Tin tức tố của Omega đối với Alpha mà nói, đều là liều thuốc thúc tình mãnh liệt nhất. Tần Thâm là Alpha cấp S, đa số tin tức tố của Omega đối với anh mà nói, ảnh hưởng không quá lớn.
Nhưng mùi vị này trong không khí….
Hầu kết Tần Thâm trượt khẽ động, đột nhiên cảm thấy rất khát, xúc giác mẩn cảm của Tần Thâm lập tức phản ứng, có Omega đang phát tình, là Bùi Ngữ đang ở ngay phòng bên cạnh.
Hương hoa hồng càng ngày càng nồng, không ngấy giống với hoa hồng dại mọc tự do trong rừng, càng giống với hương gỗ nặng trĩu cắm rễ trong gió mưa hoang dã, khoe sắc rực rỡ.
Hương vị càng nồng như một loại câu dẫn Alpha, máu khắp toàn thân sôi trào vì mùi thơm này, từng tế bào không ngừng gào thét, Tần Thâm nắm chặt tay thành quyền, cắn chặt răng, gân trên cổ nổi lên.
Ảnh hưởng với Tần Thâm lớn như thế, xem ra mức độ phù hợp của Bùi Ngữ và anh rất cao. Do sự chiếm dục và khống chế u ám đột nhiên xuất hiện, có hai âm thanh đang đấu tranh trong đầu Tần Thâm.
Một thuộc về lý trí: lý trí nói với Tần Thâm, một Alpha, tiếp cận một Omega đang phát tình, là một việc cực kỳ đáng sợ, huống hồ thân hình Bùi Ngữ mảnh khảnh, nhất định không thể chịu nổi…Nên gọi Lý Sương, tài xế hoặc thông báo nhân viên khách sạn đến xử lý, bản thân anh tuyệt đối không thể bước vào căn phòng đó nửa bước.
Một giọng nói khác vừa điên cuồng man rợ, chứa đầy du͙© vọиɠ. Omega có mức độ phù hợp cao với anh đang rất gần, chỉ cần bước qua, chiếc răng nhọn hai mươi mấy năm qua muốn cắm sâu vào sau gáy của Omega có thể được giải tỏa, cảm xúc ngày càng lớn thôi thúc Tần Thâm đi truyền nhiễm tin tức tố của mình vào trong mỗi một bộ phận của Omega kia.
Thời gian từng chút trôi qua, hương thơm ngày càng nồng giống như dây leo quấn quanh tứ chi Tần Thâm. Tần Thâm động ngón tay, cầm điện thoại lên, gọi cho Lý Sương. Màn hình điện thoại sáng lên bao phủ lên khuôn mặt sâu thẳm của Tần Thâm, cũng chiếu sáng đôi mắt tràn đầy du͙© vọиɠ trần trụi của anh.
Vài giây sau: “Xin lỗi, Số điện thoại bạn gọi hiện đang tắt máy.”
Câu nói như thắp sáng ngôi sao, triệt để bạo phát trái tim đang điên cuống của Tần Thâm, dường như tìm thấy một lý do vô cùng chân chính, Tần Thâm ngồi lên chiếc xe lăn cạnh giường, ấn nút điều khiển. Cách đó vài mét, mùi hoa thơm ngọt ngào được nhả ra như nanh vuốt. Tần Thâm rủ mắt, tay chạm vào nắm cửa. Một chút lý trí đang bị dục vòng chôn vùi quay lại, đốt ngón tay thon dài mảnh khảnh xoa xoa nắm cửa.
Chỉ cần Bùi Ngữ khóa cửa, Tần Thâm sẽ quay lại gọi người của khác sạn đến xử lý Omega phát tình ngoài ý muốn.
Chỉ cần cửa khóa….Tần Thâm vặn cửa, cửa mở, lý trí cuối cùng trong đầu Tần Thâm đứt phựt. Quá không có tâm phòng bị rồi.
Xe lăn lăn trên mặt đất phát ra tiếng vang nhỏ, đợi đến lúc hồi thần, Tần Thâm đã đi đến bên cạnh giường.
Bùi Ngữ đang nằm trên giường bị sức nóng làm cho mơ hồ, vạt áo cuộn lên, vòng eo thon thả trắng nõn trong hoàn cảnh này vô cùng bắt mắt.
“Cậu vẫn khỏe chứ?”
Giọng Tần Thâm khàn khàn, mỗi một lần hít thở tin tức tố của Omega sẽ tràn vào khoang mũi anh, tim đập như đánh trống, trong lòng tê dại nóng bỏng.
