Cuộc Sống Ngọt Ngào Của Anh Em Ruột

Chương 3

“Ư ưm…… anh ơi, ngứa quá đi.” Đường Đường không nhịn được xoa giữa hai chân, nước da^ʍ cứ thể chảy từ trong huyệt ra ngoài.

Đường Vũ vươn lưỡi, liến hết tất cả dâʍ ŧᏂủy̠ vào trong miệng, sau đó lại liếʍ bướm nhỏ của cô, đầu lưỡi từ cửa huyệt chui thẳng vào trong.

“A ha, sướиɠ quá…… Anh ơi, sướиɠ quá…… Đừng có ngừng nhé……”

Đường Vũ dùng đầu lưỡi bắt chước động tác chọc vào rút ra của côn ŧᏂịŧ, lè lưỡi bú hết mật nước thơm ngọt của cô thiếu nữ.

“Ưm…… A…… Anh trai…… Tuyệt quá, Đường Đường yêu anh nhất.” Đường Đường đỏ mặt, nhắm mắt lại hưởng thụ.

Đường Vũ nuốt hết dòng nước ngọt cuối cùng, đứng dậy cầm lấy dươиɠ ѵậŧ thô to nhắm ngay vào miệng huyệt, từng chút cắm nhẹ vào trong.

“Hức…… Chim của anh lớn thật đấy, chơi Đường Đường sướиɠ run người.”

Côn ŧᏂịŧ bị bướm nhỏ kẹp chặt không dễ vào sâu bên trong, anh vỗ mông cô, giọng khàn khàn nói: “Thả lỏng nào, em chặt quá, anh không chen vào được.”

“Ưm hừ…… Tại sướиɠ quá mà, em không biết phải kẹp nhẹ hơn kiểu gì.”

Dươиɠ ѵậŧ thô to cắm vào từng lớp huyệt thịt, cô chỉ cảm thấy cả người tê dại. Trong l*и nhỏ truyền đến từng đợt kɧoáı ©ảʍ, chỉ muốn kẹp chặt huyệt thịt, hút chặt dươиɠ ѵậŧ lớn của anh trai.

Đường Vũ bị kẹp đến mức sắp bắn ra. Anh cố ý rút côn ŧᏂịŧ ra ngoài, lạnh lùng nói: “Em có muốn chim to của anh trai nữa không?”

“Muốn chứ……” Đường Đường tủi thân nhìn Đường Vũ, tự dạng hai chân ra, tách hai cánh hoa, lộ ra cửa huyệt nho nhỏ: “Anh ơi, anh lại cắm vào đây đi, em tuyệt đối sẽ không kẹp ©ôи ŧɧịt̠ to như lúc nãy nữa đâu.”

Đường Vũ nhìn dáng vẻ dâʍ đãиɠ không tự hay biết của cô, trong lòng đã nứиɠ đến mức nổ cả chim, muốn phá tan gông xiềng cấm kỵ. Anh đỡ côn ŧᏂịŧ cọ vào trong cửa động hồng hào kia: “Vậy em phải tách rộng ra nhé, ©ôи ŧɧịt̠ lớn của anh trai muốn cắm vào l*и nhỏ của em.”

“Ưm ưm…… Dươиɠ ѵậŧ lớn quá, anh chơi chậm chút nào, tiểu huyệt sắp bị anh cắm hỏng rồi.”

“Chơi nhiều thế rồi mà, hư làm sao được. Bướm da^ʍ của em tuyệt thật, cắm kiểu gì cũng chặt chẽ như lần đầu.” Tuy nói thế, nhưng tốc độ cắm chọc của Đường Vũ đã chậm lại.

Côn ŧᏂịŧ anh trời sinh đã vừa thô vừa dài, thô dài hơn rất nhiều côn ŧᏂịŧ của đàn ông khác. Mà bướm nhỏ của em gái lại nhỏ hẹp, mỗi lần làʍ t̠ìиɦ dù đã đủ bước tiền diễn vẫn rất đau đớn khó chịu.

Anh đau lòng cho em gái, mỗi lần trước khi chơi nhau đều sẽ kiểm soát bản thân để cô được sung sướиɠ.

“Ưm hừ…… Anh không thích bướm em chặt à?” Ánh mắt Đường Đường khẩn thiết nhìn anh.

Đường Vũ động lòng, xoa đầu xô, khẽ hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn ấy, thấp giọng nói: “Làm gì có chuyện ấy chứ? Là em thì anh đều thích, chỉ là huyệt nhỏ này chặt thế, sau này sinh con cho anh sẽ phải chịu khổ.”

Mặt Đường Đường càng đỏ hơn, cầm lấy thú bông bên cạnh che trên mặt mình, ồm ồm nói: “Ai muốn sinh con cho anh chứ.”

“Chẳng lẽ không phải em nói muốn sinh con cho anh à? Sao thế được? Bây giờ em muốn đổi ý đúng không?” Đường Vũ kéo thú bông che trên mặt cô ra, nghiêm túc nói: “Em không thể đổi ý được, em đã nói sẽ sinh bé cưng cho anh mà.”

Mặt thiếu nữ nóng bừng, nhìn khuôn mặt nghiêm túc của anh trai, cô lại không muốn nói dối: “Nếu em sinh không được thì sao? Chúng ta là anh em ruột, không thể sinh con được…..”

“Không đâu, anh sẽ nghĩ cách.” Đường Vũ hôn lên vầng trán, đôi mắt, chóp mũi, miệng nhỏ của cô…… Hôn thẳng xuống dưới, đên bầu ngực trắng nõn, anh há mồm ngậm lấy viên anh đào hồng phấn trước ngực cô, mυ'ŧ chùn chụt.

Cảm giác tê dại từ ngực lớn tràn ra, truyền khắp cơ thể, làm tiểu huyệt phun rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ, cô khó chịu đưa chân cọ lên đùi Đường Vũ: “Anh trai…… Em thoái mái quá, anh mau đυ. em đi.”