ta."

" Ta rất khó chịu." Thanh âm trầm ấm khàn đặc.

Côn ŧᏂịŧ lớn đã sớm ngẩng đầu, bị kìm nén rất lâu rồi.

Mặc dù cách một lớp y phục, Thẩm Thanh Ca vẫn có thể cảm nhận được cự vật to dài và nóng bỏng.

Mục Yến nắm lấy tay nàng, đang do dự ngập ngừng trên cự vật.

" A Yến, ta giúp chàng." Đôi má ửng hồng, Thẩm Thanh Ca tuy rằng cảm thấy vừa ngại ngùng vừa xấu hổ, nhưng nàng vẫn đáp ứng thỉnh cầu.

Phu Quân của nàng, nàng đương nhiên không thể bỏ mặc.

Hơn nữa vừa nãy được hắn liếʍ đến cao trào, lẽ nào giờ lại qua cầu rút ván?

" A Thanh, thê tử ngoan, giúp vi phụ cởi bỏ đai lưng……"

Thẩm Thanh Ca cũng không có thời gian trì hoãn, biết hắn khó chịu, đã nhịn rất lâu.

Duỗi tay cởi bỏ đi đai lưng của phu quân, đỏ mặt tìm kiếm một hồi, Thẩm Thanh Ca mới đưa được cự vật lớn thoát ra bên ngoài.

Cự vật lớn lộ ra trong không gian, lại bị bàn tay vừa trơn vừa mềm nắm lấy, Mục Yến không thể không thở dốc nặng nề.

Thật thoải mái.

" A Thanh, nhanh một chút…."

Thẩm Thanh Ca hiểu ý của hắn, dùng tay giúp hắn cũng không phải lần đầu tiên.

Nắm chặt lấy cự vật, gia tăng tốc độ động tác, toàn phần chuyên chú giúp hắn lộng côn ŧᏂịŧ.

Không ngừng lộng lấy côn ŧᏂịŧ nóng bỏng ấy.

Ngón tay cái thỉnh thoảng chạm vào lỗ nhỏ trên qυყ đầυ lớn.

Bên trên đang tiết ra chất dịch động tình, chứng minh hắn đang vô cùng mê đắm trong du͙© vọиɠ.

Thê tử đang thủ da^ʍ cự vật của hắn, thật sướиɠ.

Mục Yến việc bây giờ muốn làm nhất là đè người này xuống dưới thân, hung hăng mà thao nàng.

Chỉ là, bây giờ không thể.

Hoa môi còn sưng, nương tử nói tiểu bức đau.

Qua hồi lâu.

Thẩm Thanh Ca không kiên nhẫn nói:

" Được chưa vậy?"

" Sao còn chưa bắn ra?"

Tay đều đau lên rồi, không nắm nổi nữa.

Không nhịn được giảm lực tay đi.

Nghe thấy lời ấy, Mục Yến muốn nói:

" Nếu như không có tác dụng, thì cự vật sao có thể quấn lấy tao bức nàng mà gặm nhấm chứ?"

Nhưng hắn biết, chỉ cần lời này nói ra, thì tối nay đừng nghĩ tới việc được lên giường.

" Nương tử, sắp rồi,.....nàng sờ nó thêm chút…." Mục Yến làm nũng, ôm lấy nàng, hôn lên đôi môi căng mọng của nàng.

Thật sự là không còn cách với hắn.

Thẩm Thanh Ca chỉ đành tiếp tục động tác, lòng tay xinh đẹp trắng mềm không ngừng thao lộng côn ŧᏂịŧ lớn kia.

Nhéo lấy túi tinh cực đại.

Mục Yến kêu rên lên, thật thoải mái.

Thẩn Thanh Ca nhìn thấy mắt ngựa có dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra, cho đến khi hắn sắp bắn.

Bàn tay nhỏ gia tăng tốc độ trên cự vật, muốn hắn nhanh chóng xuất tinh.

" A Thanh….." Mục Yến không chịu được gọi tên nàng.

" A Yến, ta đây." Thầm Thanh Ca hồi đáp.

Cự vật to hùng dũng uy vũ cuối cùng cũng xuất ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa nóng vừa đặc sệt.

Vừa nhiều vừa đặc.

Đều rơi xuất trên bàn tay trắng nõn ấy.

Trên tay của Thẩm Thanh Ca dính dính nhớp nháp, toàn bộ là tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà Mục Yến xuất ra.

Rất không thoải mái.

" A Thanh, ta lau sạch cho nàng." Mục Yến kéo lấy bàn tay trắng nõn, nhìn trên bàn tay ấy đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.

Biết nàng không thích cảm giác dính dính, lấy khăn tay lau sạch từng ngón từng ngón tay cho nàng.

" Được rồi, A Yến, ôm ta đi tắm đi."

Mặc dù cự vật lớn chưa vào đến tiểu bức, nhưng hai người đều đã cao trào động tình.

Toàn thân đều nhớp nháp.