“Hả…?” Bùi Ngữ quay người về phía phát ra giọng nói, đôi mắt màu nâu trong veo, ươn ướt như bị nước mưa tạt vào, cả khuôn mặt như đang bốc hơi, hai gò má ửng hồng, nốt ruồi dưới đuôi mắt như sáng hơn.
“Nóng….” Bùi Ngữ mơ hồ than nhẹ.
Tần Thâm chậm rãi tiến lại gần, tay siết chặt tay vịn của xe lăn, mu bàn tay nổi gân xanh. Những sợi tin tức tố của Alpha dường như đang phá vỡ l*иg giam, từ khe hở giữa tuyến thể và làn da sau gáy từng chút truyền ra ngoài vô cùng hưng phấn, kích động mang theo sự chiếm hữu và hung hãn, quấn lấy người nằm trên giường đang không biết gì.
Từ mắt cá chân mảnh khảnh dọc theo vòng eo đi lên mỗi một tất đều nhiễm mùi tin tức tố Alpha. Mức độ phù hợp trời sinh cũng thu hút con dã thú nhỏ không biêt gì của Bùi Ngữ. Bùi Ngữ kề sát Tần Thâm bên cạnh giường, thân thể mơ hồ như bị chi phối.
Bùi Ngữ móc lấy ngón út của Tần Thâm, đôi mắt lấp lánh nước dường như đang mong chờ điều gì đó.
“Nóng rất khó chịu.” Bùi Ngữ cau mày: “Có phải máy lạnh hỏng rồi không?”
Nơi ngón út bị móc như nóng lên, chỉ tiếp xúc một chút như thế, Tần Thâm lại cảm giác không khống chế được bản thân, ngọn lửa trong thân thể như thiêu đốt bùng cháy dữ dội.
“Không phải…” Giọng nhẹ như hạt cát, vừa trầm vừa khàn.
“Không phải máy lạnh hư đâu, cậu đến kỳ phát tình rồi.”
Bùi Ngữ ngây thơ chớp mắt, tay đang móc lấy ngón út của Tần Thâm biến thành nắm, Bùi Ngữ nắm lấy cổ tay của anh đặt lên mặt mình, cậu xoa xoa lòng bàn tay hơi ẩm ướt của Tần Thâm. Tin tức tố giống như chất lỏng tồn tại trong cơ thể ví dụ như mồ hôi, nước bọt, máu huyết vân vân.
“Kỳ phát tình?”
Bùi Ngữ ngửi ngửi đầu ngón tay Tần Thâm, mùi tuyết tùng và bạc hà khiến cậu cảm thấy thoải mái, dễ chịu: “Beta không có kỳ phát tình.”“Đúng, cho nên cậu bây giờ là Omega rồi, cậu đang phân hóa lần hai.” Tần Thâm nuốt nước bọt. Hơi ấm mềm mại truyền đến đầu ngón tay. Bùi Ngữ hé môi nhẹ nhàng nắm lấy ngón tay Tần Thâm, muốn nếm thử càng nhiều hương vị, giải tỏa khô nóng của bản thân.
Khi đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua, cảm giác tê dại từ lòng bàn tay lan đến cánh tay, giống như bị điện giật. Tần Thâm chợt bừng tỉnh lập tức rụt tay về xoa xoa đầu ngón tay. Ngón tay vừa dính vừa ẩm trộn lẫn với hương thơm của Omega, thông qua da thấm vào máu Tần Thâm.
“Ừm.” Bùi Ngữ chớp mắt phát hiện bàn tay có thể khiến cho cậu ấy thoải mái đã biến mất.
Đôi mắt long lanh như buộc tội Tần Thâm.
“Không thể tiếp tục như thế được, sẽ mất khống chế.” Tần Thâm xoa đầu Bùi Ngữ, quay người kéo ngăn kéo trên đầu giường. Quả nhiên ở đây, Tần Thâm nhanh chóng xé gói đặt cánh tay của Bùi Ngữ lên đùi mình.
“Ách.” Bùi Ngữ không hiểu sao lại bị đâm đau đến đột nhiên kêu lên. Dung dịch trong ống tiêm được đẩy vào mạch máu từng chút một. Theo thời gian thuốc cũng phát huy tác dụng.
Tần Thâm nhìn miếng dán tuyến thể ở phía sau gáy Bùi Ngữ, nhẹ nhàng ấn một cái đảm bảo rằng tuyến thể phình lên đã xẹp xuống một chút. Tùy tiện ấn như thế Bùi Ngữ rất đau. Một cổ nóng ran từ sống lưng truyền đến, Bùi Ngữ hơi run rẩy ánh mắt thất thần, chân cậu co vấp toàn thân đỏ bừng trông cực kỳ xấu hổ. Bùi Ngữ nắm lấy tay Tần thâm cắn mạnh vào cổ tay anh. Hơi đau nhưng Tần Thâm cũng không tức giận, chỉ cảm thấy Bùi Ngữ giống như một con mèo nhỏ đang trút giận.
