Nhìn nữ nhân cay đến chảy nước mắt, rồi lại cười đến thoải mái, Kỷ Trường An không nhịn được rũ mắt cười rộ lên.
Chỉ cần nàng vui vẻ là được!
Sáng sớm ngày thứ hai, Trần Tuyết Dao liền tiến đến gõ cửa phòng Tống Đoàn Viên.
Tống Đoàn Viên buồn ngủ đi ra mở cửa.
Trần Tuyết Dao hưng phấn nói: “Tống tỷ tỷ, trời sắp sáng, chúng ta có thể bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho công tử chưa?”
Tống Đoàn Viên xua xua tay: “Kỷ công tử thích ngủ nướng, giờ Thìn mới bắt đầu chuẩn bị cũng không muộn!”
Giờ Thìn, chính là buổi sáng từ 7 giờ đến 9 giờ, Tống Đoàn Viên trước đó đã làm đồ ăn sáng vài lần, đều là 8 giờ rưỡi mới bê đồ ăn lên, lúc ấy, Kỷ Trường An vừa mới rời giường!
“Nhưng ta nghe nói công tử có thói quen luyện võ vào buổi sáng, mọi ngày đều là giờ Dần canh ba đã rời giường luyện võ, luyện võ hơn một canh giờ, nếu không kịp thời dùng đồ ăn sáng, có sợ sẽ rất đói bụng hay không?” Trần Tuyết Dao nói.
Tống Đoàn Viên sửng sốt một chút, Kỷ Trường An không phải sợ lạnh thận hư, thích ngủ nướng sao? Còn có thói quen 5 giờ sáng rời giường luyện võ?
Cũng đúng, Kỷ Trường An biết võ công, cũng là nàng gần đây mới biết được!
“Thật sao?” Tống Đoàn Viên nhíu mày.
“Ngươi không tin? Đi theo ta!” Trần Tuyết Dao lôi kéo Tống Đoàn Viên ra cửa.
“Từ từ, ta còn chưa chải tóc đâu, giày……”
“Nhanh một chút, bằng không không nhìn thấy công tử luyện kiếm đâu!” Trần Tuyết Dao hô.
Rốt cuộc chỉ kịp mặc một kiện xiêm y, Tống Đoàn Viên đã bị Trần Tuyết Dao lôi kéo tới trung viện.
Ở phía trước trung viện có một quảng trường rộng, bốn phía trụi lủi, ở giữa chỉ có một cây lê, bốn phía để một loạt giá, trên giá đặt đao, kiếm, kích. Lúc này Kỷ Trường An đang huy hàn thương trong tay, luyện một bộ thương pháp, như mây trôi, như nước chảy, quần áo màu xanh lơ tung bay, ngân thương như tuyết, gió lướt qua núi, dáng người đĩnh bạt tràn ngập lực lượng.
Ánh mắt Tống Đoàn Viên lập tức bị thương pháp của nam tử trong sân hấp dẫn, thương pháp tinh mỹ tuyệt luân, vừa thấy liền biết không phải là giàn hoa.
Tống Đoàn Viên tuyệt đối không nghĩ tới, võ công của Kỷ Trường An sẽ lợi hại như vậy!
Ngân thương trong tay múa ra gió, hoa lê bị lay động rơi xuống, dừng ở trên bộ quần áo màu xanh lơ của nam nhân, thành khung cảnh diễm lệ nhất.
Tống Đoàn Viên nhìn ngơ ngác, thẳng đến khi Trần Tuyết Dao lôi kéo nàng chạy đi, nàng sau đó mới phản ứng lại đây.
“Chạy cái gì?” Tống Đoàn Viên hỏi.
Trần Tuyết Dao thấp giọng nói: “Ta nghe nói công tử không muốn để cho người khác nhìn thấy hắn luyện công!”
“Vậy làm sao mà ngươi biết được?” Tống Đoàn Viên nhíu mày, nhìn về phía Trần Tuyết Dao.
“Ta sáng sớm không ngủ được, đi bộ khắp nơi, trộm phát hiện ra!” Trần Tuyết Dao thấp giọng nói.
Tống Đoàn Viên không nghĩ tới, nàng và Kỷ Trường An ở bên nhau thời gian cũng rất dài, vì sao nàng không có phát hiện ra Kỷ Trường An mỗi sáng sớm đều dậy luyện võ?
Khả năng trong lòng nàng đều chỉ nhớ thương sự tình Tống gia đi!
“Tống tỷ tỷ, chúng ta vẫn nên chạy nhanh đi chuẩn bị thức ăn đi, ta thấy công tử nỗ lực như vậy, hẳn là rất nhanh liền sẽ đói!” Trần Tuyết Dao lôi kéo Tống Đoàn Viên rời đi.
Tống Đoàn Viên tuy rằng không tình nguyện, nhưng không thể không thừa nhận Trần Tuyết Dao nói đúng.
Nếu trước kia Kỷ Trường An đều dậy sớm luyện công, vậy nàng giờ Thìn mới nấu cơm thật sự chậm.
Kỷ Trường An phỏng chừng đều phải đói bụng một, hai canh giờ!
“Tống tỷ tỷ, sáng nay chúng ta nấu món gì cho công tử?” Trần Tuyết Dao xắn tay áo, lộ ra cánh tay tuyết trắng, hứng thú rất cao, nóng lòng muốn thử, “công tử thích ăn sáng món gì nhất?”