“Ngoan một chút, bây giờ dẫn cậu đi bệnh viện.” Tần Thâm nói.
***
Đã quá nửa đêm, Lý Sương và tài xế lúc bị gọi dậy mơ mơ hồ hồ, đi đến nhà vệ sinh rửa mặt mới tỉnh táo chút ít. Bọn họ là Beta nên không ngửi thấy mùi tin tức tố.
Nhưng lúc nhìn thấy trán lấm tấm mồ hôi của Bùi Ngữ, gò má ửng đỏ bất thường, liền biết có chuyện không hay xảy ra.
Lúc nghe nói Bùi Ngữ phân hóa lần 2 thành Omega, Tần Thâm đã tiêm thuốc ức chế cho Bùi Ngữ làm hai người khá bất ngờ.
“Lý Sương cậu gọi điện cho bệnh viện.”
“Lão Dương, trở về biệt thự lấy một bộ quần áo đến.”
Quần áo dơ vẫn chưa khô, cũng không thể đến bệnh viện với một cái áo choàng tắm được.
“Cậu ấy thật sự phân hoá thành omega rồi?” Lý Sương liếc nhìn túi đựng thuốc ức chế đặt trên tủ gỗ.
“Đúng, có chút bất ngờ, phân hóa lần thứ 2 hiếm thấy.” Tần Thâm nói.
Giới tính thứ 2 của con người, thông thường sẽ phân hóa ở độ tuổi từ 10 đến 14, nhưng vẫn có một bộ phận nhỏ, thời gian phân hóa kéo dài, trước khi phân hóa do tuyến thể không rõ ràng, không có tin tức tố đều liệt vào giới tính Beta.
“Nhưng cậu ấy là Omega đó....” Lý Sương lầm bầm.
Omega phân hóa lần đầu đi kèm với kỳ động dục đầu tiên. Vì để phòng ngừa xảy ra sự việc ngoài ý muốn, trước khi phân hóa rất nhiều gia đình đều chuẩn bị trước để tránh khơi dậy sự kích động của các Alpha lạ, dẫn đến hậu quả không mong muốn.
Lý Sương cảm thấy khá bất ngờ, Tần tổng là một Alpha, làm sao lại có thể duy trì được bình tĩnh. Tuy chất lượng giáo dục của con người sẽ ảnh hưởng đến hành vi, nhưng sự hấp dẫn giữa AO là yếu tố quyết định cơ bản, dùng lý trí tuyệt đối không thể dễ dàng dập tắt được du͙© vọиɠ.
Lý tưởng rất tốt đẹp nhưng hiện thực lại tàn khốc. Giống như rất nhiều cặp đôi yêu nhau, cuối cùng lại bị đánh bại bởi bùa mê của mức độ phù hợp cao. Mức độ phù hợp cao giữa AO mang lại niềm vui cực lớn, nhưng rất nhiều người lại gạt đi.
Vừa nghe Tần Thâm muốn rời đi, Bùi Ngữ giống như chú chim non nắm lấy cổ tay áo của anh. Cậu dùng đôi mắt tin tưởng ỷ lại nhìn Tần Thâm.
“Tôi không phải loại người tốt gì” Tần Thâm buông tay Bùi Ngữ: “Đừng quá tin tưởng vào Alpha.”
Bùi Ngữ choáng váng trong đầu hiện lên một dầu chấm hỏi lớn.
“Các cậu đi chuẩn bị trước đi.” Tần Thâm tìm miếng dán tuyến thể trong ngăn kéo: “Tôi giúp cậu ấy dán miếng dán tuyến thể, làm tan đi một ít mùi, tránh xảy ra một vài phiền phức không đáng có.” Bị các Alpha khác ngửi thấy thì phiền phức rồi.
Tài xế và trợ lý cúi đầu trả lời: “Vâng.” sau đó rời khỏi.
Đợi mọi người rời đi, Bùi Ngữ đang nằm trên giường lại muốn càng gần Tần Thâm hơn nên dịch mông, chân giẫm lên đầu gối của Tần Thâm.
Hiển nhiên giờ phút này Bùi Ngữ vẫn chịu khống chế của kỳ phát tình, nếu hoàn toàn thanh tỉnh, cậu ấy tuyệt đối không làm ra loại hành động này. Thậm chí Bùi Ngữ muốn trèo lên người Tần Thâm, nằm trong lòng anh. Sự dè dặt và lịch sự sâu trong nội tâm làm Bùi Ngữ nhịn lại.
Đã tiêm thuốc ức chế rồi, mùi hương hoa hồng trên người Tần Thâm nhạt dần anh cũng không còn khó chịu nữa. Mọi việc đang diễn ra một cách có trật tự.
“Quay người lại cúi đầu, tôi giúp cậu dán miếng dán tuyến thể.” Không giống như miếng dán tuyến thể phía sau gáy anh, Miếng dán tuyến thể mà khách sạn chuẩn bị là một loại hình rất phổ biến trong giới trẻ.
Đây là một miếng dán hình mèo hoạt hình màu trắng sữa.
“Oh.” Bùi Ngữ ngoan ngoãn gật đầu, thu chân lại, đưa lưng về phía Tần Thâm. Tiếp đó cậu ngoan ngoãn cúi đầu.Theo động tác của Bùi Ngữ, tuyến thể sau gáy của Omega hoàn toàn lộ rõ trước mắt Tần Thâm. Làn da trắng sữa màu hồng nhạt, còn lấm tấm những giọt mồ hôi mỏng. Giống như phản quan dưới ánh đèn lấp lánh.
Dù đã tiêm thuốc ức chế, các tuyến thể vẫn nổi lên một vòng cung nhỏ. Bên trong là nơi chứa tin tức tố, bề mặt có hương hoa hồng thoang thoảng. Một chút cũng không phòng bị, đúng là một Omega không có khái niệm tự bảo vệ.
Tần Thâm vừa nghỉ vừa thầm nguyền rủa hành vi của bản thân. Rõ ràng chính Tần Thâm lẻn vào phòng của Omega đang phát tình. Rõ ràng chính anh kêu Bùi Ngữ cúi đầu. Giờ phút này lại trách Bùi Ngữ không cẩn thận trước mặt Alpha.
Tầng Thâm nghe thấy tiếng nuốt nước bọt của bản thân, miếng dán tuyến thể nắm chặt trong lòng bàn tay nhào nát, gân cổ nổi lên. Qua một lúc lâu, Bùi Ngữ nhẹ giọng hỏi làm sao còn chưa động tay, Tần Thâm bóc miếng dán đặt lên. Omega mới phân hóa rất nhạy cảm, Bùi Ngữ cảm nhận rất rõ ràng tuyến thể sau gáy của mình bị ngón tay của Tần thâm chạm vào và nhận ra rằng mình không còn là Beta nữa, mà là một Omega chân chính.
Cảm giác toàn thân tê liệt, da đầu tê dại. Bùi ngữ khẽ khom người về phía trước trốn đi. Để miếng dán được chắc hơn Tần Thâm ấn một lần cuối cùng.
Chưa bao giờ trải qua cảm giác này, lông mi Bùi Ngữ run run không nhịn được phát ra tiếng kêu mơ hồ.
“......” Không khí đột nhiên ngưng lại.
Tần Thâm ngơ ngác trong lòng nóng lên, miễn cưỡng rụt tay lại dời tầm mắt rồi nói: “Xong rồi.”
Bùi Ngữ phát ra tiếng thở hổn hển kỳ lạ, hoàn toàn bị chính mình làm cho sửng sốt.
Bùi Ngữ cho dù có ngu dốt đến đâu thì cũng đã thành niên. Cũng biết được giọng của mình vừa rồi có bao nhiêu rù quến.
Chỉ bị chọc vào gáy thôi kêu cái gì mà kêu?!
Bùi Ngữ xấu hổ, máu huyết nhanh chóng dồn lên tai, hai má đỏ bừng đầu bốc khói.
“Đừng quá để ý.”
Tần Thâm thấy Bùi Ngữ xấu hổ muốn chết, sắp xếp lại từ ngữ an ủi cậu: “Lần đầu tiên phân hóa tuyến thể của các Omega rất mỏng manh nhạy cảm. Vừa rồi là tôi không khống chế tốt lực tay.”
“Anh đừng nói nữa.” Bùi Ngữ chui vào trong chăn.
Giọng nói phát ra từ trong chăn giống như bị bóp nghẹn: “Để tôi điều chỉnh lại một chút.”
Tần Thâm nhìn thấy cục phồng lên di chuyển trên giường, trông rất buồn cười không nể mặt cười vài tiếng. Vừa nghe mặt Bùi Ngữ càng đỏ.
Ây da quá mắt mặt rồi.